Tôi Nuôi Lớn Tỷ Phú Thế Giới

Chương 54: Các loại thi đấu

Vào lúc này ở nước Mỹ, người kì thị chủng tộc có không ít, nhưng văn hóa cao, càng không như vậy.

Ít nhất thì sinh viên trong đại học, đều rất có giáo dưỡng.

Trong những người này, có thể sẽ không thèm để ý đến Lâm Vũ Tầm, nhưng ngoài mặt chắc chắn sẽ không biểu hiện ra, chờ Lâm Vũ Tầm thể hiện ra năng lực của cậu, bọn họ cũng sẽ nhìn Lâm Vũ Tầm với cặp mắt khác xưa.

Còn có một vài người, thậm chí bởi vì đồng tình với Lâm Vũ Tầm mà chăm sóc cậu nhiều một chút.

Lâm Vũ Tầm bò lên từ tầng thấp nhất, cậu chưa từng có tự tôn, cũng không bài xích thái độ của người khác.

Đương nhiên, cậu cũng sẽ không giống mấy người xã khu nghèo, được voi đòi tiên.

Trước đây Lâm Vũ Tầm chưa từng gặp thế giới bên ngoài, lúc vừa tới trường đại học này, kỳ thực khắp mọi mặt đều rất quê mùa, rất nhiều chuyện không biết, nhưng cậu chưa bao giờ che lấp, gặp phải chuyện không hiểu, không biết liền trực tiếp hỏi, làm cho người khác càng yêu thích.

Lâm Vũ Tầm đứng vững bước chân trong đại học, đồng thời, cũng viết thư cho Trình Hào, để Trình Hào không cần gửi phí sinh hoạt cho cậu.

Tiền mà Trình Hào đưa cho cậu lúc trước, đã đủ cho cậu tiêu rất lâu.

Thư của Lâm Vũ Tầm, Trình Hào nhận được, bất quá hắn nhưng anh không xem đó là chuyện to tát.

Học đại học chi tiêu rất lớn, đời trước anh từng tán gẫu với người khác, nghe người khác nói lên đại học ở nước ngoài rất tốn tiền, dù sao thì một năm cũng phải hai mươi, ba mươi vạn, anh hắn cũng không thể để Lâm Vũ Tầm không có tiền tiêu.

Lễ Giáng sinh qua đi, Trình Hào cùng Danny liền chuyển tới chỗ lão George, ban đầu anh có chút lo lắng, sợ thay đổi địa phương Danny sẽ không thích ứng được, nhưng mà năng lực thích ứng của Danny còn mạnh hơn anh tưởng rất nhiều.

Từ lúc bắt đầu, Danny liền đặc biệt nghe lời.

Ban ngày lúc anh huấn luyện, một mình Danny ở bên cạnh đọc sách vẽ vời, anh mệt gục xuống, Danny còn có thể đưa nước cho anh... Điều duy nhất mà đứa nhỏ này không thích ứng được, chính là sự nhiệt tình của Arabella với nó.

Arabella rất thích trẻ con, dung mạo của Danny rất đẹp, lại ngoan ngoãn, nên Arabella đặc biệt thích nó, nhưng lúc ban đầu, Danny có chút sợ Arabella, qua chừng mười ngày, quan hệ của nó và Arabella mới chuyển tốt, chờ sau khi chuyển biến tốt... Nó liền bắt đầu ở cùng Arabella cả ngày.

Hành vi như vậy, Trình Hào cũng có thể hiểu được... Mẹ của đứa bé này cũng không thương con trai bà, hai người Danny cùng Lâm Vũ Tầm, sợ là đều có chút thiếu tình thương của mẹ.

Trình Hào cố ý để Danny gần gũi với Arabella, thấy cảnh này thì yên lòng, sau đó liền bắt đầu để lão George dẫn anh đi tham gia thi đấu.

"Cậu nhất định phải đi thi đấu à?" Lão George cau mày.

Trình Hào cười nói: "Lão George, người đại diện khác đều là hận không thể bắt tay đấm cảu mình tham gia thi đấu nhiều chút, sao ông lại không cho tôi tham gia thi đấu?"

