Phu Phu Song Tính

Chương 2.1: Rình xem vợ ngoại t*nh với gã đàn ông lạ mặt

2.1 Rình xem vợ nɠɵạı ŧìиɧ với gã đàn ông lạ mặt, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mặc mỗi tạp dề làʍ t̠ìиɦ mãnh liệt trong phòng bếp, vợ chủ động liếʍ dươиɠ ѵậŧ, vừa nhìn vợ phun nước vừa tự sờ l*и thủ da^ʍ

--------------------------

Quý Văn Bân không có bản lĩnh gì, nhưng may thay anh vẫn có chút năng lực động thủ, anh nhanh chóng mua về cái camera có độ sắc nét cao, ở phòng khách cùng phòng ngủ đều có lắp một cái, sau một hồi chần chừ, anh lại lắp thêm cái nữa trong nhà bếp. Sau khi kết nối đường truyền, lại lấy điện thoại tải một cái app xuống, vậy thôi là đã có thể quan sát hình ảnh qua điện thoại một cách chân thực nhất. Anh trang bị mọi thứ rất kỹ lưỡng, lại đang trong thời gian Lệ Tinh đi làm, cho nên vợ anh chẳng hay biết điều chi.

Ngày hôm sau làm xong mọi việc, rõ ràng công ty Quý Văn Bân không yêu cầu tăng ca, nhưng anh vẫn kiếm cớ nói với Lệ Tinh mình phải tăng ca tới tối muộn mới về, Lệ Tinh không biểu hiện ra gì khác thường, ngược lại còn có chút oán giận nói tại sao anh cứ tăng ca mãi thế, cũng không ở bên cạnh y được bao lâu. Quý Văn Bân mỉm cười dỗ y đôi ba câu thì đôi mày của Lệ Tinh mới chịu giãn ra. Hai người cùng nhau ra ngoài đi làm, chỉ là một người cưỡi con xe máy điện, người còn lại thì đi xe buýt, bởi vì hai người họ phải đi hai hướng khác nhau cho nên cũng chẳng tiện đường gì. Sau khi đi làm, thỉnh thoảng Quý Văn Bân cầm điện thoại ngó thử, nhìn xem có động tĩnh gì không, căn nhà trong màn hình thật yên tĩnh, ngay cả một bóng người cũng không thấy, làm cho anh không biết mình nên thở phào một hơi nhẹ nhõm hay phải làm gì đó nữa.

Đồng nghiệp Lý Tuyên trông thấy trạng thái bất định của anh, hắn cười cười nghiêng người lại đây: "Sao dọ? Dáng vẻ tâm sự nặng nề? Cãi lộn với vợ mày à? Hôm qua cũng kỳ kỳ quái quái xin nghỉ phép, Bân cưa, nghi ngờ lắm nha..."

Quý Văn Bân cất điện thoại, cười tươi rói, "Làm gì có, Lệ Tinh dịu dàng như vậy, sao có thể cãi nhau chứ."

Nụ cười của Lý Tuyên cười hơi ám muội, "Dịu dàng thật, hôm nay không cần tăng ca, có thể lẹ làng về nhà sinh hoạt vợ chồng rồi đúng không? U là chời, hâm mộ ghê, cũng không biết tới chừng nào tao mới kiếm được bạn gái, tao chỉ có thể về nhà xem phim rồi tự xử thôi. Ê mà nè, Bân cưa, tao mới tìm thấy một bộ phim đẹp cực luôn, mày muốn xem hông?"

Quý Văn Bân đang lo lắng chuyện vợ mình nào còn tâm trạng coi phim, "Không đâu, tao không coi phim."

"Không coi thật hả? Thật sự là hơi bị đẹp luôn á, không coi là tiếc lắm ó." Lý Tuyên nhìn anh chớp chớp đôi mắt, trong lời nói dường như có ẩn ý.

