Lần này, Cố Công Thành không nói cô nên bò hay đi trong nhà, nhưng cô nghĩ rằng nếu cô bò có lẽ anh sẽ vui hơn, cho dù anh không nhất thiết sẽ nhìn cô nhưng cô cũng có thể bò mà không cần đi.
Vì chiếc đuôi quá to nên Cố Hề Hề không thể mặc quần áo, chỉ có thể khỏa thân di chuyển trong nhà.
Thêm nữa, có một cái chuông kẹp núʍ ѵú nên khi cô di chuyển sẽ phát ra âm thanh, ngay cả khi Cố Công Thành không nhìn cô, anh cũng có thể biết chính xác cô đang ở đâu trong nhà.
Nếu quá lâu không có động tĩnh gì, nếu anh muốn biết cô đang ở đâu thì sẽ rất dễ giải quyết.
"Ư~"
Cố Hề Hề đang xếp quần áo trong phòng thì quả trứng rung vốn đang im ắng trong lỗ hoa đột nhiên rung lên, cô vừa đứng dậy đang định cất quần áo trở lại tủ nhưng hai chân đã sớm mềm nhũn, thiếu chút nữa quỳ xuống.
Cô biết rằng quả trứng đang ở trong tình trạng bình thường không thể rung động mà không có lý do.
Sợ Cố Công Thành đến tìm mình có chuyện gì, cô vội bỏ quần áo xuống phòng khách.
Nhưng đến khi tới phòng khách, người đàn ông không thèm để ý đến cô, anh chỉ bận việc riêng, còn trứng rung cũng dừng lại.
Có lẽ, chỉ là do anh nhấn nhầm công tắc điều khiển từ xa chăng?
Cố Công Thành không nói chuyện, Cố Hề Hề cũng không quấy rầy anh, chỉ đành ngậm ngùi tiếp tục làm việc của mình.
Nhưng chẳng mấy chốc cô lại nhận ra rằng có điều gì đó không ổn.
Bất kể cô đang làm gì, trứng rung luôn rung đột ngột khi cô không chú ý.
Lúc thì nhanh, lúc thì chậm, khiến cô phải đắn đo suy nghĩ.
Cô luôn cho rằng Cố Công Thành tìm cô có chuyện gì, nhưng khi cô xuất hiện, anh còn bận việc riêng.
Nếu chỉ là một hai lần, cô có thể cho rằng anh nhầm lẫn, nhưng nhiều lần như vậy, cô không thể lý giải được.
Chỉ có một khả năng, đó là anh có mục đích!
Dù biết anh cố ý nhưng cô không dám lên tiếng.
Bởi vì đã biết lý do nên Cố Hề Hề cũng không đi tới chỗ Cố Công Thành nữa, nhưng hóa ra đó không phải là một lựa chọn sáng suốt.
Miễn là cô không xuất hiện, tần số rung sẽ tăng lên và không dừng lại.
Chỉ có một biện pháp, mặc kệ có chuyện gì, nhất định phải kịp thời xuất hiện trước mắt Cố Công Thành.
Sau khi hiểu ra vấn đề, ngay khi có sự rung chuyển trong lỗ nhỏ, cô sẽ đến bên anh ngay lập tức và quả trứng sẽ dừng lại.
Sau khi hoàn thành công việc, cô không dám cách Cố Công Thành quá xa vì vậy liền cầm một cuốn sách nằm trên sô pha trong phòng khách đọc sách.
Cả ngày bị Cố Công Thành trêu đùa, Cố Hề Hề cảm thấy mình chưa bao giờ mệt mỏi như vậy.
Cố Công Quyết phát hiện hồi lâu không có động tĩnh, đang định bấm điều khiển từ xa, ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy người trên ghế sô pha đã ngủ say.
Cố Hề Hề ngủ say đến mức cô không hề phát hiện ra người đàn ông đang đến gần.
Cho đến khi……
"Ư ha... đừng..."
Cơ thể đột nhiên mạnh mẽ chấn động làm cô giật mình tỉnh giấc, cô như bị điện giật ngồi dậy khỏi ghế sô pha.
Nhìn thấy người đàn ông đứng bên cạnh, cô không đành lòng, chân thành gọi "Ba..."
"Đọc sách xong liền ngủ, xem ra cần tỉnh táo lại."
Người đàn ông nhìn bộ dạng đáng thương của cô, thay vì dừng lại, anh lại ấn nút kích hoạt.
"A ha... Ba... đừng... Con sai rồi..."
Rung động lại tăng cường, cô gái cuộn tròn trên ghế sô pha giống như một con mèo mất kiên nhẫn, vừa bị trứng rung kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến đỏ mặt, vừa khiêm tốn cầu xin người đàn ông dừng lại.
Người đàn ông nhẫn nhịn đã lâu nghe cô gái cầu xin lòng thương xót, trái tim như bị cào xé, cũng trở nên kích động.
Anh nóng lòng muốn lấy côn ŧᏂịŧ to tướng của mình thay thế cho chiếc máʏ яυиɠ, đâm thật mạnh vào âʍ ɦộ đói khát của cô gái, chơi đùa nó đến khi ửng đỏ đáng thương.
Nhưng anh đã không làm như vậy bởi đó chính là điều mà cô muốn, thay vào đó anh đã vặn chế độ rung đến mức tối đa.
"Ư... Ba... đừng... a..."
Sự sung sướиɠ do rung động mạnh mẽ mang lại đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô gái hét lên một cách dâʍ đãиɠ bất chấp hình ảnh của mình.
Lúc này cô mới nhận ra rằng lúc trước người đàn ông đã ấn chế độ rung quá nhân từ với mình, tần suất rung lớn nhất lúc này mang đến cho cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mạnh.
"Ah--"
Được một lúc thì cô cao trào.
Nước xối xả liên tục làm ướt ghế sofa.