"Cậu với bọn họ có thể giống nhau chắc? Cậu phải làm vô địch thế giới, bọn họ chỉ là thừa dịp còn trẻ lực khỏe, vào trong vòng vét tiền." Lão George nói.

Trình Hào thường xuyên nói mình phải làm quán quân, nhưng khi lão George nói như vậy, lại làm cho anh có chút ngượng ngùng, cuối cùng cười ha ha: "Nếu không, trước hết tôi nghĩ biện pháp kiếm bộn tiền đã, sau đó lại đi tranh giải vô địch thế giới?"

Lão George trừng Trình Hào một cái, không phản đối.

Chuyện tham gia thi đấu Trình Hào đã sớm nói với hắn... Nếu Trình Hào đã quyết định, hắn cũng không có gì hay mà phản đối.

"Đúng rồi lão George, đầu tháng hai, ở thành phố mà hồi trước chúng ta đi qua, có thi đấu không? Tôi muốn đi vào đó." Trình Hào nói.

"Tôi giúp cậu tìm xem." Lão George nói.

"Cám ơn ông, lão George, ông thật sự là người tốt."

Lão George liền trừng Trình Hào một cái nữa, chắp tay sau lưng rời đi.

Trung tuần tháng 1 năm 1981, lão George mang theo Trình Hào cùng Claude, bắt đầu tham gia một ít thi đấu.

Kể từ khi võ sĩ đầu tiên kiếm được hàng triệu đô la trong năm đầu tiên, kể từ khi các nhà vô địch quyền anh như Ali nhận được sự tuyên truyền vô hạn, từ khi tư bản tiến vào nghề này, bắt đầu dùng võ sĩ quyền anh để kiếm tiền... Quốc gia này, liền xuất hiện càng ngày càng nhiều võ sĩ quyền anh, còn có rất nhiều thiếu niên bắt đầu học quyền anh.

Trẻ con gia đình bình thường, hơn nửa đều kiên trì không nổi, mà có rất nhiều người nghèo sẽ tiếp tục kiên trì, một ít công ty cũng sẽ đặc biệt ký với vài đúa trẻ, sau đó bồi dưỡng từ nhỏ.

Tháng năm, tháng sáu hàng năm, còn có giải thi đấu quyền anh dành cho thanh thiếu niên trên toàn nước Mỹ.

Cuộc so tài này ban đầu là để phát triển tài năng trẻ địa phương, mà trước trận đấu, các tay đấm thanh thiếu niên, sẽ tiến hành rất nhiều thi đấu ngầm, quen biết lẫn nhau.

Cho nên vào lúc này, kỳ thực rất thích hợp để Trình Hào tham gia, tất cả đều là thi đấu thanh thiếu niên.

Nhưng đa phần thi đấu đại thể kiểu này không có tiền để lấy, một ít thi đấu nếu muốn tham gia, thậm chí còn phải đóng tiền.

Trình Hào không có hứng thú với thi đấu như vậy, lão George cũng giống vậy: "Loại thi đấu phải đóng tiền này, rất nhiều đều là khoa chân múa tay, căn bản là không học được cái gì... Bây giờ kỹ thuật của cậu rất tốt, tôi cảm thấy thứ cậu thiếu nhất, chính là vẻ quyết tâm, kỳ thực dẫn cậu đi tham gia một ít thi đấu Hắc quyền, đối với cậu quả thật có chỗ tốt, nhưng lúc mới bắt đầu, lệ phí ra sân của cậu khẳng định không cao, chờ cậu tham gia thi đấu nhiều hơn một chút, lệ phí ra sân mới tăng cao được."

"Không thành vấn đề." Trình Hào nói.

Lão George nói: "Trong cái nghề này muốn phát triển tài năng trẻ, kỳ thực cậu dễ dàng hơn so với người khác, bởi vì cậu là người da vàng, người da vàng cực kỳ cực kỳ hiếm thấy, mọi người dễ dàng nhớ kỹ cậu hơn."

