Nghịch Thế Chân Long

Chương 11: Luyện Khí

Long cười lên một tràng khoái trá khi đã chinh phục được hai cô vợ xinh đẹp. Nó cúi xuống, lần lượt trao cho cả hai nụ hôn nồng cháy rồi dìu dắt nhau vào phòng tắm rửa. Một lúc sau, những tiếng pạch pạch lại vang dội, chỉ không biết lần này, ai là nạn nhân mà thôi. Mãi đến giữa khuya, cả ba mới rời phòng trong những bước đi khó khăn của hai người phụ nữ. Long nhanh nhẹn bế từng người đặt lên giường rồi gieo mình vào giữa. Ôm ấp hai người đẹp trong vòng tay, nó cũng dần chìm vào giấc ngủ, trả lại sự yên tĩnh cho màn đêm.

Long tỉnh giấc khi tiếng ò ó o vang lên từ con gà gáy sảng, bởi lúc này cũng đã gần trưa. Cơ thể nó chỉ còn cảm nhận một bầu thịt nặng trĩu đang đè lên tay trái, bên còn lại thì hoàn toàn trống trải. Phụng đã dậy và rời phòng tự lúc nào, chỉ còn lại đôi vợ chồng mới gá nghĩa tối qua.

Long bồi hồi nhớ lại những cảm xúc hoang dại giữa hai người. Nó toan quay qua ôm Thanh vào lòng thì đôi mắt nàng bỗng mở toang. Đôi tròng mắt đỏ tươi rất nhanh vụt khỏi ánh nhìn của Long. Hồng đã ngồi lên bụng nó tự lúc nào.

Long còn chưa kịp hoàn hồn, nó tính mở miệng chào vợ … thì Hồng đã yêu thương gởi trao cho nó một cú đánh choáng váng mặt mũi.

- Này… bốp… bốp… vợ này… bốp… ăn hϊếp này… bốp… bạo lực… này… bụp…

Trong mắt Long bây giờ chỉ còn những dải màu huyền ảo và những vì tinh tú xẹt qua xẹt lại. Đầu nó run rẩy nghĩ đến viễn cảnh tàn phế bởi cơn thịnh nộ của Hồng. Mất mạng thì có lẽ là không bởi dù gì nó cũng là cháu, là chồng của Thanh, giây phút sinh tử chắc nàng có thể kịp ngăn cản nhưng tàn phế là có thật.

Cơn thịnh nộ của Hồng đã kéo dài hơn 10 phút. Long bắt đầu cảm thấy điều không đúng. Với sức mạnh của mình, nếu Hồng muốn tiêu diệt nó thì đừng nói 10, chỉ 1 phút thôi là nó đã đi đầu thai rồi. Đằng này, ngoài những cơn choáng váng, nó lại chẳng hề cảm thấy đau đớn. Còn nữa, sao bụng mình lại mát như vậy, còn có nước chảy xuống hai bên nữa.

Cố gắng tập trung tinh thần xua tan những cơn choáng ngợp. Qua lớp sương mờ ảo, nó thấy Hồng đang ngửa mặt lên trời hít hà. Dưới hông nàng đang uốn éo, trông thì có vẻ đang dùng sức tiêu diệt nó, nhưng thực chất là đang chà xát mu l*и vào những khối cơ bụng rắn chắc bên dưới.

Lờ mờ đoán ra sự việc, Long lại mất vài giây suy nghĩ rồi nó bắt đầu bật chế độ diễn viên chuyên nghiệp.

- A… a… chết con… dì Hồng ơi… con sợ lắm… a… a… dì đừng hành hạ… con mà…

- Rừ… ưm… ưm… rừ… gọi… ta… là chủ nhân… ưm… hơ… hơ… như hôm qua… Thanh gọi… mau.

