Quốc Bảo Xuống Núi

Chương 17. Gà yêu ồn ào

Gà hói: "..."

"Cục cục!!"

Cho đến khi ba người bọn họ đi từ cầu thang lên ký túc xá, vẫn còn có thể nghe thấy tiếng chửi bới ầm ầm của cô.

Đem hộp thuốc cho hai thiếu niên xử lý vết thương, lại được thêm một đợt cảm ơn, Nguyên Châu cho bọn họ ôm một cái chăn, mỗi người ngủ say.

Hai tiểu đạo sĩ nghe không hiểu ngôn ngữ của yêu quái cũng không có sao, chẳng mấy chốc liền nằm bốn phương tám hướng mà ngủ say. Nguyên Châu nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, nghe trong sân gà yêu chửi một đường từ mười tám đời tổ tông của tiểu đạo sĩ đến tận tổ tông đời thứ mười tám của mình, miệng phun hoa sen, còn liên tục nói những lời bậy bạ, tập hợp vô số tinh hoa của chửi bới và trách móc trong thời đại Internet, ngay cả cậu nghe được cũng bị cuốn theo.

"Hức..." Ảnh hưởng đến giấc ngủ của mình thì không tính làm gì, nhưng sát bên cạnh chính là núi Đại Thanh, ngộ nhỡ Thanh Lĩnh trong lúc ngủ say bị những lời tục tĩu này ảnh hưởng thì làm sao bây giờ?

Nghe nói con người gọi cái này là "Giáo dục trước khi sinh".

Gà yêu trong sân đang chửi rủa đến sảng khoái, đột nhiên cảm nhận được một trận yêu lực cực kỳ kinh khủng, yêu lực kia giống như biển rộng không thể thấy đáy mà đè lêи đỉиɦ đầu cô, khí thế hào hùng, ẩn giấu mãnh liệt, làm cô run rẩy đến mức nằm sấp trên mặt đất, ngay cả một chút tia ý thức phản kháng cũng không có.

Qua không biết bao lâu, yêu lực cuối cùng cũng biến mất.

"Lạch cạch."

Cô bò dậy, chỉ thấy hơn mười sợi lông cuối cùng trên mào gà của mình cũng bị rớt xuống.

Gió thổi, biến mất không một dấu vết.

"Éc..." Gà yêu sợ mình quấy rối vị đại yêu thanh tịnh nào đi ngang qua, mà chắc đối phương còn chưa đi xa, chỉ dám oán hận ở trong l*иg sắt lẩm bẩm.

"Đại yêu ở trên, gà con dập đầu. Nơi này có người làm việc đặc biệt, cụ thể là hai người, trong máu thịt tràn ngập linh lực, là cống phẩm mà gà con dâng lên cho ngài, xin ngài thuận miệng ăn bọn họ, giúp đại bổ."

"Nếu hai người ăn không đủ, có thể giải quyết luôn tiểu tử nằm bên cạnh kia, cũng có thể làm món ăn phụ."

Nguyên Châu phóng ra một luồng yêu khí đe dọa tiểu yêu quái trở mình, mặt hướng núi Đại Thanh mà ngủ.

Cậu có thể khống chế yêu lực thu phóng vô cùng tự nhiên, cho dù bùa chú của hai người đang ngủ ở bên cạnh cậu, cũng chỉ là cảm giác có một trận gió nhẹ thổi qua hai má, làm bọn họ thoải mái chép miệng.