Thật ra vận động viên quyền anh cùng minh tinh khá giống nhau, chỉ có điều đối với minh tinh mà nói, quan trọng nhất là tướng mạo cùng kỹ năng diễn xuất, đối với vận động viên quyền anh mà nói, quan trọng nhất chính là năng lực thắng đối thủ của bọn họ.

Ngoài ra, một vận động viên quyền anh có thể khiến người ta nhớ kỹ sẽ giống một minh tinh có thể khiến người ta nhớ kỹ, dễ dàng bộc lộ tài năng tại nghề này hơn.

Trình Hào là thuộc về kiểu rất dễ khiến người ta nhớ kỹ.

Lão George mang Trình Hào tham gia cuộc so tài đầu tiên, là cử hành trong một phòng tập loại nhỏ, người đến quan sát có rất nhiều, cũng đồng dạng có người đặt cược.

Trước khi bắt đầu tranh tài, toàn bộ phòng tập cũng đã tràn ngập khói mù, lúc đứng ở trên võ đài, thậm chí ngay cả ngũ quan đối thủ cũng không thấy rõ, tất cả đều bị khói mù bao phủ.

Nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đến việc bọn họ tiến hành thi đấu.

Mấy ngày nay, mỗi ngày Trình Hào cùng Claude huấn luyện chung, đa số thời điểm vẫn là huấn luyện ngăn cản, tính khí anh chẳng hề táo bạo, nhưng luôn luyện ngăn cản cùng tránh né cũng có chút bị đè nén, hơn nữa lão George nói anh thiếu mất vẻ quyết tâm... Sau khi lên đài, Trình Hào ngay lập tức phát ra công kích như mưa to gió lớn với đối thủ...

Mới chỉ một phút, đối thủ của anh đã ngã xuống.

Cuộc tranh tài này, thắng nhanh ngoài dự liệu, trong lúc nhất thời thậm chí Trình Hào còn chưa phản ứng kịp, mà rất nhanh sau đó, ý thức được nguyên nhân.

Mỗi ngày ăn ngon uống tốt, hiện tại cân nặng của anh đã đạt đến 160 pound, cỡ hơn 140 cân, kiên trì rèn luyện không ngừng, càng làm cho thân thể của anh trở nên rất cường tráng.

Bây giờ so với thời anh mới tới chỗ lão George, quả thực là thay đổi cả người.

Nhưng, bởi vì anh khá cao, việc huấn luyện hoàn làm cho anh có tỷ lệ mỡ cơ thể thấp, thoạt nhìn anh vẫn rất gầy như cũ.

Không chỉ như vậy, hiện tại cả ngày anh đều ở nhà huấn luyện, nên còn trắng.

Màu da của Trình Cẩm Hạo trong đám người da vàng, xem như là trắng, tuy rằng tắm nắng sẽ đen rất nhanh, nhưng không tắm nắng, cũng sẽ trắng lại rất nhanh...Vì như thế, Trình Hào trông như không có lực công kích.

Nhưng chính là một người da vàng vị thành niên thoạt nhìn không có lực công kích, được lão George mang theo, trong nửa tháng ngắn ngủi đánh bại mười mấy tay đấm nghiệp dư có chút danh tiếng, lập tức trở nên nổi tiếng trong giới quyền anh —— có lúc, một buổi tối anh đánh bại hai tay đấm khác!

Thậm chí Trình Hào còn một biệt hiệu, là "Tiểu tử cuồng bạo".

Bởi vì mấy ngày nay anh đánh quyền với người khác, ra quyền thường rất nặng, phong cách rất cuồng bạo.

Kỳ thực phong cách chân chính của Trình Hào không phải như vậy, nhưng nếu người ngoài cảm thấy anh là như vậy, vậy anh liền như vậy thì tốt hơn...

Đương nhiên, Trình Hào đánh bại mười mấy tay đấm, nhưng cũng không phải là anh chưa từng bị thua.

Lúc trước anh không thua trong quán bar của lão George, là bởi vì tay đấm nơi đó đều là nghiệp dư trong nghiệp dư, lão George còn đặc biệt sắp xếp.

Hiện tại khi thi đấu, cũng không phải do lão George sắp xếp, anh sẽ gặp phải tay đấm rất lợi hại.

