Thời điểm Lyle Norris bị đưa đến nhà Meg, Noah Meg đang ở vườn hoa nghỉ ngơi, rõ ràng nơi nơi trong nhà đều có người xinh đẹp mỹ lệ, ngôi nhà được trang hoàng bắt mắt xa hoa, nhưng so sánh với Noah Meg, mọi thứ dường như đều bị lu mờ, không còn vẻ xinh đẹp vốn có.
Thân là nhi tử duy nhất của công tước Meg, Noah Meg mỹ lệ ưu nhã, màu tóc kim sắc sáng lạn, lóa mắt như thái dương, khuôn mặt tinh xảo đến mức dù nam hay nữ cũng không dám ngắm nhìn quá lâu, bằng không tim sẽ đập mạnh như trúng cổ, sắc mặt đỏ bừng.
Xuất thân cao quý, mỹ mạo tuyệt trần, Noah Meg giống như một kiệt tác của tạo hóa, cậu khiến tất cả những kẻ liếc nhìn mình một cái đều hoảng sợ không dám nhìn lại, sợ rằng khí chất tôn quý cùng cơ thể mỹ lệ kia sẽ khiến họ bị mê hoặc, làm ra việc không thể vãn hồi. Cậu là một báu vật vô giá, khiến người khác muốn sở hữu, nhưng cũng sợ hãi khi có được.
Khi Lyle Norris nhìn thấy Noah Meg, hắn liền ngây ngốc tại chỗ, mỹ nhân đang ngủ trưa giữa những khóm hoa rực rỡ, nhưng cậu so với những bông hoa kia lại càng diễm lệ lộng lẫy hơn bội phần, khuôn mặt xinh đẹp cướp đoạt hoàn toàn ánh mắt của Lyle Norris, hắn nhìn cậu đến mê mẩn không biết nên làm cái gì.
Không khéo thế nào sự xuất hiện của hắn đã quấy nhiễu giấc ngủ của mỹ nhân, cậu hơi nhíu mày mở mắt ra, liền thấy được một kẻ đang nhìn mình đến si ngốc, thậm chí cả việc hành lễ cũng quên mất Lyle Norris.
“Hắn là ai? Vì sao lại vô lễ như thế?”
Dựa người vào ghế bập bênh, Noah Meg không chút để ý dò hỏi hầu gái quỳ gối bên cạnh, nhìn dáng vẻ tựa hồ cũng không đem Lyle Norris để vào mắt.
Hầu gái quỳ trên mặt đất cũng không dám ngẩng đầu, không chỉ vì tiểu thiếu gia tính tình không tốt, càng quan trọng là các nàng căn bản không dám nhìn thẳng khuôn mặt thiếu gia.
“Hồi tiểu thiếu gia, hắn là nhi tử của nam tước Norris.”
“Nam tước Norris?”
Lặp lại một lần, Noah Meg a một tiếng, không quen biết cũng không để bụng gia hỏa này rốt cuộc là ai, sau đó không chút để ý định ra thân phận cho Lyle Norris: “Nếu đã bị mang đến đây thì hiện tại hắn đã không còn là nhi tử nam tước, từ nay về sau, hắn chính là con chó của ta.”
Lời nói này vừa vớ vẩn vừa vô lễ, nhưng chung quanh lại không có một người dám phản bác, còn người được nhắc đến, Lyle Norris có chút ngây ngô không biết làm sao, trong lúc hoang mang lại nghe thấy Noah Meg ôn nhu gọi: “Chó ngoan, lại đây đi.”
Âm thanh ôn nhu ngọt ngào như mật ong nguyên chất làm Lyle Norris bị mê hoặc, theo bản năng liền đi đến bên cậu, nhưng sau khi nhìn đến khuôn mặt vô cảm của Noah, hắn mới minh bạch ý cậu là gì.
Thế nhưng Lyle Norris một chút cũng không cảm thấy Noah Meg đang vũ nhục mình, cậu mắng hắn là cẩu, bắt hắn quỳ bò đến bên chân cậu, tất cả chỉ khiến hắn cảm thấy máu huyết toàn thân trở nên vô cùng nóng bỏng.
Noah Meg nhìn người đang bò đến, khuôn mặt vô cùng trẻ trung, có vẻ tuổi tác cũng không nhiều nhưng dáng người đã cao lớn vô cùng, khuôn mặt vô cùng anh tuấn, nhưng vừa nghe cậu gọi một câu hắn liền vứt hết tôn nghiêm, ngoan ngoãn bò đến chỗ cậu như một con chó, Noah Meg nháy mắt liền cảm thấy có chút không thú vị.
Hơn nữa đối phương quá mức lớn mật, ánh mắt vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm cậu, làm Noah tức khắc có chút bất mãn, một cái tát liền rơi xuống trên mặt Lyle Norris: “Chó hoang, ai cho ngươi lá gan dám nhìn thẳng khuôn mặt chủ nhân?”
Một cái tát này Noah Meg đánh đến không chút lưu tình, chỉ nghe một tiếng "Bốp", đầu đối phương nháy mắt liền bị tát nghiên sang một bên.
Nhìn Lyle Norris đã được dạy dỗ ngoan ngoãn không có lại ngẩng đầu, Noah Meg lúc này mới vừa lòng, dùng mũi giày câu lấy cằm hắn, nhẹ nhàng vuốt ve qua lại: “Chó hoang, ta sẽ nói chuyện với nam tước về việc để ngươi đi theo ta, tin tưởng hắn nhất định sẽ nguyện ý đem ngươi tặng cho ta a.”
Lời nói lộ ra tràn ngập ác ý, Noah Meg tiếp nhận vòng cổ hầu gái đưa qua, đeo lên cổ Lyle Norris: “Rốt cuộc ngươi chỉ là một con chó hoang không hiểu quy củ, ta đây sẽ nhân từ làm chủ nhân của ngươi, dạy dỗ ngươi thật tốt.”
Kéo lấy chiếc vòng vừa đeo lên cổ Lyle Norris, vị tiểu thiếu gia được nuông chiều quá độ giống như tìm được một món đồ chơi thú vị, nụ cười trên mặt vừa tươi sáng vừa diễm lệ.
Cậu thoạt nhìn thập phần vui vẻ, thậm chí không nhận thấy được nam nhân ngoan ngoãn để cậu đeo lên vòng cổ cả người đều run nhè nhẹ, biểu hiện kia của hắn không phải là sợ hãi khi bị sỉ nhục, mà là…… Từ trong xương cốt truyền ra kích động cùng hưng phấn.
Nam nhân cuối đầu trong mắt cũng không có hận ý như Noah Meg tưởng tượng, ngược lại trào ra một tình yêu nồng đậm, mãnh liệt đến đáng sợ.
Noah đến tìm nam tước Norris, biểu hiện của ông ta không khác mấy so với tưởng tượng của cậu. Vị nam tước Norris kia căn bản không để bụng nhi tử chính mình giống như một con chó bị cậu buộc trên mặt đất, khuôn mặt ông ta bình tĩnh lạnh lùng, không thèm để tâm nói đồng ý, hoặc là có để ý nhưng lại không dám biểu hiện ra.
Dù sao tiểu thiếu gia có được đáp án vừa lòng, liền ở trước mặt mọi người, dắt Lyle Norris như dắt chó rời đi.