Theo Lương Tuyết bỏ đi ưu thương mà mở đầu nói đùa, đại sảnh liền trở nên muôn hoa đua nở rạng ngời.
"Các tỷ muội...đừng tiếp tục vì một người không xứng đáng mà tự thân giày vò chính mình!"
Đùng vậy a...
Hiện tại tuy các nàng bị người mình tin tưởng vứt bỏ, nhưng cũng may mắn đã nhìn ra bản chất thật của nam nhân kia.
Hắn sắp trở thành Thiên Tinh đế quốc cao quý lóa mắt phò mã, hắn nhẫn tâm bỏ qua không nhìn các nàng an nguy cùng tình cảnh bi đát, như vậy các nàng cần gì bi thương tự làm khổ bản thân mình đâu?
Kết quả cuối cùng...đó còn không là phải đơn giản kết thúc sinh mệnh của bản thân tại nơi đây hay sao?
Lương Tuyết nói đúng.
Đây xem như các nàng khi xưa mắt mù đại giá đánh đổi mà thôi, có gì phải kéo dài lấy xoắn xuýt cùng thương tâm?
Ngược lại các nàng ở đây, không một ai từng có suy nghĩ chịu lấy vô tận nhục nhã mà vượt qua cuộc sống tạm bợ cả.
Các nàng có tôn nghiêm của mình!
"..."
Nhìn xem chúng nữ ánh mắt kiêng định cùng thông suốt ý nghĩ, Lương Tuyết khẽ mỉm cười than nhẹ.
Đến cùng là khi xưa nổi danh thiên chi kiêu nữ, đến cùng đã từng là đối thủ mang tính nhất định uy hϊếp của nàng, quả nhiên không có một ai làm cho nàng thất vọng cả!
Ánh mắt mang theo nhẹ nhỏm, Lương Tuyết nhìn xem yên tĩnh ngồi trên thủ vị cái kia thân ảnh.
Đó là so với nàng càng thêm kinh diễm nữ nhân, Lương Tuyết ôn nhu nhắc lại của hỏi của mình:
"Khuynh Yến tỷ...ngươi quyết định cuối cùng đâu, các tỷ muội đều nghe ngươi!"
Lúc này, đại sảnh bên trong từng giai nhân cũng đều đưa ánh mắt phức tạp nhìn đến chủ vị nơi đó thân ảnh lóa mắt, trong lòng khi xưa cái kia một tia ghen ghét nay đã thay bằng đồng cảm.
Nếu như nói các nàng lúc này đau khổ là một, như vậy vị này Khúc Khuynh Yến tỷ tỷ đau khổ phải gấp mười lần các nàng không chỉ.
"..."
Khi xưa Đường Ninh chỉ là Đường gia một tên tộc nhân bị vứt bỏ mà thôi, hắn một thân một mình đến Thiên Tinh đế thành đánh liều, đương nhiên từng đắc tội không biết bao nhiêu hoàn khố cùng đại nhân vật.
Nếu như không phải lúc đó có Khúc Khuynh Yến từ bên cạnh ủng hộ cùng che chở, lại bỏ ra đủ loại tài nguyên cùng nhân mạch xoa dịu, hắn Đường Ninh sớm đã chết không biết bao nhiêu lần!
Nên biết, lúc kia Khúc Khuynh Yến chính là Khúc gia tiểu thư, là Thiên Tinh đế đô một trong những hòn ngọc quý lóa mắt nhất tồn tại, từng không có biết bao nhiêu thanh niên tài tuấn muốn đạt được nàng phương tâm.
Hiện tại nam nhân tệ bạc kia đã một bước trở thành Thiên Tinh đế quốc đúng đầu thiên chi kiêu tử một trong, được Đường gia một lần nữa nhận định làm người thừa kế, được Thiên Tinh đế quốc thập công chúa chọn làm tương lai phò mã, danh lợi đều có được.
Nhưng hắn phản bội lại nữ nhân của mình, phản bội lại những giai nhân từng vì hắn mà bỏ ra quá nhiều thứ, phản bội lại lời hứa khi xưa, phản bội lại người từng cưu mang hắn trong những ngày chật vật của quá khứ.
Tiếc nuối nhất không ai ngoài Khúc Khuynh Yến, nàng từng vì một tên không danh không thế Đường Ninh mà bỏ ra tất cả, nhưng hiện tại đổi lấy chính là sự phản bội của người mình tin tưởng nhất.
Sự từ bỏ cùng vô tình của người nàng yêu nhất!
Lương Tuyết chúng nữ tự nhận bản thân đã vô cùng đau đớn khi bị Đường Ninh phản bội, nhưng các nàng càng hiểu sự đau đớn cùng thất vọng mà Khúc Khuynh Yến phải nhận lấy.
Nàng ta hiện tại còn không sụp đổ mất, đó đã là vượt qua mọi người dự tính ban đầu!
"..."
Đối mặt với chúng nữ ánh mắt mang theo đủ loại cảm xúc đan xen, Khúc Khuynh Yến duy trì một khuôn mặt tỉnh táo ngồi tại chủ vị, lạnh nhạt nhìn xem bên ngoài bóng tối.
Mỹ lệ khuôn mặt kia không có một chút nào đau đớn hận ý, càng không có bất kỳ cảm xúc bi thương nào, tựa hồ đối với Đường Ninh sự tình không chút quan tâm, vẫn duy trì lấy bình tĩnh cùng cao quý vốn có.
