Nghịch Thế Chân Long

Chương 5: Trách Nhiệm

“Hồng hộc… hơ… hộc… hơ… ưm” - tiếng thở dốc và rên xiết đan xen là những âm thanh duy nhất còn vang vọng trong căn phòng. Hai con người trần trụi quấn chặt lấy nhau, cùng cảm thụ những giây phút ngất ngây vừa được nếm trải. Đối với họ, thế giới bây giờ thu lại chỉ còn ở hình hài và xá© ŧᏂịŧ của đối phương. Cảm xúc cao trào cứ vấn vương, khiến cho họ không đành lòng lấy lại sự tỉnh táo mà cứ để mặc cho sự đê mê lấn át trong tâm trí.

Rồi những giây phút ấy cũng qua, Phụng là người kéo Long quay về thực tại.

- Thật kỳ diệu phải không con trai của mẹ. - Nàng vẫn thả trôi cơ thể trên bờ ngực rắn rỏi của Long, xoa bóp bắp tay vạm vỡ của nó, rồi vuốt ve hết những nơi mà tay nàng có thể chạm tới được.

Long cũng bừng tỉnh khi nghe được giọng nói ngọt ngào của mẹ.

- Dạ, con cảm thấy mình như mình vừa bay vọt lên mây vậy. Lúc ©ôи ŧɧịt̠ con bắn ra, nó bị bóp chặt làm con sướиɠ điên lên được.

- Thì… thì… ai bảo con xuất vừa mạnh, vừa nhiều như vậy… vào l*и mẹ. Mẹ sướиɠ quá nên l*и mẹ mới bóp chặt như thế. Con có biết l*и là nơi nhạy cảm và tạo cảm giác sung sướиɠ nhất cho người phụ nữ không.

- Dạ, giờ thì con biết rồi. Sao trước nay, mẹ không dạy con, để con làm cho mẹ và các dì được sung sướиɠ như vậy?

Phụng không trả lời mà mỉm cười rồi lại vươn người hôn vào môi cu cậu. Hai mẹ con lại trao nhau màn cháo lưỡi nồng nhiệt. Phía dưới, Phụng đẩy mông về phía sau nuốt lấy ©ôи ŧɧịt̠ vẫn chưa có dấu hiệu xìu xuống của Long. L*и nàng tiếp tục co bóp vắt hết những đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại trong thân ©ôи ŧɧịt̠ con trai.

Vừa lêи đỉиɦ sung sướиɠ nên ©ôи ŧɧịt̠ Long vô cùng nhạy cảm, được l*и mẹ tiếp tục nuốt nhả ©ôи ŧɧịt̠ khiến Long rùng mình , miệng ưm ưm sung sướиɠ.

Sau khi nhả hết những đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuối cùng, khúc thịt ấy cũng đã có dấu hiệu ngừng chiến và mềm dần nhưng nó vẫn bịt chặt cửa l*и. Phụng rời môi, nâng hẳn mông lên cho ©ôи ŧɧịt̠ tuột ra rồi nhanh chóng lật người nằm ngửa sang bên cạnh. Những dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c chực tràn ra bên ngoài nhanh chóng được l*и nàng nuốt ngược trở vào như có một lực hút kì lạ. Sau một lúc, gương mặt Phụng mới giãn ra, nàng quay sang gối đầu lên cánh tay lực lưỡng của Long rồi nói với nó:

- Con có biết việc chúng ta vừa làm gọi là gì không con yêu?

- Dạ, là điều trị bệnh cho con ạ. Lúc nãy mẹ chẳng bảo như thế sao?

- Ừm, đúng là như vậy, nhưng nó còn có 1 tên gọi khác, gọi là ȶᏂασ, là đυ.. Đây là việc mà chỉ khi đàn ông và phụ nữ yêu thương nhau hết lòng, muốn giành cả cuộc đời cho nhau thì mới cùng nhau làm. Giống như mẹ và cha con trước đây.

- Vậy nghĩa là bây giờ con cũng là chồng của mẹ giống như cha vậy phải không mẹ?

- Ừm, đúng rồi. Mẹ yêu cha con, mẹ cũng yêu con hệt như vậy, cả hai đều là điều quý giá nhất trong cuộc đời của mẹ.

- Con cũng yêu mẹ nhất, vậy trước đây, cha cũng … ȶᏂασ, đυ. mẹ giống con hả mẹ?

- Ừ, tất nhiên rồi con trai. Côи ŧɧịt̠ cha con cũng to và dài như con vậy. Nhờ đó mà mẹ mới sinh ra cục cưng của mẹ đấy.

