Người Tôi Thương

Chương 3: Được nhận

Đường Như Tửu cảm giác dây thần kinh trên mặt mình đều nhảy lên, sự hận thù xẹt qua trong nháy mắt, nắm tay siết chặt không kiểm soát được.

Cô đột nhiên lạnh sống lưng, muốn trực tiếp đứng dậy rời đi, nhưng nhìn ánh mắt Phục Thành đối với cô lạ lùng cùng xa cách, lại cảm thấy phẫn hận không cam lòng. Cô có thể rời đi, nhưng không muốn chật vật giống ngày hôm đó.

“Đường tiểu thư, chúng ta bắt đầu đi, cô hãy giới thiệu về bản thân trước đi.”

Đường Như Tửu lấy lại tinh thần, thấy Phục Thành ngồi xuống bên cạnh, bộ dáng nhẹ nhàng đạm nhiên giống như đêm đó người đè lên người cô không phải anh.

A, đúng lá mặt người dạ thú.

“Xin chào các vị phỏng vấn, tôi là Đường Như Tửu, 27 tuổi.”

“…”

“…Như vậy đã xong rồi?”

Đường Như Tửu cười cười với người phỏng vấn.

Ba người phỏng vấn nhìn nhau, một người trong đó dừng lại một chút, rồi hỏi cô: “Vị trí quản lí kinh doanh của chúng tôi chỉ thông báo tuyển dụng một người, cô dựa vào đâu mà cảm thấy bản thân có năng lực đảm nhận vị trí này? So với những người khác, cô có ưu thế gì?”

Đường Như Tửu nâng cằm, thanh âm vang dội, “Tôi so với bọn họ xinh đẹp hơn.”

Ba người phỏng vấn suýt chút nữa đột tử tại chỗ, Phục Thành vẫn luôn cúi đầu xem sơ yếu lý lịch lại đột nhiên nhìn về phía Đường Như Tửu, Đường Như Tửu cũng nhận ra, nhưng không nhìn anh, chỉ là nhếch khoé miệng, kiêu ngạo lại khinh thường.

Có một số người, bên ngoài là tổng giám đốc, sau lưng lại là tội phạm cưỡиɠ ɠiαи.

Sao cô có thể làm việc với tội phạm cưỡиɠ ɠiαи? Cô hận không thể gϊếŧ chết anh.

“Được rồi Đường tiểu thư, nếu cô không có gì bổ sung thêm, vậy buổi phóng vấn hôm nay dừng ở đây.”

Đường Như Tửu thong thả ung dung đứng dậy, “Cảm ơn các vị phỏng vấn, tôi đi trước.”

Nhóm người phỏng vấn không giữ cô lại, Phục Thành lại càng không.

Trong thế giới của người trưởng thành, không giữ lại chính là cự tuyệt, Đường Như Tửu tất nhiên hiểu được đạo lý này.

Sau khi về nhà, cô lại bắt đầu giăng lưới tìm việc, trưa hôm đó liền nhận được thông báo mời phỏng vấn, công ty kia là một xí nghiệp tư nhân, rất nhỏ, các phương diện đãi ngộ cũng khá tốt, nhưng khi cô đến lại toàn là nói suông, bất luận là đãi ngộ thực tế hay là thái độ và văn hóa công ty, so với Phong Thanh đều kém xa.

Cô chủ động đào thải công ty này, tiếp tục gửi hồ sơ xin việc.

Liên tục hai ngày, cũng có vài công ty gọi cô đi phỏng vấn, nhưng sau khi hai bên nói chuyện, đều bị cô từ chối vì những lý do khác nhau, chỉ có một công ty cuối cùng không khách khí, nói: “Cô cũng không phải tốt nghiệp từ một trường đại học danh tiếng gì, cũng đã sắp 30 còn muốn kén chọn, khó trách trên sơ yếu lý lịch vẫn là độc thân.”

Đường Như Tửu vừa nghe liền bùng nổ, muốn đáp lại hai câu, nhưng đối phương đã nhanh chóng cúp điện thoại.

Ở trên thị trường, người tìm việc và công ty tuyển dụng được quyền lựa chọn đối phương không phải rất bình thường sao? Sao đến cô lại thành châm chọc mỉa mai?

Cô muốn gọi lại để mắng người kia vài câu, nhưng khi tìm thấy số điện thoại, lại cảm thấy hành vi này quá mức ấu trĩ.

Đường Như Tửu hít một hơi thật sâu, chui đầu vào trong ổ chăn, đột nhiên cảm thấy chán nản.

Đến buổi chiều, vốn sự việc đã trôi qua, kết quả ngủ một giấc, Đường Như Tửu lại nhớ đến.

Sắp 30 tuổi thì có làm sao? Cho dù cô 30 tuổi rồi chẳng lẽ không thể lựa chọn sao?

Con mẹ nó, thật là nhẫn nhất thời càng nghĩ càng giận, lui một bước càng nghĩ càng mệt.

Cô đột nhiên bắt đầu nghi ngờ, liệu sự kiêu ngạo của bản thân rất vô dụng hay không? Nếu lúc ấy cô biểu hiện thật tốt, có thể thuận lợi được nhận vào tập đoàn Phong Thanh không? Nếu vào Phong Thanh, với vị trí nhỏ bé của cô, nhất định không thể nào làm việc với Phục Thành đi? Nếu có thể tiến vào công ty top 500 thế giới, sự nghiệp tương lai sẽ hoàn toàn khác so với trước đây?

Đường Như Tửu phiền lòng khó chịu, định gọi cho người buổi sáng cãi nhau một trận. Cô vừa mới cầm điện thoại lên, một số lạ lại gọi tới đây, cô thuận tay nhận cuộc gọi, đầu kia là giọng nữ nhẹ nhàng nói với cô: “Đường tiểu thư, xin chào, tôi là Ann chuyên viên tuyển dụng của tập đoàn Phong Thanh, chúc mừng cô đã vượt qua buổi phỏng vấn cho vị trí quản lý kinh doanh, mời cô 10 giờ sáng ngày mai tới công ty xử lý thủ tục nhận việc, chúng ta sẽ thoả luận kỹ càng về mức lương và đãi ngộ vào ngày mai.”