Sáng sớm tinh mơ, những hạt sương còn đọng trên lá chưa tan hẳn. Một thiếu nữ dung mạo kiều diễm, môi đỏ ướŧ áŧ, đôi mắt đào hoa trong như suối đang đạp lên những ngọn cỏ trên con đường dốc của ngọn núi cao.Kì Tư mười hôm trước có nghe được tin đồn rằng bên trên đỉnh ngọn núi này có một ngọn thảo dược quý hiếm có thể khiến con người trường sinh bất tử. Có khá nhiều ngườu nghe được đã trèo lên tìm kiếm một phen nhưng chẳng có ai trở về cả.
Điều này dần khiến cho tin đồn bị phai nhạt và lãng quên. Hôn nay Kì Tư muốn lên đây xem thử trên này có đúng là có thần dược hay không.
Ai ngờ đi từ tối tới sáng cũng chưa tới được đỉnh núi. Nàng mệt mỏi không chú ý nên hụt chân, lăng lốc xuống một con dốc khác.
"A!" Cuối cùng cũng dừng lại.
"Thần dược gì chứ, toàn là lừa bịp." Kì Tư mệt mỏi, đang bực mình chuẩn bị quay về thì phát hiện ở phía bên kia...có một con hổ to lớn đang nhìn nàng.
"Á!" Con hổ nghe thấy tiếng hét của Kì Tư thì phóng nhanh lại gần, đè nàng xuống đất. Nó dùng đôi mắt đỏ ngầu nhìn nàng, dùng mũi ngửi ngửi người nàng giống như đang suy nghĩ xem nên cắn vào chỗ nào trước.
"Hu hu hu, ngươi đừng cắn ta, ta...ta sai rồi, ta sẽ đi ngay mà!" Kì Tư hoảng sợ rưng rưng nước mắt.
Nàng toang muốn vùng vẫy bỏ chạy thì đột nhiên con hồ trước mặt phát ra ánh sáng vàng, thân hình từ từ thu nhỏ dần.
Cuối cùng toàn bộ cơ thể của con người hiện ra, là một người đàn ông cao lớn, thân hình rắn chắc. Hắn không mặc quần áo, để lộ ra tám khối cơ bụng mê người và chỗ nào đó to lớn bất thường giữa hai chân.
Kì Tư nhìn thấy cảnh này thì đờ ra: "Ngươi là...yêu quái?"
Minh Dực không để ý đến nàng, hắn chăm chú úp mặt vào cổ, hít từng đợt hương thơm trên người nàng.
Hắn là hổ yêu ngàn năm từ lâu sống ở trên ngọn núi này. Dạo này đột nhiên có rất nhiều con người tới đây để tìm cái trường sinh gì gì đó. Bọn họ ồn ào muốn chết nên hắn đã xử hết luôn.
Nhưng mà con người này thì khác, nàng thật đẹp cũng thật thơm. Từ mùi hương, giọng nói và cử chỉ đều hút hồn hắn.
"Con người ngươi thật là thơm, thật đẹp.
Nói xong hắn kéo phăng áo nàng, úp mặt vào cặp ngực của nàng mà gặm cắn.
"Ư a ưʍ...ngươi làm gì vậy?" Kì Tư bị tập kích bất ngờ, nàng cắn môi phát ra tiếng rên khẽ mềm mại.
Minh Dực nghe được âm thanh rêи ɾỉ kiều diễm ấy thì dươиɠ ѵậŧ cũng cứng lên. Hắn tìm đến đầu nhũ của nàng, liếʍ láp rồi nút mạnh, làm cho nàng rên to hơn nữa, cũng càng ngày càng động tình.
"A! Đừng mà...chỗ đó không được...ư."
"Á!" Minh bú đã rồi thì chuyển sang dùng răng day nhè nhẹ. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhân đôi dồn dập làm Kì Tư hét lên một tiếng, toàn thân run rẩy. Nàng cao trào chỉ bằng núʍ ѵú.
"Rõ ràng rất thích mà. Ta sẽ làm nàng sướиɠ thêm nữa." Minh Dực vừa dứt lời thì cũng cởi hết những món đồ còn lại trên người nàng.
Hắn tách chân nàng ra, nhìn thấy miệng l*и nàng ẩm ướt, hồng hào mà thèm thuồng. Minh Dực cuối đầu hăng say ăn l*и nàng.
"Ưm ư hu hu, đợi đã, chỗ đó nhạy cảm lắm...đừng liếʍ..." Kì Tư giật nảy người, eo lưng vặn vẹo hùa đón kɧoáı ©ảʍ từ lỗ l*и nhạy cảm.
Mắt nàng mở to, miệng thì rêи ɾỉ, hơi thở khó khăn. Bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nàng cong chân lại cũng kẹp luôn đầu của Minh Dực vào càng sâu hơn.
Minh Dực thấy nàng sướиɠ thì cũng nổ lực không ngừng. Hắn luồn lưỡi mình vào lỗ l*и nàng khuất đảo tứ phía. Sau đó hắn liếʍ tới hộŧ ɭε nàng, ngòn tay đâm vào l*и nàng thụt ra thụt vào.Ngon tay bên trong l*и ẩm ướt tìm kiếm một hồi thì đâm vào một điểm làm cho cơ thể thiếu nữ co giật dữ dội. Minh Dực mừng thầm, càng da^ʍ mạnh vào da^ʍ điểm hơn. Thậm chí hắn còn dùng hai ngón tay kẹp nơi nhô ra đó mà kéo mạnh làm cho Kì Tư khóc nức nở vì quá sung sướиɠ.
"A! Phun nước rồi, phun rồi!" Kì Tư bị hắn móc tới sướиɠ run người. Nàng trợn mắt hét lên một tiếng. Từ bên trong l*и phun ra một đống nước da^ʍ, miệng l*и mấp máy, nàng bị Minh Dực móc l*и làm cho phun nước ướt cả mặt hắn.
Minh Dực cũng không giận mà cuối đầu húp từng đợt nước da^ʍ của nàng "Ừng ực" vào bụng, ăn xong còn chép chép miệng chưa đã thèm mà nhìn vào cơ thể thiếu nữ xinh đẹp đang động tình.