- Dạ… a… a… nữ chủ nhân xinh đẹp… thằng đỉ này… biết lỗi rồi… a… a… mong chủ nhân tha cho…

Hồng cũng phải ngớ người trước cái xưng hô “thằng đỉ” của nó. Cố lắm, nàng mới nhịn được cười. Rồi nàng quỳ sang một bên, nắm ©ôи ŧɧịt̠ vẫn đang tênh hênh từ tối qua của nó.

- Hừm… cái thứ quỷ quái này… đã hành hạ chị em ta… tối qua… ta phải… cắn đứt nó…

Long xanh xám mặt mày khi Hồng không chần chừ mà gục đầu hẳn xuống. Nó không biết liệu nàng trong cơn điên cuồng có kiểm soát được hay không, chẳng may …

Mồ hôi lăn tăn kết hột trên vầng trán, Long cố gồng người hết sức, mong rằng có thể khiến ©ôи ŧɧịt̠ trở nên rắn chắc hơn. Một tiếng "Cạch" do 2 hàm răng va vào nhau làm hồn phách Long xuất ra cơ thể gần hết. Chúng nó chỉ bị kéo lại bởi tiếng cười và giọng nói của Hồng.

- Khà… khà… nhát thế… ta quyết định… đổi phương pháp… ta sẽ dùng môi mà dứt nó ra cho ngươi biết thế nào là đau khổ.

- A… a… đừng mà… đừng dừng lại… à không… dừng lại… ta sợ lắm hỡi nữ chủ nhân.

Long hí hửng tiếp tục nhập vai khi nghe Hồng nói, dùng môi thì có 10 nàng cũng chẳng làm gì được nó.

Rồi ©ôи ŧɧịt̠ cũng nhanh chóng nằm gọn trong miệng Hồng, sâu đến tận gốc. Nàng cứ kéo bờ môi từ gốc ©ôи ŧɧịt̠ lên tới đỉnh đầu, ra vẻ như đang dùng hết sức bấng đi cái gốc cổ thụ kia.

- A… a… ©ôи ŧɧịt̠ ta… sắp đứt rồi… nữ chủ nhân ơi… sướиɠ… à không… ta đau đớn quá… nữ chủ nhân thật là mạnh mẽ…

- Ưm… ưm… ặc… ươi… o… á… ưm ưm… ết ày… ứt ày… ưm…

Hồng cứ ngọng ngịu trả lời làm cho Long khó khăn lắm mới hiểu và nhịn được cười. Một lúc lâu sau, nàng mới nhả ©ôи ŧɧịt̠ nó ra. Lại tiếp tục leo lên người trao cho nó những cú đánh yêu thương tối tăm mặt mũi. Nàng nói tiếp:

- Hừm… ưm… thật là cứng đầu… ta phải dùng… ưm… một cái miệng khác… mà… ưm… nhổ khúc thịt ấy lên…

Thế rồi nàng nhổm người dậy, rất nhanh và dứt khoát, ấn lỗ l*и đang xả nước lún phún như mưa lên ©ôи ŧɧịt̠. Dường như, lúc nãy nàng đã lêи đỉиɦ khi bú ʍúŧ cho nó.

Cặp mông vừa đặt lên hai bắp đùi săn chắc cũng là lúc Hồng rú lên điên cuồng. Nàng đấm thùm thụp lên bụng Long khiến cu cậu ọc nước ra từng đợt. Rồi những động tác yêu thương ấy chuyển dần lên trên mặt cùng nhịp với những cú dập mông đầy mạnh mẽ của nàng. Đôi mắt Long giờ lại ngập chìm trong những dải màu huyền ảo. Nó như một tên tội phạm đang bị bịt mắt, hứng chịu những đòn tra khảo. Đến khi nó bỏ qua nỗ lực tìm lại ánh sáng mà chỉ dồn tâm trí vào cảm giác của cơ thể, thì cơn sướиɠ mới ùa về. Nó bắt đầu hưởng thụ, mông nó bắt nhịp để hẩy lên trợ lực với Hồng, làm cho những cú đâm lút cán kia thêm chất lượng.