Nhưng Quý Văn Bân nghe không hiểu, chỉ tùy tiện đối phó hắn hai câu. Khi tới giờ tan làm, những người khác đều lần lượt ra về, chẳng mấy chốc trong văn phòng chỉ sót lại mỗi mình anh. Quý Văn Bân không định đi về, anh đặt cơm hộp, một bên quan sát điện thoại một bên chờ cơm, chờ đến khi cơm hộp được giao tới thì anh vừa nhìn vừa ăn, tính thử thời gian, giờ này Lệ Tinh cũng về tới nhà rồi, nhưng trong video lại không thấy bóng dáng y xuất hiện. Quý Văn Bân hơi lo lắng không biết có phải y đã xảy ra chuyện gì rồi hay không, anh nghĩ thầm phải gọi điện cho y hỏi thăm một chút mới được, nhưng khi điện thoại cầm tới tay thì anh vẫn nhịn xuống.

Đến tận khi anh ăn xong rồi thì rốt cuộc cũng thấy bóng dáng Lệ Tinh đẩy cửa bước vào, trên tay y còn xách túi đồ mua ở siêu thị, hoá ra là đi siêu thị. Quý Văn Bân thở ra nhẹ nhàng, nhìn vợ đặt đồ lên bàn, sau đó bước vào trong phòng ngủ. Video trên màn hình chuyển vào trong phòng ngủ, Lệ Tinh đang tìm cái gì đó trong tủ quần áo, chốc lát sau y lôi ra cái qυầи ɭóŧ, Quý Văn Bân chưa từng thấy y mặc cái qυầи ɭóŧ màu hồng nhạt đó, rất thiếu vải, cầm trên tay cũng không thấy nó ra làm sao, sau đó Lệ Tinh bước vào phòng tắm.

Đợt này đợi tới hơn nửa tiếng đồng hồ, Quý Văn Bân có hơi hối hận vì đã không gắn camera trong phòng tắm luôn, lúc Lệ Tinh bước ra khỏi phòng tắm thì trên người chỉ mặc mỗi qυầи ɭóŧ, tới giờ phút này, Quý Văn Bân mới có thể thấy rõ hình dáng của cái qυầи ɭóŧ đó.

Là qυầи ɭóŧ chữ Đinh (丁), phía sau là một sợi dây mảnh, hai bên thắt lưng cũng chỉ có dây nhợ, xem ra hẳn là kéo dây bên thắt lưng một cái là qυầи ɭóŧ bé xíu đó có thể rơi xuống ngay. Phía trước qυầи ɭóŧ theo kiểu khoét rỗng, chỉ vừa khéo bao lại côn ŧᏂịŧ của y, nhưng hai cánh môi âʍ ɦộ bên dưới lại che không nổi, mép l*и đầy đặn nở rộ mở ra hai bên, sợi dây mảnh thì luồn qua giữa, ăn mặc như vậy càng khiến y toát ra vẻ phóng đãng. Quý Văn Bân nhìn dáng vẻ vợ mình, nhịn không được nuốt nước miếng, côn ŧᏂịŧ dưới háng cũng dần dần cứng lên.

Lệ Tinh đang thoa kem dưỡng thể, y là người đặc biệt thích chăm sóc cho cơ thể, rõ ràng là con trai nhưng lại có rất nhiều mỹ phẩm dưỡng da, hơn nữa giá cả còn rất đắt. Thật ra thì Quý Văn Bân cũng chả bao giờ phàn nàn cái vấn đề này, theo quan điểm của anh, vợ mình muốn mua cái gì là quyền của y, miễn sao không quá lãng phí là được.

Hiển nhiên là Lệ Tinh đang rất vui sướиɠ, trong cổ họng y còn ngâm nga nhẹ nhàng. Y thoa kem dưỡng thể xong liền đi ra ngoài phòng ngủ, ngoại trừ cái qυầи ɭóŧ thì cả người từ trên xuống dưới chỉ mang mỗi đôi dép lê, cộng thêm cặρ √υ' to lồ lộ bên ngoài. Vυ' của Lệ Tinh phát triển rất tốt, vừa trắng vừa mềm, núʍ ѵú có màu hồng nhạt, lúc dựng đứng lên trông cực kỳ mê người, đặc biệt là sau khi bú xong, màu hồng nhạt sẽ chuyển thành màu đỏ tươi, trông càng hấp dẫn hơn nữa.