Nhưng anh chỉ thua một lần.

Lần kia, đối thủ thật sự mạnh hơn anh rất nhiều, cũng nặng hơn anh rất nhiều, anh kiên trì được mười mấy phút trong trận đấu đó, rốt cuộc không tiếp tục kiên trì được.

Cuối tháng một, lão George liên lạc với một phòng tập trong thành phố mà Lâm Vũ Tầm ở, bên kia nguyện ý trả ba ngàn đôla Mỹ, mời Trình Hào đi tham gia một cuộc thi đấu.

Thi đấu sắp xếp vào ngày mùng 3 tháng 2, vừa vặn phù hợp với yêu cầu của Trình Hào.

Lão George nhìn Trình Hào nói: "Cuộc thi đấu này tôi không đề nghị cậu đi, đối thủ của cậu là trọng điểm bồi dưỡng của công ty bọn họ, tuy rằng năm ngoái hắn không thể cạnh tranh được cơ hội tham gia thế vận hội, nhưng trên sàn thi đấu biểu hiện rất tốt... Bọn họ mời cậu qua, chắc hẳn chỉ là vì làm bao đấm cho hắn, nâng hắn nổi tiếng lên. Nói không chừng bọn họ còn nghĩ cách hạ thấp cậu trong lúc thi đấu."

Khoảng thời gian này, cái công ty sắp xếp rất nhiều thi đấu để triển lãm người kia, bọn họ mời Trình Hào, cũng là vì làm đá kê chân cho người kia.

"Thế nhưng lão George, có ba ngàn đôla Mỹ, còn bao ăn ngủ hai đêm." Trình Hào nói.

Gần đây sau khi cùng lão George tham gia rất nhiều cuộc thi đấu, Trình Hào càng hiểu rõ, tham gia thi đấu quyền anh kiếm nhiều tiền cỡ nào.

Ban đầu lệ phí ra sân của anh chỉ có một hai trăm đôla Mỹ, kết quả sau khi đánh bại mấy tay đấm liền tăng cao, hiện tại duy trì ở mức tám trăm đến một ngàn đôla Mỹ.

Số tiền này chia cho lão George một nửa, lại trừ các loại chi tiêu, anh tích góp được năm ngàn đôla Mỹ!

Mà hiện tại, có người chi ba ngàn đôla Mỹ mời anh đi thi đấu!

Cho dù đây là đi làm đá kê chân cho người ta, Trình Hào cũng nguyện ý.

Hiện tại anh còn chưa có danh tiếng gì, thua thì thua, không có gì ghê gớm.

Hơn nữa, tay đấm nào chưa từng bị thua đâu? Cho dù là nhà vô địch, trước khi bọn họ lên làm quán quân, cũng đều thua rất nhiều lần, sau khi lên làm quán quân, một ngày nào đó cũng sẽ thất bại, giống như vua sư tử cũ chung quy cũng phải thoái vị nhường chỗ cho vua sư tử mới vậy.

"Được rồi, cho cậu thua cũng không phải chuyện xấu." Lão George nhận cuộc so tài này.

Trình Hào lại nói: "Lão George, lúc đó có thể mang theo Danny không?"

"Cậu mang theo Danny làm cái gì?" Lão George hỏi.

Trình Hào nói: "Ngày mùng 5 tháng 2, là năm mới của người Trung quốc chúng tôi, ngày mùng 4 tháng 2, đối với chúng tôi mà nói, thì tương đương với đêm Giáng sinh của mọi người."

"Không trách..." Lão George nhìn về phía Trình Hào: "Tôi đồng ý, tôi sẽ dẫn theo nó."

"Cảm ơn." Trình Hào cảm kích nhìn lão George một cái, lại bắt đầu xem tư liệu của đối thủ mà mình phải thi đấu cùng, nghĩ biện pháp biết rõ đối thủ của mình.

Lão George cảm thấy người này rất lợi hại, mà Trình Hào luôn luôn tự tin, anh cảm thấy, nói không chừng mình có thể thắng.

Dù sao thì anh cũng không kém.

Anh sẽ mang theo vinh dự của mình ăn tết.