Tâm tình của hoàng thượng nôn nóng bất an, Dưỡng Tâm điện cách Dực Khôn cung không xa, rất nhanh hoàng thượng đã đi đến Dực Khôn cung, còn chưa vào cửa đã nghe được tiếng kêu la đau đớn không ngừng của nữ tử trong điện, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy trong lòng giống như bị dao đâm, đau đến mức hắn sắp không thở nổi. Hắn đi vào tẩm điện, đi đến bên cạnh Như Ý, thấy sắc mặt nữ tử nằm trên giường đỏ bừng, trên trán đầy mồ hôi, thống khổ kêu hét, hắn đi đến nắm tay nàng: "Như Ý, trẫm đến rồi, trẫm ở đây...."
"Hoằng Lịch ca ca..." Như Ý nắm chặt tay hắn, bởi vì dùng sức rất nhiều nên ngón tay của hắn bị nàng nắm chặt đến mức chuyển sang màu trắng bệch, vẻ mặt của nàng đau đớn không chịu nổi, nước mắt chảy xuống khóe mắt: "Hài tử của chúng ta không còn. Không còn nữa.... Thần thϊếp còn chưa kịp nói với người chúng ta đã có con, hài tử đã rời bỏ chúng ta, chúng ta sẽ không bao giờ có con nữa....." Nói xong, giọng nói nghẹn ngào xen lẫn cảm xúc kích động khiến cả người nàng run rẩy không ngừng.
Trên mặt hắn có vẻ đau khổ hơn nàng, còn có sự phẫn nộ không che giấu được. Hắn quay đầu nhìn Giang Dữ Bân: "Có cách nào cứu chữa không?"
"Hồi hoàng thượng, nương nương đã uống thuốc đoạn tử..."
"Trẫm biết!"
"Nhưng may mắn liều lượng nương nương dùng cũng không nhiều, sau khi cảm thấy không khỏe lập tức phái người đi gọi vi thần, nhưng độc tính này sẽ làm tổn hại thân thể, hiện giờ chỉ có một biện pháp. Đó chính là... Chính là thông qua châm cứu, chuyển độc tính trong cơ thể nương nương vào cơ thể của thai nhi, như vậy sẽ có lẽ có thể bảo vệ được nương nương."
Nhị Tâm sợ hãi khóc lóc quỳ xuống trước mặt hoàng thượng: "Hoàng thượng, là nương nương uống thuốc an thai Tố Luyện bên cạnh hoàng hậu nương nương đưa tới, nhất định là thuốc kia có vấn đề. Nhưng cũng may nương nương uống hai ngụm liền cảm thấy rất đắng không uống nữa, lúc này đúng lúc thái y đi tới..."
"Giang Dữ Bân, trẫm lệnh cho ngươi, cho dù phải dùng biện pháp gì, nhất định phải giảm bớt độc tính trong cơ thể Như Ý, ngươi chữa trị không tốt cho nàng, trẫm nhất định sẽ lấy đầu ngươi! Nhị Tâm, đến Thái Y Viện gọi thêm thái y!"
Giang Dữ Bân sợ hãi nói "Vâng." liền bắt đầu châm cứu.
"Con của ta... Đừng!" Như Ý đau khổ hét lớn, nỗi đau tinh thần cùng nỗi đau thể xác hòa làm một, nắm lấy tay hoàng thượng: "Đừng.... chúng ta sẽ không bao giờ có con nữa..."
"Như Ý, ngoan, nghe lời trẫm. Không phải nàng tin tưởng Giang Dữ Bân nhất sao, hắn sẽ chữa khỏi cho nàng, chúng ta sẽ có con." Hoàng thượng dừng một chút: "Cho dù sau này chúng ta không có hài tử, trẫm cũng không quan tâm, trẫm muốn nàng, không phải hài tử."
Như Ý nhắm mắt lại, nước mắt chảy ra như mưa, Giang Dữ Bân châm cứu vì Như Ý, hai vị thái y khác đã đến trợ giúp Giang Dữ Bân, hoàng thượng ra ngoài, đứng ở cửa phân phó nói: "Đến Trường Xuân đưa Tố Luyện đến Thận Hình Ti, cho dù dùng bất cứ hình phạt nào, cũng phải ép ả nói ra sự thật cho trẫm! Mặt khác, nói với hoàng hậu đến Dực Khôn cung gặp trẫm!"
Lý Ngọc nhận lệnh, vội vàng đến Trường Xuân cung. Lang Hoa đã đoán được sẽ xảy ra kết quả này, Tố Luyện đi đến Thận Hình Ti, Lang Hoa đi đến Dực Khôn cung.
Rất nhanh Lang Hoa đã đến Dực Khôn cung, vào cửa nhìn thấy hoàng thượng từ trên cao nhìn xuống nàng ta, trong ánh mắt tràn ngập tức giận, còn có một sự thù địch khiến nàng ta sợ hãi, thù địch kia gần như muốn nuốt chửng nàng ta.
"Thần thϊếp thỉnh an hoàng thượng." Lang Hoa cẩn thận hành lễ.
"Nàng cho Nhàn phi uống thuốc gì?" Giọng điệu lạnh lùng của hoàng thượng khiến nàng ta dựng tóc gáy.
"Hoàng thượng, thần thϊếp nghe nói Nhàn phi có hỷ, chỉ là muốn đưa thuốc an thai cho Nhàn phi, nhưng không biết vì sao lại thành thuốc đoạn tử. Thần thϊếp không biết, thần thϊếp không cố ý..."
Lang Hoa còn chưa nói xong, hoàng thượng đã đi vào tẩm điện cầm nửa bát thuốc còn lại cố ý đi đến trước mặt nàng ta: "Ngươi cố ý khó lường, còn dám nói mình vô tội, nếu không phải ngươi uống cho trẫm!"
"Hoàng thượng...."
"Uống!" Hoàng thượng tức giận hướng về phía Lang Hoa hét lớn, ném bát thuốc kia xuống mặt đất, chén sứ chạm vào mặt đất phát ra âm thanh rất chói tai, nước thuốc văng lên dính vào y phục của Lang Hoa, Lang Hoa bị hành động này của hắn dọa đến mức sợ rùng mình một cái, các nô tài nhìn thấy hoàng thượng tức giận như vậy, vội vàng quỳ trên mặt đất sợ tới mức không dám lên tiếng.
Lúc này, người của Thận Hình Ti tiến vào bẩm báo: "Hoàng thượng, Thận Hình Ti đã có kết quả."