Quý Văn Bân nhìn cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của vợ mà không kìm được nuốt nước bọt, anh cầm ly trà kế bên uống một hớp lớn, nhìn y xách bọc đồ mua ở siêu thị đi vào phòng bếp, anh vội vàng chuyển màn ảnh, may mà lúc trước anh có dự kiến, thừa biết cũng phải gắn một cái camera trong phòng bếp.

Sau khi Lệ Tinh bước vào phòng bếp liền khoác một cái tạp dề rồi buộc dây lại, nó không phải là cái màu xanh nhạt y xài đó giờ mà là một cái mới toanh Quý Văn Bân chưa từng thấy, nó có màu trắng, hai bên còn có viền ren hoa, chờ đến khi y buộc dây lại xong xuôi, Quý Văn Bân mới phát hiện cái tạp dề đó thực ra có chất vải bán trong suốt, ngay cả khi cặρ √υ' bự đã được y che lại thì nó cũng thoắt ẩn thoắt hiện lộ ra ngoài, kiểu ăn mặc như này ngược lại còn có sức hút hơn là không mặc gì.

Quý Văn Bân chỉ mới nhìn thấy dáng vẻ của y mà dươиɠ ѵậŧ dưới háng đã cương cứng hết cả lên, anh phải công nhận Lệ Tinh là người song tính vô cùng quyến rũ, lớn lên xinh đẹp, vóc người lại chuẩn, lúc muốn anh tuấn thì anh tuấn hệt như một người đàn ông, lúc muốn quyến rũ là lại quyến rũ không khác gì phụ nữ, sự nam tính cùng mềm mại đáng yêu ở trong người y vô cùng hài hoà, có vẻ như không có chút mâu thuẫn hay xung đột gì.

Cho nên Quý Văn Bân cho rằng người song tính cũng chia thành hai loại, một là kiểu người giống như Lệ Tinh có thể thoải mái hào phóng phô bày ra nét đẹp của mình, mà kiểu người còn lại thì giống như anh chỉ có thể rụt rè sợ sệt trốn trong góc âm u, mỗi ngày phải đề phòng sợ hãi bí mật bẩn thỉu không thể đưa ra ánh sáng của mình bị vạch trần, chẳng khác gì mấy con bọ con chuột.

Lệ Tinh bắt đầu chuẩn bị bữa tối đâu vào đấy, thoạt nhìn thì có vẻ cậu định nấu thịt bò hầm khoai tây, y nấu ăn rất giỏi, mấy món y nấu đều rất ngon, Quý Văn Bân cũng rất thích. Anh nhìn vợ nấu nướng, nhìn đến ngửi được mùi thơm, cho đến khi có tiếng chuông cửa vang lên thì anh mới ý thức được mình là đang bắt gian, chứ không phải chỉ quan sát mỗi vợ mình.

Hiển nhiên là Lệ Tinh cũng đã nghe thấy tiếng chuông cửa, y không nhanh không chậm rửa tay sạch sẽ rồi mới đi mở cửa. Quý Văn Bân lập tức chuyển màn hình sang phòng khách, sau khi Lệ Tinh mở cửa ra, người đàn ông anh từng gặp thoáng qua trên hành lang liền bước vào.

"Hở, sao anh lại đến đây? Hôm nay tôi đâu có gọi sửa đường ống nước nào đâu." Lệ Tinh đưa lưng về phía màn hình, Quý Văn Bân không thể nhìn thấy gương mặt y, nhưng từ trong giọng nói của y thì anh có thể biết được, gương mặt của y hẳn là đang cười rất tươi.

Người thợ sửa nước vẫn mặc bộ đồ dành riêng cho công nhân, nét mặt lúc cười rộ lên có chút khoe mẽ, "Thưa cô (*), thật sự không có sao?"

(*) Gốc là thái thái (太太), ý gọi những người phụ nữ đã có chồng.

