Chia tay người đã giúp đỡ mình, Lily tiếp tục đi về nhà, nhà cô nằm hơi khuất nhưng may mắn vẫn là chỗ đông đúc và nhộn nhịp, nhưng phiền toái là ở chỗ, phía sau, xung quanh nhà có nhiều bụi cây và ngõ nhỏ tối tăm nên thỉnh thoảng mấy tay chơi và gái bán hoa chọn nơi này làm địa điểm lí tưởng kiếm tìm sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Mà hình như hôm nay đặc biệt nhiều hơn hẳn mọi khi thì phải, góc nào cũng nghe thấy tiếng rêи ɾỉ. Như vào mùa động dục vậy.
Càng ngày cô càng cảm thấy hối hận khi cố gắng về nhà vào lúc này. Xa xa cô thấy một bóng người quen thuộc gần như đang đóng đinh ở một góc khuất được che bởi rất nhiều cây, người đó có vẻ cực kì bối rối.
"Hình như là cái người vừa nãy giúp mình mà?"
Lily cũng không lấy gì làm lạ khi thấy ai đó một lần nữa, vì phố đèn đỏ rất nhiều ngách nối thông với nhau nhưng đặc biệt ở một chỗ, dù đi lối nào thì vẫn có thể ra đến trung tâm của khu phố, nơi tổ chức nhiều sự kiện để thu hút các tay chơi và nâng giá trị của gái bán hoa lên.
Dù sao đi chăng nữa cô ấy cũng không muốn dính vào rắc rối cho lắm, với thân phận của cô ấy việc sống ở đây là một chuyện không tiện nói, chứ đừng nói đến việc ra mặt giúp đỡ người khác, điều này càng không có lợi cho cô. Nhưng mà nhìn tên đó có vẻ ngu ngốc thế nào ấy.
"Haizzz! Coi như mình lo chuyện bao đồng đi!"
Cô tiến lại gần người đàn ông cao lớn, giữa một khoảng cách nhất định, bởi vì theo quan sát của cô thì vị ân nhân này có khả năng biết kiếm thuật, nên nếu có người lạ tùy tiện chạm vào hay đột ngột đứng gần họ sẽ tự động hạ gục người đó trong vô thức, mà cô thì không muốn bị thương chút nào.
"Ngài... Ưʍ..." Chưa kịp nói hết thì miệng của cô đã bị một bàn tay to lớn, đầy vết trai bịt chặt miệng, sau đó buông cô ra, rồi ra dấu im lặng. Khoảng cách giữa hai người bây giờ rất gần.
***
Người đàn ông đang đứng cạnh Lily bây giờ chính là louis, bản thân anh ta cũng không hiểu tại sao mình lại đi lạc tới đây. Khi bước chân ra khỏi bữa tiệc, anh cứ vô thức đi về phía trước. Rồi vô tình nhìn thấy cảnh xô sát giữa một cô gái và một người đàn ông. Sau khi giúp đỡ cô gái đó xong thì anh quyết định đi về nhà nhưng mà không hiểu sau khi nghe thấy một tiếng động lạ trong một bụi cây phát ra thì...
***
Nói chung tình cảnh bây giờ của hai người cực kì xấu hổ. Gần như rơi vào khoảng lặng, khi trước mặt trong bụi cây cảnh làʍ t̠ìиɦ sống động giữa một nữ và hai nam.
Người phụ nữ dạng rộng hai chân, ngồi lên côn ŧᏂịŧ của một người đàn ông đang râu quai nón đang nằm xuống dưới đất, không ngừng lắc hông, kiến cho cái vật to lớn đó không ngừng khuấy đảo trong lỗ nhỏ của người phụ nữ, âʍ đa͙σ cô ta không ngừng co bóp, khiếng cho người đàn ông đó không ngừng nâng hông mình lên phối hợp dập lên rập xuống thật mạnh vào lỗ nhỏ đang rỉ nước của cô ả. Khiến cho cả người của cô ta không ngừng nảy nên nảy xuống. Tư thế ngồi lên cái côn ŧᏂịŧ to đó, khiến cho mỗi lần người phụ nữ hạ xuống thì côn ŧᏂịŧ chôn càng sâu vào bên trong.
Phạch... Phạch... Phạch....
Ha... Síttt... Ha...