Nhưng Lương Tuyết chúng nữ nhạy cảm phát giác được, đôi mắt sáng ngời hạnh phúc khi xưa của Khúc Khuynh Yến nay đã ảm đạm không còn thần thái, đó là một loại mất đi ý nghĩa cuộc sống ánh mắt.
Trước kia Đường Ninh là tất cả của nàng, nhưng hiện tại sự phản bội của hắn cũng đã lấy đi tất cả cảm xúc vốn có của nàng, hoặc đơn giản là thẳng tay gϊếŧ chết khi xưa Khúc Khuynh Yến.
Nghe Lương Tuyết nhắc lại, Khúc Khuynh Yến mới chậm rãi thu hồi ánh mắt, nở nụ cười nhợt nhạt mà nói "Các ngươi nói rất đúng, hắn đã không còn là khi xưa phóng khoán, hăng hái Đường Ninh!"
Nghe nàng lời nói tựa như rất nhẹ nhỏm, nhưng còn lại chúng nữ lại biết vị này kỳ nữ đã chết lặng nội tâm.
Đây là cực hạn đau đớn cùng thương tâm mang đến chuyển biến, cái kia ôn nhu thiện lương Khúc Khuynh Yến đã không còn...
Nàng hiện tại là ai đây?
Là nguyên nhân gì...chèo chống nàng không sụp đổ?
Là ý niệm gì...để cho nàng có thể duy trì lấy lý trí cùng bình thản sau một biến cố lớn như vậy?
Lương Tuyết không biết.
Còn lại chúng nữ không biết.
Không một ai biết cả!
"..."
Hơi dừng lại, Khúc Khuynh Yến ánh mắt bình thản mà tiếp tục nói "Chúng ta kế tiếp đối mặt không chỉ là những tên sói đối tham lam chúng ta sắc đẹp, mà bên cạnh đó còn có những kẻ thù của Đường Ninh đã từng đắc tội, bọn hắn không dám ra tay với cao quý phò mã, tất nhiên đem đầu mâu nhắm vào chúng ta nơi này!"
Lương Tuyết nghe vậy, thần sắc bình đạm mà đáp lời "Chúng ta đã có giác ngộ từ sớm a Khuynh Yến tỷ, có lẽ nơi này phủ đệ mang theo đau buồn nơi chốn cũng là tất cả chúng ta nơi kết thúc!"
Còn lại chứng nữ cũng thản nhiên gật đầu.
Các nàng biết tình cảnh lúc này đã không có lựa chọn khác, lấy các nàng mỹ mạo cùng khi xưa danh tiếng, bên ngoài có không biết bao nhiêu ánh mắt đói khát đang nhìn chằm chằm tòa này phủ đệ.
Muốn tự thân cứu lấy...đó là mơ mộng xa vời!
Tại Thiên Tinh đế thành này, cũng sẽ không có ai nguyện ý cứu các nàng từ nghịch cảnh này.
Khúc Khuynh Yến nhìn xem chúng nữ quyết ý ánh mắt mà nhẹ lắc đầu, chậm rãi nói:
"Nếu không có một cơ hội khác, tự kết thúc tại đây đúng là lựa chọn tốt nhất của chúng ta, nhưng ta ở đây có một cơ hội để chúng ta thu được một cuộc sống bình yên về sau!"
"Nếu nguyện ý làm theo ta, hoàn toàn có thể để cho chúng ta an ổn sống một cuộc sống không còn tranh đấu!"
Vừa nói, nàng từ bên trong tơ lụa tay áo lấy ra một phong thư, nhẹ nhàng đưa cho ngồi bên cạnh Lương Tuyết, sau đó mới than nhẹ:
"Các ngươi cũng đã biết, Khuynh Thành hiện tại đã tránh được tai kiếp của mình, nàng ở Hắc Lân thành nơi đó đã không cần quan tâm đế thành nơi này phong vân chuyển biến, hơn nữa sống một cuộc sống rất tốt ở đó, hoàn toàn không nhận lấy bất cứ uy hϊếp nào!"
"Hắc Lân thành quả thật đúng như truyền ngôn như vậy, là thế ngoại đào viên thật sự!"
Nghe Khúc Khuynh Yến đột nhiên nhắc đến Liễu Khuynh Thành cùng Hắc Lân thành danh hào, xung quanh Lương Tuyết cùng còn lại chúng nữ ánh mắt lóe lên tia sáng kỳ dị.
Sự tình của Liễu Khuynh Thành các nàng vô cùng rõ ràng, bởi vì khi xưa quan hệ hai bên cũng rất thân mật, nhất là cùng Khúc Khuynh Yến cùng Lương Tuyết tựa như tỷ muội đồng dạng.
Các nàng khi xưa cũng từng hao tổn không ít tâm huyết cùng tài nguyên chỉ vì Liễu Khuynh Thành thu được tự do.
Nhưng kết quả cuối cùng luôn là thất bại, Liếu gia cùng Tín Vương thế lực không phải các nàng thân đơn thế cô có thể rung chuyển.
Vốn các nàng đã nghĩ rằng Liễu Khuynh Thành tai kiếp khó thoát, nhất định rơi vào tên kia súc sinh trong tay, nhưng tại thời gian gần đây lại truyền về tin tức từ Hắc Lân thành.
Một tin tức để cho các nàng rung động cùng mừng rỡ không thôi!