- Ơ, vậy giờ con cũng ȶᏂασ mẹ, mẹ cũng sẽ sinh thêm em bé phải không mẹ, thế thì tuyệt quá.

- Hì hì, không dễ thế đâu chồng yêu, cả con và mẹ đều là truyền nhân của thần thú, không dễ có em bé vậy đâu, trước đây, cha con và mẹ cũng phải hùng hục lắm mới thành công sinh ra con đó.

- Thần thú… con và mẹ… ơ… mẹ vừa gọi con là… chồng yêu à?

Phụng nở một nụ cười, nàng gật đầu rồi kéo đầu Long lại. Long hiểu ý, nó cũng xoay ngang người ôm mẹ nó vào lòng mà nút lưỡi say sưa.

Hai bầu vυ' Phụng lại ép sát vào ngực. Đôi tay Long lại ngao du trên tấm lưng mát rượi, mịn màng của nàng, rồi như một thói quen, bàn tay ấy bóp chặt lấy bờ mông nung núc, tròn căng, bóng mịn. Sự khoan khoái khiến Long ghì chặt Phụng hơn vào người. Côи ŧɧịt̠ phía dưới lại bắt đầu rục rịch cương lên.

Chợt bừng tỉnh, Phụng rời môi Long, khẽ đẩy nó ra để con quái vật kia đừng tỉnh giấc. Nàng mỉm cười, ngón tay vẽ vòng tròn trên ngực người chồng trẻ, hai gò má phơn phớt hồng, nàng nói vẻ thẹn thùng.

- Thì… ȶᏂασ người ta… tê hết cả l*и, còn bắn bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong thì… chẳng gọi chồng… chứ là gì…

- À, thứ… con… à… chồng bắn ra gọi là tϊиɧ ɖϊ©h͙ à… vợ.

Hai tiếng chồng, vợ được Long áp dụng gọi ngay. Nó hơi ngập ngừng bởi vẫn chưa quen với cách xưng hô mới.

- Ừ, trong tϊиɧ ɖϊ©h͙ đó có hàng triệu, à không, với chồng thì là hàng tỷ con tϊиɧ ŧяùиɠ. Chúng nó sẽ đua tranh nhau kết hợp với trứng trong người của mẹ, con tϊиɧ ŧяùиɠ khoẻ nhất, nhanh nhất, sinh tồn giỏi nhất sẽ thành công tạo nên bào thai và khi đó, mẹ sẽ có bầu và sinh ra em bé.

- Ơ… mẹ phải gọi là …vợ chứ.

- Ưm, mẹ … à vợ quên mất, vợ vẫn chưa quen cách gọi mới mà.

- Hì hì, mình cùng tập cho quen dần nhé. Chồng cũng thích được gọi là chồng lắm. Mà cả tỷ con tϊиɧ ŧяùиɠ, sao vợ lại nói là chúng ta không dễ có em bé.

- Do chúng ta là truyền nhân của thần thú thượng cổ. Chồng chính là truyền nhân của Long tộc, còn vợ là truyền nhân của Băng phượng hoàng. Bên trong cơ thể chúng ta tồn tại những nguồn năng lượng đặc biệt, nên tϊиɧ ŧяùиɠ tuy nhiều nhưng cũng khó tồn tại trong cơ thể vợ.

- Thì ra là vậy, không sao, chúng ta cùng cố gắng thì sẽ thành công thôi. Nói đoạn, Long vùng người lên toan ôm Phụng vào lòng, nàng hốt hoảng đẩy nó ra rồi nói nhanh.

- Không… không phải bây giờ… l*и vợ… tê, sưng hết rồi… cả người vợ ê ẩm hết cả rồi, không còn sức nữa, chúng ta phải nghỉ ngơi.

- Dạ … vậy là, mỗi lần chúng ta ȶᏂασ là chồng làm cho vợ bị đau à, cho chồng xin lỗi nhé, vợ có làm sao không? Để chồng xem l*и vợ thế nào. - Nói rồi Long vùng dậy, tụt người xuống bắt đầu xăm soi vùng đất vừa chiếm hữu.