"Đúng mà, hôm trước đã sửa xong hết rồi." Giọng Lệ Tinh có hơi khàn, lại mang theo chút háo hức. Gã vươn tay ôm một cái qua eo y, kéo y vào trong lòng, một cái tay khác thì thò xuống sờ soạng dưới háng y, Quý Văn Bân mở to hai mắt, trơ mắt nhìn cái ngón tay thô ráp kia xoa nắn thịt bướm của vợ mình, mà ngón tay thì đã đút vào giữa sợi dây, còn đút vào nơi nào tất nhiên không cần nói cũng biết, gã ghé sát bên tai Lệ Tinh, khẽ cười nói: "Tôi thấy chỗ này chưa có sửa xong đâu, còn đang chảy nước đây này."

"Hưmm..." Lệ Tinh thở dốc, cả người dán lên người gã ta, cho dù đang bị gã ta dùng tay quấy rối lỗ l*и thì y cũng không có ý tứ phản kháng nào, "Không biết anh sửa nó cho tôi kiểu gì nhỉ? Với lại tính phí sao đây? Nếu đắt quá thì tôi không trả nổi đâu nghen."

Gã ta vươn đầu lưỡi liếʍ dái tai của y, thấp giọng cười nói: "Nếu ống nước bị hỏng, thì chỉ cần dùng công cụ thông một hồi là ổn, còn về phần chi phí, xin cô cứ yên tâm, đó giờ tôi tính giá cả rất hợp lý, ngoài ra còn có loại phương thức thanh toán mới nữa."

Lệ Tinh thở hổn hển hỏi: "Phương thức gì?"

"Ví dụ như... Trả bằng..."

"A ha..."

Quý Văn Bân mở to hai mắt ra nhìn, có chút bực bội vì hiệu quả thu âm của cái camera này quá tốt, đến cả giọng tán tỉnh của cả hai cũng nghe rõ mồn một, còn có những tiếng thở hổn hển đó nữa. Hiển nhiên là hai người họ đã phấn khích hết chịu nổi rồi, chưa rời khỏi chỗ huyền quan mà đã bắt đầu hôn nhau. Quý Văn Bân nhìn vợ mình phóng đãng nhón chân lên, chủ động hôn lên môi gã. Hình ảnh hôn môi của hai người thì anh không thể thấy được kỹ càng tỉ mỉ, nhưng cái kiểu đầu lưỡi này dây dưa với đầu lưỡi khác phát ra tiếng nước thì anh lại nghe đến rõ ràng, anh gần như có thể tưởng tượng ra hai cái đầu lưỡi đó quấn quít ở bên nhau như thế nào, chiếc lưỡi hồng hào mềm mại của vợ chắc chắn phải bị đối phương liếʍ mυ'ŧ rất chặt, thậm chí mỗi một ngóc ngách trong khoang miệng của y đều được liếʍ qua, hoặc là đang liếʍ hút nước bọt của y, hôn y cho đến khi ánh mắt y mê say...

Quý Văn Bân bị chính mình bổ não làm cho cả người vừa hưng phấn vừa ghen ghét, hai người hôn nhau tận vài phút mới buông ra, hiển nhiên là Lệ Tinh đã bị hôn rất tàn nhẫn, vẫn còn đang thở hổn hển từng hơi một, chợt gã ta bế y đi vào trong phòng bếp, "Thưa cô, thời giờ gấp gáp, tôi phải bắt tay vào sửa chữa nó trước đây."

"Ưʍ... A ha..." Lệ Tinh được bế vào trong nhà bếp, lúc này trong video vừa khéo quay đến mặt y, giờ phút này ngũ quan của y đã ửng đỏ cực kỳ, đôi môi ẩm ướt mọng nước, nhìn mê người không chịu được. Quý Văn Bân chuyển màn hình đến phòng bếp, lại một lần nữa phải tuyên dương trình sáng suốt của mình, trước đó anh đã chuẩn bị một cái camera ở đây.