- A… a… sướиɠ… a… a… nhanh… nữa lên… mạnh… nữa lên … ư… ưm… ta… sắp… nhổ được… con… ©ôи ŧɧịt̠… ngươi…rồi… a… a… a…

- Dạ… rừ… rừ… nữ chủ nhân… ưm… để ta… đỡ lấy… ngực người… rừ… cho chủ nhân… nhún… à không… ngồi… cho vững nhé…

- Hơ… hơ… được… nhanh lên… ưm… nào… đưa… ư… ưm… tay ngươi đây… cho ta…

- Long nhanh nhẹn đưa tay cho Hồng đặt lên hai bầu vυ' ngoại cỡ. Nó lập tức bóp mạnh không thương tiếc.

- Ớ… ớ… sướиɠ… bóp… à không… đỡ mạnh nữa lên… ơ… sướиɠ quá… ta…ưm… ta sắp… lêи đỉиɦ… à không… sắp… bứt được… ©ôи ŧɧịt̠ ngươi rồi… ngươi sợ chưa?

- A… a… chủ nhân… tha mạng… ta sợ lắm… ưm… vυ' chủ nhân… to quá… tay… ta… sắp gãy rồi… ưm… chủ nhân… mà… đè ngực… ưm… vào miệng ta… thì… hơ… rừ… chắc ta… sẽ ngộp thở… mà… chết mất… ưm… ôi… sợ quá… chủ nhân… đừng làm thế nhé…

- Ha… ha… ha… ta sẽ làm ngay… ưm… hơ… ngươi… ú… ơ… chuẩn bị… mà… chết ngộp này…

Nói rồi nàng đổ người xuống, bầu vυ' ngay lập tức kê ngay miệng Long. Nó khoái chí mυ'ŧ chùn chụt. Ngón nghề bú √υ' nó đã luyện tập thuần thục với mẹ. Một cơ thể đang khao khát ái tình như Hồng làm sao chịu nổi.

Bên dưới, hai đùi Long gấp lên để có thế tiếp tục nhấp vào l*и Hồng. Hoà cùng với sự ú ớ và run rẩy của nàng khi bầu vυ' và lỗ l*и bị xung kích liên tục, Long tăng tốc hết mức. Sau hơn trăm cú trùng kích, Hồng đã rú lên điên dại. Dâʍ ŧᏂủy̠ tuôn với áp lực cực lớn đẩy ©ôи ŧɧịt̠ nó ra khỏi lỗ l*и, rồi phun ào ạt như được xả van. Long nào buông tha cho nàng, tay nó xuyên qua màn nước, cầm ©ôи ŧɧịt̠ bít kín lại miệng vòi rồi lại điên cuồng nhấp. Lỗ l*и đầy nước lại căng phồng lên đón nhận cái nút bịt khổng lồ.

- Ơ… ớ… ơ… á… a… chết… sướиɠ… ưm… chết mất… thôi… l*и… ưm… á… a… tê hết… rồi… ưm… sướиɠ quá… trời ơi… hơ…

Long giảm dần tốc độ và nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể khi nhận thấy một cơn co giật nữa lại đến với Hồng. Nó biết giờ đây, nàng đã không còn quan tâm đến màn nhập vai kia nữa. Trong vòng tay nó đang là người phụ nữ mềm oặt, run rẩy, mong chờ một sự yêu thương. Hồng cũng nằm ôm ấp và tận hưởng nó một lúc lâu, cả hai người đều không nói một lời nào. Họ chỉ để cho những cảm giác tuyệt vời tan chảy vào từng mạch máu.

Qua một lúc, nàng mới nhấc mông mình ra khỏi ©ôи ŧɧịt̠ Long và vươn mình ngồi dậy. Đôi môi nàng trong quá trình đó cũng khẽ lướt qua gương mặt. Không quan tâm đến cái lỗ l*и đang tuôn nước òng ọc bên dưới. Hồng cố gắng ra vẻ lạnh lùng nói với Long

- Hừm… hôm nay, ta tha cho… thứ đó… một lần… Nhất định, ta sẽ tìm ra biện pháp trừng trị nó.

