Thấy cô con gái nhỏ đột nhiên nói ra những lời lẳиɠ ɭơ như vậy, Cố Công Thành giật mình.
Anh không hề dạy cô điều đó.
Lời nói của cô khiến anh vui vẻ cười lớn.
Hai lần trước là cưỡng bức, anh vẫn luôn lo lắng cô con gái riêng này của mình sẽ rất phản kháng mối quan hệ dâʍ ɭσạи giữa họ, nhưng nhìn thấy cô chủ động như vậy, anh cũng biết lo lắng của mình là không cần thiết.
Cô bé dường như tài năng hơn ở khía cạnh này so với những gì anh tưởng tượng.
"Tiểu điếm, ngươi muốn cái này sao!"
Vừa dứt lời, người đàn ông rút ngón tay ra, thay thế nó bằng cây gậy to lớn hơn.
"À-"
Lỗ hoa sưng đỏ bị gậy thịt to lớn nóng bỏng của người đàn ông đút vào, cô gái nhỏ kêu lên vừa đau vừa sướиɠ.
Nhưng lần này, Cố Hề Hề không hề có ý nghĩ đẩy anh ra hay bỏ chạy, hai chân cô quấn quanh người anh, hai cánh tay tự động ôm lấy cổ anh, không ngừng lẩm bẩm “Ba… ba… ..."
Cô càng la hét, Cố Công Thành càng giật nhanh hơn, anh điên cuồng thúc ngựa trên người cô cho đến khi âʍ ɦộ nhỏ lầy lội nước.
Một lúc sau, tϊиɧ ɖϊ©h͙ tình yêu của người đàn ông chảy đầy trên chiếc ghế sofa bọc da sạch sẽ.
Tất nhiên, phần lớn trong số chúng ở lại trong cơ thể của cô gái.
Người đàn ông sợ làm cô gái nhỏ bị thương nên cũng không làm quá mạnh.
Lần này, bởi vì Cố Hề Hề tự nguyện dâng hiến, cho nên so với trước kia cô cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Khi người đàn ông chuẩn bị rút dươиɠ ѵậŧ ra cô đã rất muốn níu kéo nó lại, nhưng cô không dám yêu cầu thêm, cô vừa hỏi người đàn ông vừa nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt của anh chảy ra từ trong lỗ "Ba ơi. .. con... con sẽ có thai phải không?"
Từ lần đầu tiên cả hai không sử dụng biện pháp phòng tránh nào, mỗi lần cha dượng đều xuất tinh vào trong âʍ ɦộ của cô.
Chu Công Thành nhìn cô gái vừa nói xong, mặt cô còn ửng hồng, l*иg ngực phập phồng, vẻ mặt lo lắng, anh không trả lời mà hỏi ngược lại “Con không muốn sinh con cho ta sao?”
“Không… không!” Cô gái vội vàng phủ nhận, vấn đề này cô chưa từng nghĩ qua “Nếu ba muốn…”
"Yên tâm, con sẽ không có thai."
Người đàn ông ngắt lời Cố Hề Hề, sau đó lấy ra một viên thuốc tránh thai cho cô uống.
Cố Công Thành đương nhiên đã lường trước vấn đề này, sau khi cô gái nhỏ bị làm đến ngất đi, anh đã cho cô uống thuốc tránh thai nhưng cô không hề hay biết.
Mặc dù người ngoài sẽ không biết quan hệ của hai người, nhưng dù sao anh cũng là giáo sư đại học, nếu tin tức con gái nuôi mới mười tám tuổi của anh đã mang thai truyền ra ngoài, nhất định anh sẽ bị nói là không biết đường dạy con.
Mà Cố Hề Hề chỉ là một sinh viên năm nhất vừa mới vào đại học, nếu cô thực sự muốn mang thai vào lúc này, điều đó sẽ không tốt cho cả hai người.
Cố Hề Hề cũng không nghĩ nhiều, cho rằng Cố Công Thành chỉ là không muốn có con, liền ngoan ngoãn uống thuốc.
Uống thuốc xong, hai người thu dọn sạch sẽ, khi Cố Hề Hề được đưa trở lại phòng, thời điểm cô đang được bôi thuốc, điện thoại di động của Cố Công Thành vang lên.
Cố Công Thành ấn loa ngoài trước mặt Cố Hề Hề và ném nó sang một bên, vừa trả lời điện thoại anh lại vừa giúp cô bôi thuốc, Cố Hề Hề có thể nghe thấy rõ đầu dây bên kia là một phụ nữ rất quyến rũ.
Cố Hề Hề nhận ra người phụ nữ đó, cô ấy là một nữ giáo viên xinh đẹp cùng trường với Cố Công Thành, và cô ấy thích Cố Công Thành.
Cố Hề Hề không biết Cố Công Thành đang nghĩ gì, nhưng cô không thích người phụ nữ đó lắm, khi thấy Cố Công Thành ở bên cô ấy, dành thời gian để ý đến cô ấy, điều này khiến cô càng khó chịu hơn.
"A a... đau quá..."
Khi hai người đang nói chuyện, Cố Hề Hề cố tình tạo ra một số âm thanh mơ hồ.
Tô Lệ ở đầu bên kia điện thoại giật mình khi nghe thấy giọng nói của nữ nhân, cô ngại ngùng hỏi Cố Công Thành bây giờ có bất tiện khi nghe điện thoại không.
Cố Công Thành liếc mắt nhìn Cố Hề Hề, không nghĩ rằng cô gái nhỏ cố tình hét lên, anh còn tưởng rằng do anh bôi thuốc quá mạnh nên dừng tay, bôi nốt phần thuốc thừa lên bộ ngực sưng tấy của cô gái nhỏ, mặt không chút thẹn thùng đáp "Tiểu Hề nhà anh bị bong gân mắt cá chân, anh đang bôi thuốc giúp con bé."
Tô Lệ nghe thấy điều này liền thở phào, sau đó lập tức đồng cảm với nỗi vất vả của anh, hỏi thăm vài câu rồi cúp điện thoại.
Sau khi bôi thuốc xong, khi Cố Công Thành bảo cô nghỉ ngơi rồi chuẩn bị ra khỏi phòng, Cố Hề Hề rốt cuộc nhịn không được hỏi "Ba, ba sẽ cưới cô Tô sao?"
Cố Công Thành nghe vậy liếc nhìn cô một cái, lạnh lùng đáp "Đây không phải chuyện con nên quan tâm."
Khi nghe điều này, Cố Hề Hề lập tức cúi đầu như một đứa trẻ làm sai điều gì đó.
Cố Công Thành đối với cô có chút tốt làm cô suýt chút nữa làm cô lầm tưởng mình đã trở nên quan trọng hơn, trước nay anh vốn ghét nhất người khác can dự vào chuyện của mình.