Không gian trong phòng bếp không lớn lắm, nên camera có thể quay được toàn cảnh. Hai người mới vào phòng bếp đã lại bắt đầu hôn nhau, lần này Quý Văn Bân có thể nhìn rõ hình ảnh bọn họ đang hôn hít. Hai cái đầu lưỡi thè ra khỏi khoang miệng dò xét nhau, quấn quít ở một chỗ như thể vô cùng đói khát, lưỡi của gã ta rất đầy đặn, quấn chặt lấy chiếc lưỡi non nớt của Lệ Tinh, hôn hít đến mức ngay cả Lệ Tinh không thể nuốt nước bọt để cho nó nhỏ giọt ra khỏi khoé miệng, lại được cái lưỡi to lớn của gã ta liếʍ một cái sạch trơn. Cảnh hôn ướŧ áŧ khiến Quý Văn Bân ghen ghét muốn chết, phải biết rằng anh với Lệ Tinh rất ít khi nào hôn nhau như vậy, so với nụ hôn ướŧ áŧ ở trước mặt này, thì nụ hôn giữa vợ chồng anh cùng lắm cũng chỉ "thơm" một xíu mà thôi, ngay cả gọi là hôn cũng không được tính nữa là. Rõ ràng Lệ Tinh đang rất sung sướиɠ, ngón tay bấu chặt lấy đối phương, mà ngón tay của đối phương vẫn còn đang ra vào giữa đùi y, côn ŧᏂịŧ của Lệ Tinh đã được kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho hoàn toàn cương cứng.

"Em nhiệt tình thật, cái lưỡi này ngọt ghê." Gã ta khen ngợi Lệ Tinh, hai ngón tay ướt nhẹp rút ra khỏi bướm thịt của y, rồi lại giơ lên trước mặt Lệ Tinh. Quý Văn Bân khϊếp sợ chứng kiến cậu vợ của mình hoá thân thành con điếm, thế mà y lại vươn đầu lưỡi ra liếʍ lên những ngón tay dơ bẩn đó, rõ ràng trên đó dính nước l*и của chính y không phải ư? Chẳng lẽ y không hề ghét bỏ nó sao?

Quý Văn Bân nhìn Lệ Tinh vươn cái lưỡi hồng hào mềm mại ra ngoài, giống như con rắn liếʍ lên hai ngón tay ướt nhẹp đó, y liếʍ sạch sẽ dâʍ ɖị©ɧ dính trên bề mặt, rồi ngậm hai ngón tay vào trong miệng, bắt chước động tác làʍ t̠ìиɦ mà phun ra nuốt vào, gợϊ ȶìиᏂ đến cùng cực. Gã ta cười sung sướиɠ, một cái tay khác còn xoa lên mông thịt của y, "Em thấy nước da^ʍ của mình uống có ngon không?"

"Hừm... Cũng không tới nỗi nào... A ha..." Lệ Tinh lại liếʍ lên bờ môi của gã như đang động dục, lần này chiếc lưỡi thịt đó liếʍ lấy liếʍ để xuống cằm của gã, chất lỏng ướt nhèm nhẹp toàn dính trên da thịt gã, sau đó y còn liếʍ xuống yết hầu, ngón tay cởϊ qυầи áo của gã ta cứ như y đang thèm khát lắm, "Phải cho tôi nhìn thử công cụ của anh trước đã... Hưʍ... Rồi mới quyết định có nên để cho anh sửa chữa hay không... A ha..."

"Em thật đúng là khó tình à nha." Gã ta cười vui vẻ, gã dựa vào trên bệ bếp, hai tay không hề làm ra động tác gì, cứ mặc cho Lệ Tinh muốn làm gì thì làm. Cái khoá đồng phục làm việc của gã bị kéo xuống, phía trong còn mặc một cái áo ba lỗ màu trắng, cơ bắp ở vòng ngực căng phồng lên, cơ ngực và cơ bụng cường tráng trông có vẻ rất chuẩn. Quý Văn Bân mím môi nhìn vợ mình kéo xuống tới ngực của gã, chiếc lưỡi đỏ mềm đã gấp gáp không thể chờ đợi mà liếʍ lên ngực gã.

Còn không bận tâm trên người gã có mùi mồ hôi à?

