Rửa mặt xong, rất nhanh làm bữa sáng, sandwich trứng.
Phải tạo quan hệ tốt cùng chị dâu tương lai, vậy thì không thể làm người ta đói.
Về sau cô phải tận lực khắc chế sự tức giận buổi sáng khi rời giường, đem người lừa về nhà trước đã, dù sao về sau cùng Hạ Lam sống chung cũng không phải là cô, để cho Tống Tư Trác đi thử nghiệm sự thống khổ của việc dậy sớm!
Đem những ý tưởng lung tung nghĩ ra, cô đi đến cửa thư phòng.
Gõ gõ gõ!
“Vào đi.”
Thò đầu vào trước, gửi lên một nụ cười nhiệt tình như chó liếʍ, “tỷ tỷ, em làm xong bữa sáng rồi.”
“Ừ.”
Đi qua, đem sandwich đưa lên, kết quả đối phương nhìn cũng không nhìn cô một cái, đưa tay nhậnsandwich, “cảm ơn.”
Hạ Lam vừa bận công việc nên phải nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, vừa ăn sandwich.
Quá lạnh nhạt a.
Tống Tư Âm đều cảm thấy vẻ đẹp quyến rũ gợi cảm mà cô nhìn thấy vào lúc sáng sớm là do cô tưởng tượng ra.
“Còn có việc gì sao?” Hạ Lam ngẩng đầu nhìn cô, trong mắt mang theo nghi hoặc.
“À, không quấy rầy chị nữa.”
Tống Tư Âm xoay người đi ra thư phòng, đi tới phòng khách ngồi xuống sô pha, cô cầm lấy một phần sandwich khác, cắn một miếng.
“đem mình làm nhân viên phục vụ nhà hàng chắc, ôi, làm bà mai mối không dễ a.”
Ăn ăn, điện thoại vang lên, là bạn kí túc xá.
Cô đem chút buồn bực kia vứt sau đầu, một nửa nằm xuống sô pha, vừa ăn vừa nghe điện thoại, “sao vậy, Lý Tùng Nam?”
“mày xem bản tin chưa? Cái bản tin đánh người xong bổ trốn ý.”
Buồn bực mà lên tiếng, “ừ”
Bị âm thanh của bản tin đánh thức, mơ hồ nghe được có một nam nhân đánh nữ nhân sau đó bỏ trốn.
Nam nhân đánh nữ nhân, bất kể là nguyên nhân gì, đều không phải là nam nhân.
“Sự việc đó xảy ra ở quán thịt nướng cách trường chúng ta hai con phố.”
Tống Tư Âm ngồi mạnh dậy, “gần như vậy? sẽ không phải người đánh là người của trường chúng ta chứ?”
“Không phải, nhưng mà quá thảm rồi, nữ sinh đêm đó đã bị đưa vào ICU rồi, về sau tao cũng không dám cùng chúng mày đi ăn nướng nữa.
“Đừng có lắm lời, bị thương nghiêm trọng như vậy, cái nam nhân đánh người kia vẫn chưa bắt được sao?”
“Mày đi xem bản tin thì biết, thằng khốn đó không phải nam nhân, hắn không phải do phụ nữ sinh ra a, đối với nữ nhân xuống tay tàn nhẫn như vậy! Tao xem video, tao cũng thấy sợ.
“giờ tao đi xem bản tin.”
Cô đang muốn tắt, đầu điện thoại bên kia vội vàng ngăn lại, “đợi chút, sao tao lại quên chính sự rồi. Lão tam đã tìm một thực tập phòng trưng bày, Lão tứ phải về nhà kế thừa gia nghiệp rồi, tao chuẩn bị thi nghiên cứu sinh, mày thì sao? Trường học bắt mọi người đăng kí kế hoạch của năm bốn.
“Tao…..” cô nhìn một cái vào cửa thư phòng, “tương đương với đang thực tập đi.”
“Không phải là mày đang ở trong nhà người ta cách ly sao? Mày thực tập cái gì?”
“Đừng hỏi nữa, đã nói là tao đang thực tập rồi, tao đi xem bản tin trước đây.”
Tống Tư Âm tắt điện thoại, lập tức tìm tòi bản tin ngày hôm qua, không xem thì không sao, vừa xem thì tức đến nỗi suýt chút nữa nhổ ra bữa sáng vừa mới ăn.
Nam nhân này còn không bằng súc vật rồi.
Kéo nữ nhân rồi đánh, hắn không phải là phụ nữ sinh ra sao?!