Liên tục bị thúc một cách tàn bạo, khiến cho cả người cô ấy run rẩy, khi đạt tới cao trào người phụ nữ gần như gục xuống.
"A... Sướиɠ quá... A... Chết mất... Ngài đừng dập em... Mạnh như vậy nữa...."
"Ư... Cái lỗ của em nát mất... Ư..."
A... Hức... A... Hức...
Dâʍ ɖị©ɧ của cô ta bây giờ, ra nhiều tới mức ướt đẫm phần thân dưới của gã râu quai nón. Nhưng mà hắn vẫn chưa chịu bắn ra mà vẫn tiếp tục dã mạch vào âm đao đang ở đỉnh cao trào không ngừng co bóp, siết chặt lấy hắn. Khiến hắn ngửa đầu lên, cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ như thú.
"A... Đúng là con Điếm... tao phải phịch mày tới chết... phải bắn đầy cái lỗ đói khát này..."
Chưa đừng lại ở đó, trước mặt cô ta một cái côn ŧᏂịŧ to mập không ngừng quệt qua quệt lại trước mặt khiến cô ta có chút ngứa ngáy, mở miệng ngậm lấy đầu khấc của nó. Bị khích thích đột ngột chủ nhân của nó không thể kìm chế được, bật ra một câu chửi thề:
"Mẹ mày... Hộc... đúng là một con điếm... trên dưới mày không bỏ qua luôn..."
Cô ta không quan tâm tới lời của người đàn ông đó. Tay cô ta cũng không rảnh rỗi, không ngừng vuốt ve cái côn ŧᏂịŧ mập mạp, từ đầu khấc to lớn, đến thân gậy, ngay cả hai hòn bi cũng không bỏ qua. Thâm chí để khích thích người đàn ông đó, cô ta còn dùng cái lưỡi nhỏ ướŧ áŧ của mình liếʍ láp hai cái cục tròn tròn phía dưới cây gậy thịt đó, tỉ mỉ không bỏ qua một nếp nhăn nào của nó, rồi dùng răng gặm cắn. Khiến người đàn ông đó bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới mức côn ŧᏂịŧ trong tay cô ả không ngừng run rẩy, miệng hắn thì không ngừng rêи ɾỉ, thở hổn hển.
Chậc... Chậc... Tiếng bú ɭϊếʍ đầy dâʍ đãиɠ. Nước bọt trong khoang miệng không ngừng trào như một chất bôi trơn cho cái cọc mà cô ta đang không ngừng bú ɭϊếʍ trong miệng.
Sau một hồi, có vẻ người đàn ông nằm phía dưới không hài lòng với chuyển động của cô ta nên vỗ mạng vào bờ mông căng tròn đang vểnh lên trên người của mình.
Chát...Chát...
"Ha... Ha tao bảo mày làm mạnh lên mà con điếm"
Hắn dùng bàn tay to có lông mọc đầy trên cánh tay bắt lấy vòng eo nhỏ thanh mảnh của người phụ nữ không ngừng chuyển động lên xuống, tay còn lại thì không ngừng xoa bóp một bên ngực lớn, xoa nắn đầu ngực khiến cho cô ta rêи ɾỉ không ngớt.
Phạch...Phạch...Phạch
Người đàn ông ở phía trên cũng không chịu thua kém, hắn dùng một tay nắm lấy đầu người phụ nữ, ép cô ta phải nuốt côn ŧᏂịŧ to của hắn vào tận sâu cuống họng. Nước bọt từ miệng người phụ nữ không ngừng trào ra tưới ướt đẫm côn ŧᏂịŧ của người đàn ông. Tay cô ta thì một cái nắm chặt tay của người đàn ông phía trước, tay kia thì nắm lấy người đàn ông phía sau nhằm giảm bớt lực đạo hung hãn của họ.
Ưʍ... Ưʍ...
Ha...Ha...
Phạch...Phạch...
Dường như hai tên đó tìm được nhịp điệu để phịch chết người phụ nữ, phía dưới vừa rời đi một chút thì phía sau đã tiến tới, nhịp nhàng, không ngừng dập tới tấp người phụ nữ bị kẹp giữa họ.
Miệng cô ta bị nhét côn ŧᏂịŧ lớn nên chẳng thể phát ra được một câu nào mà chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ. Mặc cho hai người đó thi nhau chà đạp cơ thể mình một cách thô bạo.
***