Nhưng có mùi mồ hôi thật không ta? Nếu mùi mồ hôi ở trên cơ thể của người đàn ông bình thường, thì nó có vị gì nhỉ?

Quý Văn Bân không nhịn được mà bắt đầu suy nghĩ, đôi mắt chớp cũng không chớp nhìn đầu lưỡi của vợ liếʍ trên đầu ti màu nâu của gã, xoay một vòng ở phía trên đó. Da thịt rắn chắc có màu lúa mì, trông hấp dẫn xiết bao, bên dưới chắc phải có tận sáu múi cơ bụng, không biết nếu rờ vào sẽ có xúc cảm như nào nhở. Thân dưới của Quý Văn Bân không khỏi ngứa ngáy, cái chỗ không nói nên lời lại bắt đầu trào ra nước nhờn, anh hơi khép chân lại, cố gắng kiềm chế bản thân.

"Hương vị tuyệt vời, tới cả mùi mồ hôi mà cũng ngon thật... Hưʍ..." Giờ phút này đuôi mắt của Lệ Tinh đều phiếm hồng, lộ ra vẻ thèm khát khó nhịn. Vừa lúc y kéo khoá tới dưới háng gã, mà nơi đó chỉ mặc mỗi cái qυầи ɭóŧ góc bẹt, Lệ Tinh bắt lấy cây hàng cương cứng to bự cách một lớp qυầи ɭóŧ, trong mắt mang theo ý cười, "Xem ra công cụ cũng rất khủng nữa đó."

Gã ta nhếch mép, ra vẻ khá lười biếng, "Em có thể kiểm tra thử, nhìn xem có đạt tiêu chuẩn không, có thể sửa chữa cái ống thoát nước của em được không."

"Ôi... Tôi cần phải kiểm tra kỹ càng cái đã..." Lệ Tinh ngồi xổm xuống, ngón tay trắng nõn cởϊ qυầи lót gã ra. Trái tim hồi hộp của Quý Văn Bân đập kinh hoàng, lòng bàn tay đổ mồ hôi, anh sẽ nhìn thấy một ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của một người đàn ông đích thực khác, ©ôи ŧɧịt̠ đó sẽ trông như thế nào đây? Từ dáng dấp thấp thoáng bên ngoài đã thô to đến thế, nếu thật sự bật ra bên ngoài...

Quý Văn Bân cũng không thắc mắc quá lâu, bởi vì vợ anh là Lệ Tinh đã nóng lòng móc ©ôи ŧɧịt̠ đó ra, dươиɠ ѵậŧ thô to trông cực kỳ dữ tợn khiến người khác phải sợ hãi, thân ©ôи ŧɧịt̠ thô dài, đầu khấc mập ú, nổi đầy gân xanh, mọi thứ như này chính là cây hàng của một người đàn ông đích thực nên có. Mắt Quý Văn Bân dán chặt lên cây hàng đó, cái cảm giác miệng đắng lưỡi khô khiến anh hơi khó chịu, nhưng mà con bướm dâʍ ɖu͙© giữa đùi anh như rất vui sướиɠ mà chảy ra thật nhiều nước, giống như muốn xuyên qua cái màn hình ăn tươi nuốt sống ©ôи ŧɧịt̠ thịt đó vậy, khiến anh cảm thấy xấu hổ đến phát điên.

Anh run tay muốn tắt màn hình, anh không thể nhìn tiếp nữa, làm sao mà cái điểm anh đáng chú ý lại sai lệch như vậy được? Tại sao anh lại quan tâm đến dươиɠ ѵậŧ thô to của gã đàn ông khác hơn cả chuyện vợ anh đang nɠɵạı ŧìиɧ? Quý Văn Bân muốn bấm tắt màn hình, nhưng có thử bao lần thì vẫn không bấm được, lỗ da^ʍ đang đóng mở giữa đùi nói cho anh biết anh đang chờ mong điều gì, từng thứ du͙© vọиɠ đang gào thét điên cuồng làm cho anh khó chịu đến mức sắp tắt thở.