Bây giờ toàn bộ trên mạng đều tìm nam nhân này, nhưng mà video quá mờ nhạt, ngoại trừ quần áo, căn bản thấy không rõ mặt của nam nhân.
Cô phóng đại ảnh chụp màn hình, nhìn vào bóng dáng mờ nhạt của nam nhân kia, trầm tư một lát, cô đột nhiên đứng dậy, gõ cửa thư phòng, “tỷ tỷ, có thể hay không mượn bút và giấy?”
“Tự mình lấy.”
Hạ Lam đang gọi điện thoại, cùng người trong điện thoại nói một tiếng, “đợi một chút.”
Sau đó ngẩng đầu lên nhìn Tống Tư Âm, “trên giá có.”
“Được, cảm ơn.”
Tống Tư Âm vội vàng lấy giấy và bút, nói một tiếng cảm ơn, liền ra khỏi thư phòng.
Đợi cửa đóng, người ở đầu kia điện thoại đột nhiên hỏi một câu: “Cậu vậy mà cho người lạ ở nhờ?”
“Là cách ly.” Hạ Lam nhìn chằm chằm hình ảnh trên màn hình, “cậu còn có thời gian quản việc của tớ, cấp trên không thúc giục cậu à?”
“còn không thúc giục? Tớ nói với cậu, nhận được báo cảnh sát đến hiện tại, một hớp nước tớ còn không kịp để uống.”
“không có người chứng kiến sao?”
“Lúc đó đã là rạng sáng 3 giờ rưỡi rồi, quán thịt nướng thì đóng cửa, chỉ có một bác lớn là nhân viên quét dọn, đã 60 tuổi rồi, cho manh mối, khuôn mặt, mũi tẹt, hơn 20 tuổi. Bọn tớ tìm đến hiện tại, không tìm được người chứng kiến khác.”
Hạ Lam kích chuột vào nút phát video, trong video thì mờ nhạt, nam nhân đang dùng nắm đấm đấm nữ nhân.
Người ở đầu kia điện thoại tiếp tục nói: “cấp trên đối với sự việc này rất coi trọng, không biết là ai đã sao chép giám sát rồi phát lên mạng, mặc dù chỉ có một đoạn ngắn, đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ được sự phẫn nộ của dân chúng rồi, yêu cầu chúng tôi phải đem nghi phạm bắt được đem về quy án!”
“Người bị hại còn chưa tỉnh lại?”
“Chưa, não chấn động, sương xườn thì gãy bốn cái, cẳng chân thì bị đập đến gãy xương, dạ dày xuất huyết, thù hận như thế nào, mà có thể đối với một nữ sinh xuống tay tàn nhẫn hiểm độc như vậy!”
Hạ Lam không có đánh giá gì về hành động của hung thủ, cô hỏi một câu hỏi khác, “Người vẽ chân dung ở đâu?”
Thông thường khi cảnh sát gặp phải tình huống không thể xác định được diện mạo của nghi phạm, đều phải phụ thuôc vào người vẽ chân dung.
“Ấy…..cậu vừa nhắc, người vẽ chân dung liền đến rồi! Tớ gửi cho cậu xem xem, tớ dựa vào tranh bắt người trước vậy.”
Một bức ảnh gửi đến, cùng lúc đó điện thoại cũng tắt máy.
Hạ Lam xem chân dung nhân vật gửi tới, rồi xem video mờ nhạt, lâm ào trầm tư.
Đột nhiên, bên ngoài cửa truyền đến âm thanh video trên mạng, dường như đang thảo luận cái sự kiện đánh người đó, Hạ Lam quay đầu nhìn thoáng qua của phòng đóng chặt.
Tống Tư Âm cũng biết tin tức kia?
Vụ án xảy ra gần trường của cô, bạn nhỏ sẽ không sản sinh ra bóng ma tâm lý chứ?
Đứng dậy, cô đi ra thư phòng, thì nhìn thấy điện thoại của Tống Tư Âm đặt trên bàn trà, trên màn hình video đang tạm dừng hình ảnh của nam nhân trong đó.
Rất mờ nhạt, nếu không phải là mặc quần áo và tóc ngắn, chỉ sợ ngay cả giới tình cũng không rõ ràng.
Không, giới tính được đánh giá qua quần áo và kiểu tóc, là rất không chuyên nghiệp, cảnh sát đã xác định giới tính của hung thủ dựa trên những vết thương của nạn nhân, người bị hại bị thương rất nặng, chỉ có thể được gây ra bởi bạo lực của nam giới trưởng thành.