Nàng cũng không ngăn cản con trai mà còn dang rộng hai chân ra để cho Long dễ dàng quan sát. Nó chăm chú nhìn vào đường rãnh tạo nên bởi hai cái mép thịt trắng hồng, hơi ửng đỏ đã e ấp chụm lại vào nhau. Cái khe ấy kéo dài từ chóp đuôi phượng hoàng tạo bởi lông l*и trên vùng bụng dưới của Phụng, đến cái lỗ đỏ hồng ươn ướt. Phía dưới một chút là thấp thoáng 1 vùng da với những nếp gấp nhỏ nhắn, xếp gọn trên chiếc lỗ hơi đậm màu hơn.

Nó lặng yên quan sát một hồi rồi đưa tay khẽ xoa lên mép thịt hai bên khe l*и. Phụng rùng mình, rên lên 1 tiếng. Long vội rụt tay lại rồi hỏi nàng:

- Ôi, con… à chồng làm vợ đau à, cho chồng xin lỗi. Chồng chỉ muốn xem nó thế nào thôi.

- Ưm … không phải đâu chồng, chỉ là, vợ vừa lêи đỉиɦ nên nó rất nhạy cảm, chồng sờ vào làm vợ như bị điện giật vậy. Vợ không sao, nhưng chồng đừng sờ vào, để vợ dạy cho chồng về l*и phụ nữ nhé.

Nói đoạn, Phụng đưa tay xuống, banh mép thịt của mình ra. Long giật mình khi thấy thì ra phía bên trong cái khe huyền bí ấy lại còn ẩn chứa điều kỳ diệu. Dùng một tay giữ mép l*и, nàng bắt đầu hướng dẫn con trai:

- Chồng có thấy hạt đậu nổi lên ở đây không, đấy gọi là hộŧ ɭε, là nơi rất nhạy cảm của người phụ nữ. Phía bên dưới là lỗ niệu đạo, là nơi đi tiểu. Còn cái lỗ bên dưới là nơi ©ôи ŧɧịt̠ chàng đút vào lúc nãy, cũng từ nơi này mà 16 năm trước, chồng đã chui ra từ trong bụng vợ đấy. Đó là những nơi rất nhạy cảm của người phụ nữ, khi ȶᏂασ nhau, chàng phải chăm sóc chúng để làm cho người phụ nữ được sung sướиɠ.

- Chăm sóc là phải làm gì thế vợ?

- Chồng phải dùng tay vuốt ve, kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhẹ nhàng những điểm này, khi đó, l*и của phụ nữ… ưm… sẽ… ra nước… hơ… hơ… nhờn…

Vốn thông minh sáng dạ, Long nhanh chóng dùng tay xoa nhẹ theo lời giảng dạy, làm cho Phụng thở dốc từng hồi. Từ trong, dâʍ ŧᏂủy̠ lại tuôn ra.

- Hơ… hơ… vợ chưa nói xong… hơ… mà… chồng còn… hưm… ơ… có thể dùng miệng… hơ…

Không để Phụng dứt cậu, Long liền đưa lưỡi quét một đường từ dưới lên trên. Nó quét lưỡi liên tục như chú chó nhỏ liếʍ láp miếng thịt tươi ngon mọng nước. Càng liếʍ, nước l*и của Phụng tuôn ra càng nhiều. Đầu lưỡi Long cảm nhận được sự thanh ngọt, thoang thoảng mùi hương dễ chịu làm cho nó khoan khoái vô cùng. Nó húp sạch, liếʍ sạch, rồi há to miệng, vừa ngậm vừa nút, lưỡi nó đánh liên tục vào hộŧ ɭε. Phụng giật bắn người, mắt trợn trừng, miệng há hốc. Phía trên, cơ thể nàng uốn éo, hai tay đập loạn xạ lên chiếc giường. Bên dưới, mông nàng hẩy lên từng đợt.

Phụng không ngờ con trai mình lại có năng khiếu liếʍ l*и như vậy. Miệng nàng chỉ còn ú ớ chứ không nói được lời nào. Vừa trải qua một cơn lêи đỉиɦ nên nơi này vốn đã rất nhạy cảm. Bất chợt, Long buông tha hộŧ ɭε của nàng. Vừa hoàn hồn lại một giây, nàng lại giật thót người khi cái lưỡi của nó chọt sâu vào lỗ l*и và bắt đầu ngoáy loạn bên trong. Vách âʍ đa͙σ của nàng được nó quét không sót điểm nào.

Phụng sướиɠ phát điên, nàng lấy tay ghì chặt đầu nó, l*и nàng hẩy lên xuống liên tục. Long vẫn sì sụp như một cái máy không biết mệt mỏi. Thêm chừng vài phút, nàng rú lên 1 tiếng, phía dưới co giật liên hồi, vội vã kéo đầu con trai ra. Thế nhưng không còn kịp nữa, một tia nước phun xối xả thẳng vào mặt Long, tia nước mát lạnh, thơm ngọt được nó há miệng hứng trọn một cách ngon lành.

