Sau Khi Trọng Sinh, Lão Đại Bệnh Kiều Bạo Sủng

Chương 6.2: Đánh thiên kim giả

Khương Tuyết Nhi nắm chặt tay, hít một hơi thật sâu, cố gắng mỉm cười nói.

Nhưng Khương Ninh thô lỗ cắt ngang: "Khương Tuyết Nhi, cha mẹ tôi là người tốt, họ rất tốt bụng, họ đã nuôi nấng cô nhiều năm như vậy, và họ không muốn gửi cô về quê hương để chịu khổ, nhưng tôi, Khương Ninh, đã chịu đựng tám năm bởi vì có cô ở trong nhà. Những đắng cay đó, tôi sẽ không bỏ qua nó, đừng nói rằng tôi đã không khuyên cô, hãy làm người đi.”

Đôi mắt của Khương Tuyết Nhi tràn đầy sự thù hận, nhưng cô ta không có cách nào.

Cô ta bây giờ không thể so sánh được với Khương Ninh, vừa là đại tiểu thư của Khương gia, vừa là người được Âu thiếu sủng trong lòng bàn tay.

Nhưng tiện nhân Khương Ninh có gì tốt, cô ta một lòng hiếu thảo với ba mẹ Khương gia, nhưng sau khi có Khương Ninh, mọi người liền quên mất người con gái ngoan ngoãn là cô ta.

Hai người anh cũng không quan tâm đến cô ta, vừa biết chuyện của Khương Ninh, bọn họ liền kích động chuẩn bị phòng cho Khương Ninh, quyết tâm đưa Khương Ninh về nhà.

Mà Khương Ninh có gì khổ sở?

Chỉ sống trong gia đình nông thôn đó trong tám năm.

Sau khi cô tám tuổi, Khương Ninh đã cứu Âu Dạ Hàn bị bắt cóc và được Âu Dạ Hàn đưa về Âu gia để sống một cuộc sống như một đại tiểu thư đích thực.

Khương Tuyết Nhi càng nghĩ càng cảm thấy đau khổ, cô ta đã làm đại tiểu thư mười năm, nhưng lại bị nói rằng cô ta chỉ là thiên kim giả.

Còn Khương Ninh, thiên kim thật trở về, cướp đi cha mẹ, anh trai và vị trí đại tiểu thư của cô ta.

Cô ta không cam lòng, cô ta nhất định phải hủy hoại Khương Ninh, hoàn toàn phải thay thế Khương Ninh.

Lúc này Khương Tuyết Nhi cúi đầu và bắt đầu khóc nức nở, giống như cô ta đang bị Khương Ninh bắt nạt.

Ba người đàn ông đang thấp giọng nói chuyện đều nhìn về phía này.

Đúng lúc nhìn thấy Khương Ninh tát Khương Tuyết Nhi một cái vào mặt thật tàn nhẫn: “Thích giả bộ đáng thương như vậy, tôi thỏa mãn cô.”

Sau khi tát xong, Khương Ninh nhìn chằm chằm vào Khương Tuyết Nhi, người đang khóc lóc thảm thiết với đôi mắt đỏ hoe.

Nếu như kiếp trước không phải Khương Tuyết Nhi tính kế cô, khiến cô mất đi sự sủng ái của cha mẹ và anh trai, thậm chí còn khiến cô làm tổn thương Âu nhi, còn hại cô chết trong thùng nước.

Mỗi lần nghĩ tới, cô đều nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức dìm chết Khương Tuyết Nhi trong nước để cô ta chết đuối!

Ba người đàn ông lập tức chạy tới, vây lấy Khương Ninh: "Ninh Ninh, sao mắt em lại đỏ như vậy? Khương Tuyết Nhi bắt nạt em sao?"

Khương Tuyết Nhi khóc rống: “?!” Người bị tát mới là cô ta!

Khương Ninh duỗi bàn tay đỏ ửng vì bị ai đó đập mạnh, nhẹ nhàng nói: "Tay đau, huhu."