Vì dự án Vạn Thành, nhiều nhân viên trong Lưu thị phải tích cực tăng ca để hoàn thành thiết kế trước ngày đấu thầu. Người đứng đầu tập đoàn như Lưu Vĩnh Thụy cũng phải tăng ca.
Khi Tuệ Nhi và Lưu Vĩnh Thụy về lại công ty, cô liền tách ra đi vào nhà vệ sinh để tẩy đi một chút dấu vết và trang điểm lại.
Lưu Vĩnh Thụy mỉm cười dịu dàng nhìn cô gấp gáp rời đi, hai má vẫn còn đỏ hồng vì xấu hổ. Cảm xúc của anh lúc này thật quá đỗi lạ kỳ, đến anh cũng không tài nào lường được sẽ có ngày anh lại si mê một cô gái đến như vậy. Lần đầu tiên của cô, cũng là lần đầu của anh. Trước đây anh không hề có hứng thú với bất kỳ người phụ nữ nào, để cô bên cạnh cũng là có mục đích riêng. Nhưng không biết từ lúc nào, anh càng ngày càng không thể khống chế được cảm xúc của bản thân mà nhớ nhung cô, quyến luyến cô, muốn chạm vào cô, muốn thân mật với cô, muốn ở bên cạnh cô đến hết kiếp này. Người ta nói anh lãnh bạc vô tình, nhưng mấy ai hiểu, gánh trên vai cả vạn bát cơm của ngàn ngôi nhà, anh bắt buộc phải trở thành người như thế. Nhưng dù gì thì anh cũng là con người, cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc mà đúng không?! Và hạnh phúc của anh, anh nghĩ sẽ đến từ cô gái này, là Lâm Tuệ Nhi.
***
Khi Tuệ Nhi vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh, cô nghe loáng thoáng tiếng bàn tán xôn xao.
- Này các bà, khi nãy Lưu tổng đi ngang qua, các bà có thấy gì không? Có một dấu hickey ở trên cổ của Lưu tổng...rất rõ ràng nha.
- Thật á? Lúc này mãi vẽ không để ý đến. Có thật là dấu hickey không?
- Thật mà...chính mắt tôi nhìn thấy. Trông nó rất gợϊ ȶìиᏂ. Không biết phải là cô gái nào may mắn thế nhỉ?!
- Tôi cũng thấy nữa. Lúc nãy Lưu tổng rời đi cùng trợ lý Lâm và Tôn Phi. Có thể nào là một trong hai người họ không?
- Tôn Phi thì chắc không phải đâu, cô ấy có người yêu rồi. Tôi còn thường xuyên nhìn thấy người yêu cô ấy đến đón tan làm mà.
- Vậy chỉ có thể là trợ lý Lâm thôi.
Một giọng nói chanh chua vang lên, là giọng của Amy.
- Hừm...nếu Lưu tổng thực sự thích Lâm Tuệ Nhi thì cũng không phải đợi đến hôm nay. Tôi nghe nói hôm nay Lưu tổng đi gặp thị trưởng Hạ, ông ấy có một cô con gái rất xinh đẹp...
Amy bỏ lửng câu nói, để mặc mọi người tự suy diễn. Mà đúng là mọi lời bàn tán bắt đầu chuyển hướng sang cô con gái của thị trưởng Hạ. Càng nói càng hăng... họ bắt đầu thêu dệt ra một cái kết có hậu cho anh luôn rồi.
Tuệ Nhi âm thầm nghiến răng vì lời đồn kia. Nhưng cô cũng không thể không biết xấu hổ mà nhảy ra thừa nhận chính cô đã đánh dấu chủ quyền lên người sếp tổng của bọn họ được. Thôi thì mặc kệ bọn nọ nói gì nói, cô vẫn nên trở về văn phòng thì hơn.
Đường Vũ nhìn thấy Tuệ Nhi trở lại thì vội vàng chạy đến, tò mò hỏi.
- Chị Nhi, sao chị không đi cùng Lưu tổng? À đúng rồi, dấu hickey đó...có phải là chị...
Nghe Đường Vũ nhắc lại, khuôn mặt Tuệ Nhi bắt đầu nóng lên khi nghĩ đến những gì xảy ra trong xe lúc nãy. Cô vì xấu hổ quá mà phủ nhận theo bản năng.
- Không phải.
Sau đó cô nói nhanh.
- Chị đi vệ sinh một chút.
Nói rồi liền quay ngoắt người lại vội vàng rời đi.