Dứt lời, thì đôi mắt xinh đẹp ấy đã nhắm lại. Vài giây sau, Thanh đổ ập vào người Long bởi tay chân nàng đã rã rời, bủn rủn. Nó nhẹ nhàng đón lấy cơ thể của Thanh trong vòng tay rắn rỏi, hai con người lại ôm ấp, vuốt ve và trao nhau những cái nút lưỡi đón chào ngày mới.

- Hì hì… Hai dì đúng là hai phiên bản khác nhau hoàn toàn đấy, làm cho con bối rối quá chừng.

- Hi hi… thế mới sướиɠ chứ, đúng không chồng yêu. cảm ơn chồng nhiều lắm.

- Ơ… sao lại cảm ơn chồng?

- Cảm ơn vì đã cố gắng chìu chuộng sở thích kỳ lạ của hai đứa tụi em. Trước đây, cha của chồng cũng không diễn đạt bằng chồng đâu… hí hí…

- Hà hà… Phụng nói chồng có năng khiếu làʍ t̠ìиɦ bẩm sinh đấy. Nàng ấy còn nói, chồng là truyền nhân Long tộc, là thần thú đứng đầu về tính dâʍ ɖu͙© đấy.

- Ừ, cái này vợ biết rồi, hai cha con chồng đều như thế. Đều làm người ta chết đi sống lại mới thôi… hứ… Chị Phụng đã nói với chồng việc này thì vợ cũng nói với chàng về huyết thống của mình. Vợ cũng là truyền nhân thần thú, tổ tiên của vợ là Ưng Sư, một dòng tộc chuyên về chiến đấu thời thượng cổ.

- À, như vậy là dòng tộc của vợ luôn tồn tại hai bản thể trong cùng thân xác như vậy à.

- Vợ cũng không rõ, chỉ đến khi gặp Phụng và cha của chàng thì vợ mới biết nguồn gốc của mình.

- Hí hí… nhờ vậy mà chồng cùng lúc có được cả hai cô vợ xinh đẹp, ngon lành thế này.

- Hừm, chỉ được thế là giỏi. Thôi, mình dậy nào, mặt trời lên đến đít rồi.

- Ừm… ơ… nhưng mà, còn cái này thì sao …

Long đưa ánh mắt đê tiện về phía ©ôи ŧɧịt̠ bóng nhẫy vẫn đang ngoan cường dựng thẳng. Và thế là, đến khi cả hai rời khỏi phòng ngủ của Phụng thì bụng Thanh đã no căng vì chứa đầy tϊиɧ ŧяùиɠ của nó.

Sau khi nạp đầy năng lượng từ bữa trưa bổ dưỡng được Thanh phục vụ tận miệng, Long đón nhận sự yêu thương từ cùi chỏ của Hồng khi đang âu yếm nàng trong lòng. Hai dì cháu lại ra sân tiến hành tập luyện cùng sự giám sát của dì Nhi bé bỏng. Khung cảnh quen thuộc hàng ngày lại diễn ra. Khác chăng là trong khi Long vẫn đang nghiêm túc hoàn thành khối lượng luyện tập được nâng gấp đôi, thì ở một góc sân, Hồng đang ra sức điều khiển chiếc roi da đen bóng, phát ra những tiếng vun vυ't sởn gai óc cùng những tràng cười khoái trá.

Kế đến là màn giao đấu nảy lửa của hai dì cháu. Hồng không khỏi ngạc nhiên trước sự biến đổi về cả sức mạnh và tốc độ của Long. Nàng đánh giá rằng, cao thủ cấp S giờ đây chỉ là thứ vặt vãnh với nó. Tuy rằng kỹ năng chiến đấu của nó chỉ đơn thuần là cận chiến bằng cơ thể nhưng khó có tên cấp S nào có thể chiếm ưu thế khi đối đầu với nó.

