Gió Hàn Mặc Áo

Chương 2: Gặp gỡ định mệnh

Những ngày tiếp theo, Lan Anh tiếp tục viết về cuộc sống và tình yêu trong nhật ký của mình, nhưng mỗi lần viết, cô không thể ngừng nghĩ về cuốn nhật ký cũ mà cô đã tình cờ nhặt được. Những tâm tư và cảm xúc trong cuốn nhật ký ấy đã lan tỏa vào trong tâm hồn cô, khiến cô dường như cảm nhận được những cảm giác mà người phụ nữ đã trải qua.

Một ngày đẹp trời, khi ánh nắng chiều ấm áp chiếu rọi xuống thành phố, Lan Anh quyết định dạo quanh khu vực nhà sách cũ như mọi ngày. Trong đầu cô, vẫn còn ánh mắt trìu mến và lời nói chân thành của người phụ nữ trong cuốn nhật ký. Cô tự hỏi liệu cô có thể tìm thấy người đàn ông nào đó như người phụ nữ đó đã tìm thấy tình yêu đích thực hay không.

Khi cô đang chậm rãi dạo quanh, cô tình cờ gặp một cửa hàng sách cũ nhỏ nằm ở một góc phố. Cửa hàng trưng bày hàng nghìn cuốn sách cổ, từ những quyển kinh điển đến những cuốn tiểu thuyết lãng mạn. Bước vào cửa hàng, Lan Anh cảm nhận được hương vị mùi sách cổ, một hương vị đã quen thuộc và dễ chịu đối với cô.

Khi cô đang lượn qua từng dãy sách, một cuốn sách cũ thu hút sự chú ý của Lan Anh. Đó là cuốn "Tình Yêu Đích Thực" với bìa mềm mỏng manh, có vẻ như đã trải qua hàng chục năm. Tựa sách như một điểm chấm hỏi lớn trong tâm hồn cô, khiến Lan Anh không thể nào rời mắt khỏi nó.

Chuông cửa cửa hàng vang lên, đón một người đàn ông vào. Người đàn ông này trẻ trung, nam tính và có ánh mắt mạnh mẽ. Anh có mái tóc đen bóng và khuôn mặt sắc sảo, toát lên vẻ điển trai và quyến rũ. Anh đang nhấn nhá đọc từng trang sách, như đang hòa mình vào thế giới tưởng tượng của những cuốn sách cổ.

Mặc dù là một người hướng nội, nhưng lần này, Lan Anh không thể cưỡng lại sức hút của người đàn ông này. Cô bước tới gần anh và chân thành gửi lời cám ơn vì đã quan tâm đến sách cũ như cô. Họ bắt đầu trò chuyện như những người bạn cũ gặp lại sau bao lâu xa cách.

"Tên tôi là Lê Lan Anh," cô nói.

"Đối với mọi người, tôi gọi là Hàn," anh cười và trả lời.

Nhìn vào ánh mắt sáng lấp lánh của Lan Anh, Hàn cảm nhận được điều gì đó đặc biệt. Cô có vẻ chân thật và nhiệt huyết, nhưng cũng mang trong mình một vẻ ngoài nữ tính đáng yêu. Trong khi chia sẻ về đam mê với sách cổ, Hàn thấy mình ngày càng muốn biết thêm về Lan Anh, muốn hiểu sâu hơn về những gì cô viết trong nhật ký và cảm xúc sâu thẳm trong lòng cô.

Lan Anh cũng bị cuốn hút bởi sự năng động và quyến rũ của Hàn. Cô thấy ánh mắt của anh như nhìn thấu tâm hồn cô, và từ lúc đó, cô dường như không thể rời mắt khỏi anh. Trong lòng Lan Anh, cảm giác ấy không giống bất kỳ ai mà cô từng gặp, và cô tự hỏi liệu có thể đó là dấu hiệu của một cuộc gặp gỡ định mệnh hay không.

Dù chỉ là một cuộc gặp ngắn ngủi, nhưng đối với cả Lan Anh và Hàn, nó đã để lại dấu ấn đậm nét trong tâm hồn. Cả hai đều không thể ngừng nghĩ về nhau, như từng đoạn ký ức đã ghi sâu vào trái tim họ. Lan Anh và Hàn quyết định trao đổi thông tin liên lạc và hẹn gặp nhau một lần nữa.

Khi Lan Anh quay lưng đi, cô nhìn lại và thấy Hàn vẫn đứng đó, nhưng lần này, ánh mắt của anh đang

nhìn theo cô. Anh cười và lắc đầu chào tạm biệt. Lan Anh cười và vẫy tay trả lời. Dường như trong con tim cô, có một niềm vui lấp lánh và niềm tin vào điều kỳ diệu.

Kể từ đó, những ngày tiếp theo, Lan Anh và Hàn tiếp tục liên lạc và trò chuyện. Dần dần, họ cảm nhận được những tia nắng mới trong cuộc sống, như những tia sáng chiếu rọi vào tâm hồn, làm sáng lên những góc khuất và làm ấm áp cảm xúc. Mỗi lần trò chuyện, họ tìm hiểu về nhau sâu hơn, khám phá ra những điểm chung và sự thấu hiểu đáng kinh ngạc.