Đường Vũ tròn mắt nhìn bóng lưng Tuệ Nhi đang đi như chạy, lẩm bẩm nói.
- Không phải chị vừa mới đi vệ sinh ra sao...
***
Tin đồn bê bối của Lưu Vĩnh Thụy vẫn còn được bàn tán rất sôi nổi trong mấy ngày qua. Tuệ Nhi cũng trốn tránh anh mấy ngày rồi. Ở công ty, cô dùng hết mọi lý do để tránh mặt anh, tan làm cũng không có trở về biệt thự Lưu gia. Điều này khiến cho Lưu Vĩnh Thụy vô cùng khó chịu.
Cũng vì thế mà ở công ty lại có thêm một tin đồn nữa là trợ lý Lâm đã mất đi sự sủng ái của Lưu tổng.
Lúc này Tuệ Nhi đang photo tài liệu, chuyện này bình thường sẽ là Đường Vũ làm, nhưng hôm nay em ấy đến kỳ, trong người không được tốt cho lắm. Nên sau khi pha cho Đường Vũ một cốc nước đường ấm, cô liền tự đem tài liệu đi photo. Chuyện chỉ có vậy, mà trong mắt người ngoài lại như càng được khẳng định rằng, Lưu Vĩnh Thụy đã bắt đầu ruồng rẫy cô. Có rất nhiều tin đồn từ từ lan ra từ những việc nhỏ nhặt thế này trong mấy ngày qua, mà những người lan truyền tin đồn đều là những cô nàng ganh ghét Tuệ Nhi. Trong đó có Amy.
Amy nhìn thấy cô thì khinh khỉnh đi tới, ném một tập tài liệu trước mặt cô nói lớn.
- Lâm Tuệ Nhi, đem cái này xuống quầy lễ tân. Lát nữa sẽ có người đến lấy.
Tuệ Nhi ngẩng đầu nhìn thấy Amy đang nhìn mình với ánh mắt khinh thường. Cô cau mày nói.
- Chuyện nhỏ thế này mà cũng không tự làm được à? Hơn nữa, đây không phải là việc của tôi.
Amy chế nhạo nói.
- Không phải là việc của cô sao? Tôi là phó giám đốc của bộ phận thiết kế, hiện tại đang vì dự án Vạn Thành tỷ đô mà công việc chất chồng như núi, chẳng nhẽ nhờ cô một việc nhỏ này cô cũng từ chối sao? Cô đây là không sẵn lòng làm việc vì công ty đúng không?
Mọi người trong văn phòng lúc này bắt đầu chú ý đến hai người bọn họ. Tiếng xì xào lại vang lên.
- Chuyện gì thế nhỉ? Amy là đang gây sự với trợ lý Lâm sao?
- Cũng khá can đảm đấy chứ.
- Trợ lý Lâm gì nữa? Cô ta đã không còn được sếp tổng ưu ái nữa đâu. Cô ta hết thời rồi.
- Đúng đấy, Sếp tổng có bạn gái mới rồi.
- Ai nói với mọi người như thế? Không biết gì thì đừng nói linh tinh.
- Nói linh tinh cái gì? Đời lên voi xuống chó mấy hồi, đã ăn cắp tài liệu của công ty, còn mặt dày quay lại ve vãn Lưu tổng. Bây giờ bị đá làm chân sai vặt cũng đáng đời cô ta.
- Haizz...Tôi kệ các cô đấy.
Người nói là một cô gái mặc một chiếc váy hồng ở trong group hóng hớt chuyện của Tôn Phi. Tôn Phi hôm trước có nhắn báo tin chấn động, là Tuệ Nhi là vợ sắp cưới của Sếp. Thông tin này do chính Tôn Phi nói thì chắc chắn là không sai. Group chat chỉ có mấy người trong công ty chơi chung với Tôn Phi. Và cô ấy cũng dặn dò đừng nên nhiều chuyện ra bên ngoài, chuyện của sếp vẫn nên giữ kín để còn giữ được miếng cơm, cô ấy chỉ tám với bọn họ để họ biết trong công ty, người nào nên đυ.ng, người nào không nên đυ.ng mà thôi. Chính vì thế khi những lời đồn đãi kia lan truyền, họ chỉ cười nhạt chứ không tham gia. Hiện tại cô gái váy hồng chỉ nói một câu như thế để nhắc nhở bọn người kia đừng nên tự chuốc lấy phiền phức, nhưng hình như bọn họ đều không muốn nghe. Nên cô chẳng thèm quan tâm nữa mà ôm tài liệu đi làm việc của mình.