Sau hơn 1 giờ chiến đấu với vài vết bầm ở mắt, ngực và chút ít giọt máu rơi ra từ mũi thằng cháu, hai người lại tách ra. Hồng đã dùng sức mạnh ở cấp SS để giao đấu, tuy chiếm ưu thế nhưng nàng cũng hiểu, với những tên cấp SS thông thường thì Long hoàn toàn có thể ứng phó ngang tay.

Hồng trầm ngâm 1 lúc rồi lên tiếng:

- Về kỹ năng đối kháng, trong những năm qua, dì và con đã luyện tập và thuần thục gần như mọi môn võ thuật trên thế giới. Con cũng phối hợp và vận dụng nhuần nhuyễn chúng rồi. Từ giờ, chúng ta sẽ luyện tập về khí.

Ngừng lại vài giây để Long lau sạch cái mũi bê bết máu, Hồng nói tiếp:

- Chúng ta đã học qua về khí công, con cũng đã biết về cách hấp nạp và cảm nhận về luồng khí trong người. Nhưng đó cũng chỉ là lớp vỏ mỏng manh bên ngoài của khí công chân chính.

- Dì dạy cho con nhé, con muốn mình nhanh chóng mạnh lên để… bảo vệ mọi người.

- Thật à, con muốn như thế thật chứ.

- DẠ, con muốn ngay lập tức mạnh lên. - Long dõng dạc trả lời.

- Ừm.

Sau tiếng trả lời gọn lỏn, cơ thể nàng lập tức biến mất. Khi Long kịp nhận ra thì ngón tay xinh xắn của Hồng đã đặt ngay giữa mi tâm nó. Lập tức, một màu đen tuyệt đối phủ lấy tất cả mọi thứ xung quanh. Long không còn cảm nhận về bất cứ điều gì, chỉ còn duy nhất một tia ý thức giữ cho nó biết mình còn tồn tại. Nó hoảng sợ, nó hiểu được đây có lẽ là cảm giác của cái chết. Vùng vẫy trong vô vọng và hoảng loạn, qua một đoạn thời gian mà nó cũng không thể biết là bao lâu, sự sống mới dần dần quay trở lại với nó. Từ khối óc, nhịp tim, giác quan, xúc cảm, Long từng chút một tận hưởng sự sung sướиɠ khi những thứ được coi là mặc định ấy trở về.

Hồng vẫn đang kề cạnh quan sát, đôi mắt nàng lộ rõ sự lo lắng, mong chờ. Long chầm chậm ngồi dậy và tịnh tâm suy ngẫm. Hồng thở phào nhẹ nhõm trước sự điềm tĩnh của cu cậu, nàng biết rằng, đây là phương pháp luyện tập cực kỳ nguy hiểm, nếu không đủ kiên định, không đủ dũng cảm, không đủ tư duy, thì người tập luyện khi trải qua giây phút vừa rồi sẽ phát điên, hoặc tệ hơn là đánh mất tia ý thức cuối cùng mà rơi vào cái chết thực sự.

Hồng tin tưởng Long sẽ vượt qua được để bắt đầu con đường của cường giả, và sự thực chứng minh nàng đã đúng. Còn đang phập phồng bờ ngực sau phút giây hồi hộp, thì bên này, Long đã lên tiếng:

- Con hiểu rồi dì à, chỉ khi nào từ tia ý thức ấy mà con có thể tự tìm lại tất cả mọi thứ của mình thì mới được xem là luyện thành đúng không ạ.

- Đúng. Khi đó, khí cũng sẽ là một phần cơ thể, như cảm giác tự truyền về não, như con tim tự đập, như…

Nàng bỏ lửng câu nói mà nhìn về phía đũng quần ra dấu cho Long. Nó lập tức hiểu ra phần cuối của lời giảng. Đưa con mắt gian manh về phía Hồng, nó trả lời:

- Vậy là con cũng có thể điều chỉnh… ấy… ấy… theo ý thích ạ?