Phụng triều phun dâʍ ŧᏂủy̠ đến 5, 6 đợt cho đến khi cơ thể lịm đi vì sung sướиɠ. Gương mặt và đầu tóc Long lúc này ướt sũng, nó vẫn giữ miệng há to hứng trọn vẹn từng đợt thứ nước phun ra từ lỗ l*и của mẹ. Đến khi Phụng xụi lơ, mềm nhũn như cọng bún thì nó mới ngúc ngoắt đầu, dụi mặt vào 2 bắp đùi của mẹ để gạt đi bớt nước đọng trên mặt. Xong, nó lại trở về bên cạnh, nhìn ngắm gương mặt đang đê mê của mẹ, vừa cười vừa nói:

- Vợ lúc này trông thật là xinh đẹp. Chồng làm như vậy vợ sướиɠ lắm phải không?

- Hộc… nhìn còn không biết sao mà… hộc… còn hỏi người ta? - Phụng nói trong những hơi thở gấp, hai má nàng đỏ ửng lên trông càng đáng yêu.

- Ờ thì, chồng không biết, chồng chỉ làm theo bản năng thôi mà.

- Hứ, vợ nói chồng có năng khiếu đúng là không sai mà. Rồi không biết có bao nhiêu cô gái phải chịu khổ vì chồng đây.

- Ủa, sao lại chịu khổ, rõ ràng là vợ rất sung sướиɠ cơ mà?

- Hừm, chồng cứ hùng hục như trâu thế thì ai mà chịu nổi chứ, y như thằng cha của chồng vậy. Rồi sau đó, những người phụ nữ phải ngày đêm mong nhớ, thèm khát được ȶᏂασ. Như vợ và các dì của chồng đây.

- Ơ, vậy là ngoài mẹ ra, cha cũng đã ȶᏂασ với các dì à?

- Chứ còn sao nữa, đó là trong nhà, còn bên ngoài chắc ổng cũng ȶᏂασ tung l*и biết bao cô gái ngoài kia rồi. Da^ʍ vốn là bản chất trường tồn của Long tộc mà.

- Sao lại gọi là da^ʍ vậy vợ?

- Là thấy phụ nữ đẹp thì muốn nhào vào ȶᏂασ tét l*и người ta đấy.

- Ừm, công nhận là sau khi ȶᏂασ với vợ thì chồng cứ muốn được cắm ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и vợ mãi thôi, nghe vợ nói thì chồng cũng muốn được ȶᏂασ với các dì nữa.

- Hừm, đúng là cha nào con nấy. Chồng không được để sự dâʍ ɖu͙© lấn át lý trí mà phải dùng bản lĩnh của mình để chinh phục trái tim của người phụ nữ. Đó cũng là trách nhiệm của một người đàn ông, một người chồng đúng nghĩa. Chỉ khi, trái tim và khối óc của người phụ nữ dành hết cho chồng, thì hai người mới đạt đến sự sung sướиɠ tột cùng. Nếu không, đó chỉ là hành động giao phối của con đực và con cái mà thôi, chồng hiểu chứ.

- Ừm, chồng hiểu rồi. Chồng nhất định sẽ cố gắng để mạnh như cha, có thể bảo vệ và che chở cho vợ và các dì, đến lúc đó, nhất định các dì sẽ chấp nhận chồng mà thôi.

- Hì hì, không cần như thế đâu, các dì của chồng bản lĩnh như thế thì cũng chẳng cần cậu nhóc như chồng bảo vệ đâu. Hơn nữa, họ cũng đã rất yêu thương chồng, coi chồng như lẽ sống của họ rồi. Họ sẽ nhanh chóng trở thành người phụ nữ của chồng thôi. Nhất là thời gian gần đây, hai đứa nó cũng thường hay nhìn lén nơi đũng quần của chồng lắm… hí hí… sao mà qua mắt vợ được.

- Thế ạ, thế mà dì Hồng vừa đánh chồng thừa sống thiếu chết đấy. Mà lúc nãy, khi dì Hồng đè lên người chồng, đúng là chồng cảm thấy dưới đáy quần của dì ươn ướt, không biết là mồ hôi hay là gì nữa.

- Hí hí… vận động với chồng thì con quái vật ấy làm gì mà phải chảy mồ hôi. Là nước l*и của nó đấy… hí hí…