Bên trong chiếc giường lớn của khách sạn, một đôi nam nữ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang lăn lộn trên giường. Hai chân của cô gái mở rộng, móc vào vòng eo cường tráng của người đàn ông, dươиɠ ѵậŧ to lớn của người đàn ông cắm sâu vào cơ thể cô gái, anh ta đâm mạnh vào người cô gái. Không biết qua bao lâu, người đàn ông ở trên người cô gái nhanh chóng chuyển động mấy lần, phun ra ngoài.
Một lúc sau, người đàn ông nhìn vào dươиɠ ѵậŧ đã mềm một nửa được rút ra. Cởi bαo ©αo sυ và vứt vào thùng rác. Sau đó anh châm một điếu thuốc, rít một hơi, mỉm cười xoa nắn bộ ngực non nớt của cô gái, “Liên Nguyệt, hay là em đi theo anh đi.”
Cô gái dường như vẫn chưa bình tĩnh lại sau trận vận động cường độ cao, sắc mặt hồng hào, hơi thở hổn hển. Cô nằm trên giường nhìn chằm chằm trần nhà, thấp giọng đáp: “Không được.”
“Tại sao không?” Người đàn ông cúi người hôn lên mặt cô lần nữa, “Đi theo anh rất tốt, anh sẽ dỗ em ăn uống, còn cho em tiền tiêu vặt——"
“Phì” cô gái cười, "Hướng tiên sinh, e rằng anh đã quên chúng ta gặp nhau như thế nào."
Hướng Khôn suy nghĩ một chút rồi cười nói.
Tháng trước, Hướng Khôn đang đợi người trong quán cà phê của khách sạn, nhìn thấy Liên Nguyệt cách đó không xa, cô gái có dung mạo mềm mại, tính tình dịu dàng, là mẫu người anh yêu thích. Lúc đó cô đang từ chối một người đàn ông.
"Cô Liên, hay là cô làm bạn gái của tôi đi, sau này cô không cần đi làm nữa. Tôi thuê nhà cho cô ở, mỗi tháng cho cô hai vạn đồng tiền tiêu vặt—"
Hướng Khôn thấy cô cười, khi cô cười rộ lên dường như trong mắt có ánh nước trong veo như trăng trong mặt hồ, anh nghe thấy cô nói với người đàn ông trung niên mập mạp: “Ông Trương, cảm ơn lòng tốt của ông, nhưng công việc của tôi có thể kiếm được hai vạn mỗi ngày—"
Loại công việc gì có thể khiến một cô gái kiếm được hai vạn một ngày ?? Hướng Khôn nhướng mày. Là con nhà giàu thế hệ n, anh đương nhiên biết là có nhiều công việc cho phép con gái kiếm được mức lương cao như vậy, điều anh ấy tò mò hơn là cô gái này làm công việc gì.
Có lẽ là bởi vì tò mò, cũng có thể là bởi vì cô quá xinh đẹp, hoặc có lẽ là bởi vì cô gái này tự tin cự tuyệt người đàn ông kia nhận nuôi. Sau khi cô nói xong liền rời đi, anh liền đuổi kịp cô, ở trước thang máy chặn cô lại và hỏi thông tin liên lạc của cô.
Rất nhanh anh liền biết. Cô ấy là một phiên dịch viên, còn là phiên dịch cabin, hai vạn nhân dân tệ một ngày không phải là quá thấp. Không có gì ngạc nhiên khi cô ấy có thể tự tin từ chối việc bao nuôi.
Nhưng không phải ngày nào cô ấy cũng có thể có một đơn đặt hàng lớn như vậy.
Họ cũng quan hệ tìиɧ ɖu͙© một cách nhanh chóng, nhưng nhanh đến mức nói là bạn gái thì không phải là bạn gái, mà tình nhân cũng không phải là tình nhân — giống như là bạn giường hơn.
Chỉ là ở trên giường bọn họ rất hợp nhau - thao cô ấy rất sướиɠ, miệng khít, bên trong nhiều lớp, chín khúc xoắn khiến đàn ông phát nghiện - trong khoảng thời gian này anh càng ngày càng thích thao cô, bởi vì khi thao bạn gái của mình anh lại cảm thấy vô cùng nhàm chán.
Hướng Khôn yên lặng đang hút một điếu thuốc. Liên Nguyện bắt đầu đứng dậy và mặc quần áo.
Người đàn ông quay đầu nhíu mày nhìn cô, “Tại sao phải rời đi?” Anh muốn nghỉ ngơi một chút rồi lại làm thêm một lần nữa.
“Em còn có việc phải làm,” Liên Nguyệt đứng dậy bắt đầu mặc nội y vào, vòng eo thon thả cùng đôi chân dài miên man khiến ánh mắt người đàn ông trở nên ấm áp. Mãi cho đến khi nhìn thấy cô đi giày cao gót xách túi, Hướng Khôn mới đột nhiên nhớ tới cái gì, nói: "Lần này anh tới đây là muốn tặng quà cho em ——"
"Quà gì?"
Đi tới trước mặt hắn.
Người đàn ông không nhịn được sờ eo cô lần nữa, đưa tay cầm lấy quần áo, "Anh mua cho em một chiếc đồng hồ."
Patek Philippe.
Liên Nguyệt cầm đồng hồ lên xem, cười nói: “Rất đẹp, cám ơn Hướng tiên sinh.”
Sau đó cúi người hôn lên mặt anh. Cô không đeo thử mà bỏ vào túi, mỉm cười với anh, mở cửa đi ra ngoài.
Cô ấy nhận quà không giống với những người phụ nữ khác, Hướng Khôn dựa vào giường và nghĩ. Mặc dù cùng là nói lời cảm ơn, nhưng những người phụ nữ khác đều thể hiện sự ngạc nhiên phóng đại trên khuôn mặt, còn Liên Nguyệt thì lại luôn rất thờ ơ —
Con mẹ nó,chửng có lẽ anh rẻ rúng như vậy, thích cái loại như này sao?