- Ừm, nhưng phần này, ta sẽ luyện tập sau, khi con đã thuần thục hơn, chứ lỡ không thành công thì… hí hí…

- Long lập tức ồ lên một tiếng, nắm tay đập vào lòng bàn tay còn lại ra điều vừa thông suốt một đạo lý nhân văn sâu sắc.

- Vậy, mỗi ngày, con đều phải sống trong trạng thái kia ạ?

Không, lúc nãy là do ta để con trải nghiệm qua thôi. Ta không thể mỗi ngày đều đứng tim như vậy được. Mẹ con mà biết thì ta khó sống đấy.

- Ơ… lúc nãy… lỡ…

- Thôi được rồi, không có gì - Hồng lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ hoài nghi của nó - Hôm nay đến đây thôi. Ngày mai, chúng ta sẽ bắt đầu từ việc phế tay trái của con. Những ngày sau thì… tuỳ vào tâm trạng ta sẽ quyết định bộ phận sau… thế nhé…

Nói xong, Hồng rất nhanh đã xuất hiện ngay trước cửa nhà của mình. Trước khi đẩy cửa vào trong, nàng còn tinh nghịch ưỡn mông vỗ bốp một cái kɧıêυ ҡɧí©ɧ thằng cháu, để lại khoảng sân vắng vẻ và 2 con người ngượng nghịu nhìn nhau mỉm cười.

- Ơ… thế còn bữa tối… - Long sực nhớ, nói to về phía cánh cửa vừa đóng sập lại.

- Ta mệt… cần nghỉ ngơi… tự lo đi…

Tiếng nói vang dội khắp cả hòn đảo. Long lắc đầu rảo bước về phía Nhi. Cô nàng đang ra vẻ tập trung mặc dù bờ ngực bé xinh cứ phập phồng theo mỗi bước đi của chàng trai đang tiến đến gần.

Long đặt mình xuống chiếc ghế êm ái. Nói là ghế chứ trông chẳng khác nào một chiếc giường được lắp ghép để có thể thoải mái duỗi chân, thường xuất hiện trong các quán cafe chiếu phim phòng riêng cho cặp đôi có không gian "giải trí".

Nhi thì lúc này đã đơ như khúc gỗ. Nàng không thiết tha tránh né khi Long phóng người lên ghế, ngồi sát bên cạnh. Chỉ đến khi Long vươn vai cho giãn gân cốt, rồi tiện đà quàng tay sang quắp vào bờ eo thì nàng mới giật bắn người.

Long giữ nguyên tay chờ xem phản ứng của cô gái bé bỏng. Thấy Nhi không có dấu hiệu phản đối, nó mới ghì sát nàng vào lòng. Nàng cũng ngoan ngoãn, e ấp ngả đầu vào bờ ngực nó.

Hai người cứ thế lặng im tận hưởng một lúc lâu. Nhi là người chủ động lên tiếng phá vỡ sự im lặng:

- Long về tắm rửa rồi tối sang nhà Nhi nhé. Chị Phụng đã treo bảng "cấm chọc phá" rồi. Tối mình ăn vặt, xem phim với nhau nha.

Lời hẹn hò ấy như đã tước đi toàn bộ dũng khí của nàng. Từ khuôn ngực mình mà Long cũng cảm thấy hơi nóng từ hai gò má toả ra. Thấu hiểu cho sự ngượng ngùng của người dì bé nhỏ, nó liền an ủi nàng:

- Dạ, tối nay Long còn mát xa cho Nhi nữa, chịu không nào?

Long thấy hình như có thêm mùi khen khét bốc lên. Còn cô gái nhỏ thì dí sát mặt vào ngực nó mà gật gật. Đoạn, Nhi ngẩng lên hôn vào má nó một cái, rồi lanh lẹ chui tọt xuống ghế. Nàng trèo lên chiếc xe đạp mini dựng phía ngoài, nó phóng vυ't với tốc độ khoảng 100km/h rồi thắng kít trước cửa. Nhi không quên ngoái đầu tặng cho Long một nụ hôn gió thay cho lời mời gọi.