Siết Chặt

Chương 11: Không thể chịu đựng (H+)

Thình thịch thịch thịch

Tiếng tim đập nhanh như trống. Tiếng thở dốc không ngừng vang lên. Nhiệt độ trong không gian cứ tăng dần lên theo từng phút.

***

Dưới ánh trăng sáng, một người đàn ông dùng miệng ngậm lấy một bên ngực của người phụ nữ đang bị treo lên thân cây, như một đứa trẻ. Anh ta không ngừng liếʍ mυ'ŧ, dùng lưỡi mơn trớn vẽ một vòng tròn nhỏ xung quanh đỉnh nhũ hoa, thỉnh thoảng còn dùng răng gặm nhẹ, hạt đậu đỏ bị nghịch tới cương cứng. Bên ngực còn lại cũng không thoát khỏi sự trêu đùa của người đó, anh ta dùng tay xoa bóp, kẹp chặt núm ngực vào trong kẽ tay rồi nhấc lên, khiến cho người cô gái run lên.

Phía dưới, nơi bí mật chưa bị ai khai phá của cô cứ ngứa râm ran, liên tục bị một cái gì đó như một cây gậy, thân gồ ghề, nóng cháy, trơn ướt, đang trượt ra trượt vào phía ngoài của âʍ đa͙σ, trượt qua hạt âm môi, cọ vào kẽ mông. Mỗi lần cái thứ đó di chuyển lỗ nhỏ của Lily không ngừng co bóp mỗi khi cái đó trượt qua, bên trong cô cứ có cảm giác trống rỗng, muốn có thứ gì đó lấp đầy.

Sợ hãi trước sự thay đổi không thể nói thành lời. Thậm chí cô còn cảm nhận thấy cái gì đó đang chảy ra giữa hai chân, mím chặt môi nhỏ, cô cố gắng siết chặt lỗ nhỏ, ngăn không cho thứ chất lỏng đó chảy ra.

Nhưng tư thế hiện giờ của cô khiến mọi cố gắng của cô là vô ích. Nước dịch trong suốt không ngừng chảy ra, tưới ướt cái cây gậy thịt khổng lồ đó. Tốc độ trượt ra trượt vào của nó càng ngày càng nhanh. Bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cả trên lẫn dưới khiến cơ thể của Lily vô cùng nhạy cảm, hơi thở cô hổn hển, mồ hôi chảy ra ướt đẫm người , cô cắn chặt môi ngăn tiếng rêи ɾỉ phát ra, ý thức cô càng ngày càng mơ hồ, kɧoáı ©ảʍ cứ ẩm tới như những cơn sóng khiến cô gần như không thể đứng thẳng nổi. Nhưng không sao cả, kể cả như vậy Louis cũng không để cô ngã xuống. Một tay anh ta giữa chặt một chân của cô đang để lên hông, không ngừng đưa đẩy cây gậy thịt to lớn vào giữa hai chân, cọ xát ở bên ngoài. Cảm giác mềm mại, trơn ướt khi cọ qua đó thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhưng mà... nếu vào bên trong thì không biết sẽ có cảm giác như thế nào nhỉ. Mới tưởng tưởng đến chuyện đó thôi mà cây gậy đó càng phình to hơn, nổi đầy gân.

***

Louis dùng 1 tay sở xuống bên dưới, cảm giác của anh khi chạm vào nơi riêng tư của một cô cái thì chỉ cảm thấy phía dưới đó thật ướŧ áŧ mềm mại và trơn trượt. Cái chạm đột ngột khiến cô không thể kiềm được tiếng rêи ɾỉ.

"Ưm~~~a~~~"

Âm thanh mềm mại, ngọt dịu, kèm hương thơm của cơ thể cô gái khiến cho cơ thể của anh như đang đứng giữa sa mạc vậy, cả cơ thể giống như một lò than nóng, miệng đắng lưỡi khô.

***

"Đừng...Đừng chạm vào...Chỗ đó nữa...Bẩn lắm"

Bỏ ngoài tai lời cầu xin tội nghiệp của LiLy, bàn tay hư hỏng phía dưới không dừng lại. Ban đầu chỉ là sự tò mò, muốn khám phá một chút, nhưng dần dần càng bạo gan, anh cảm giác nếu càng làm người phía dưới thoải mái thì càng có lợi cho anh. Vì anh có cảm giác nếu trực tiếp nhét thứ đó vào thì cô sẽ rách mất, chỗ đó của anh so với người khác thật sự quá lớn. Nhịn xuống cảm giác nhộn nhạo, căng tức ở phía dưới, côn ŧᏂịŧ của anh càng ngày càng sưng tím lên.

Cơ thể Lily run lên, đỏ bừng như phát sốt, nhắm chặt đôi mắt lại để không nhìn thấy hình ảnh bản thân mình bị xâm phạm. Nhưng khi một giác quan bị che đi thì độ nhạy cảm lại càng tăng cao. Cô cảm nhận được một bàn tay thô ráp đang không ngừng vuốt ve môi dưới, rồi nhẹ nhàng dùng tay tách nó ra. Lily cảm nhận được rõ ràng từng ngón tay của người đàn ông kia đang đi vào trong huyệt nhỏ.

Một... hai...ba...bốn ngón tay trượt vào bên trong, miết nhẹ vách tường thịt. Hạt châu nhỏ nhô ra ở phía ngoài là điểm nhạy cảm trí mạng nhất của cô. Khi nó bị chạm qua, cả cơ thể cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ ưỡn cong người về phía trước, ngón chân co quắp lại.

Bên trong âʍ đa͙σ, vách tường thịt không ngừng co bóp, muốn đẩy dị vật phía bên trong ra ngoài.

Ở phía đối diện, ngược lại với sự bài xích của Lily, Louis lại rất hưởng thụ cảm giác 4 ngón tay của anh bị vách tường thịt bao lấy, hút chặt vào trong, như một cái miệng đói khát và đầy tham lam.

Nếu đã như thế, thì chỉ cần đút no cho cái miệng dưới đói khát này là được.

***

Lily lúc này rơi vào trạng thái nữa tỉnh nửa mê, cảm giác sung sướиɠ cứ chạy dọc khắp cơ thể, cô không nhận ra Louis đã kéo chân còn lại của cô cố định lên ngang hông, gần như cả cơ thể cô bây giờ đều dồn cả trọng lực về người anh. Dị vật phía trong bỗng nhiên bị rút ra, cảm giác hụt hẫng ập tới, cô muốn thứ đó tiếp tục nhưng không biết làm như thế nào. Nhưng bảo cô chủ động thì điều đó chắc chắn không được. Lí trí và du͙© vọиɠ của cô không ngừng đối đầu nhau. Bất chợt cô cảm thấy có cái cục gì đó to to đang cọ cọ bên ngoài lỗ nhỏ, rất nhanh đã có thứ gì đó tiến vào.

"A"

Cơn đau đột ngột ập tới khiến cô hét lên, kéo thần trí cô tỉnh lại. Cô chợt nhận ra, mình đã bị bế lên trên không trung từ bao giờ, tay thì vẫn bị trói lên cao.

"Đau~~~đau~~~quá"

Nước mắt cô rơi ướt má, cả cơ thể cô căng cứng, cong lên, ngực hướng về phía trước. Cảm giác đau đớn, như bị xé toạc khiến cô không thể ngừng run rẩy.