Thần kinh căng cứng của Thái Hòa cũng chầm chậm buông lỏng xuống, đã Ngô Thanh Vân cũng không có ý định lập tức làm thịt hắn mất xem như là bữa tối, hắn cũng cũng không cần phải quá khẩn trương.
“Ngươi còn nhớ rõ chính ngươi là ai chăng?” Thái Hòa nghĩ nghĩ, hỏi.
Trong mắt Ngô Thanh Vân hiện lên một chút mờ mịt, sau một lát, nàng lắc đầu, bàn tay vuốt thoáng tóc dài một cái: “Ngô. . .”
“Thanh Vân, Ngô Thanh Vân. Nhớ rõ sao?” Thái Hòa âm thầm thở dài, hỏi tiếp.
Sau khi đã nhận được Thái Hòa nhắc nhở, cuối cùng Ngô Thanh Vân lộ ra một chút sắc mặt chợt bừng tỉnh hiểu ra: “Oh, ta nhớ được. . . Ngô Thanh Vân, là ta. . .” Sau đó nàng lại có hơi nghi hoặc liếc nhìn Thái Hòa, “Nhưng mà ta không nhớ rõ. . . Ngươi đấy. . .”
“Đã thành không cần miễn cưỡng, ta biết rõ ngươi muốn nói cái gì. Không nhớ rõ tên của ta rất bình thường, trước kia hai chúng ta cũng không xem như quen thuộc nha.”
Chướng ngại ngôn ngữ của Ngô Thanh Vân làm cho Thái Hòa cảm giác cực kỳ bất đắc dĩ, thầm nghĩ nếu nàng có thể trao đổi với người khác nhiều thêm một chút, đại khái có thể từ từ vuốt thẳng đầu lưỡi.
Đáng tiếc với tư cách Zombie Lên Cấp, nàng nào có cơ hội trao đổi với nhân loại, cho dù gặp phải người sống sót, đoán chừng chỉ cần vài phút đồng hồ là bị nàng diệt sát rồi.
Sở dĩ lúc này nàng có thể đứng ở đằng kia nói chuyện với Thái Hòa, một phần là bởi vì nàng có một chút ấn tượng đối với Thái Hòa, một phần là bởi vì nàng hơi kiêng kị đối với thực lực của Thái Hòa.
Nghe Thái Hòa vừa nói như vậy, Ngô Thanh Vân không khỏi trầm mặc một lúc. Bất quá từ dị sắc trong ánh mắt nàng có thể nhìn ra, về sau khôi phục một ít ký ức, đã có năng lực suy nghĩ, nàng sinh ra lòng hiếu kỳ mãnh liệt đối với chính mình.
Dĩ nhiên đối với người quen Thái Hòa này, Ngô Thanh Vân cũng cảm thấy rất hứng thú.
“Ta. . .”
Bất quá vừa lúc đó, nàng lại quay đầu lại mạnh mẽ nhìn về phía sau lưng!
Hai đạo nhân ảnh lập tức xuất hiện, đánh Ngô Thanh Vân một cái không kịp trở tay!
Cho dù trong nháy mắt khi nàng bị đánh lén lập tức phản ứng kịp, thậm chí lập tức giơ lên côn gỗ trong tay ngăn cản thoáng một chút, nhưng vọng tưởng cầm côn gỗ ngăn cản đao, đây không phải tìm đường chết hay sao?
Còn thiếu một chút kiến thức thông thường, vậy đại khái chính là chỗ thiếu hụt lớn nhất của Zombie Lên Cấp rồi, chỉ nghe một tiếng “Răng rắc” giòn vang, gậy gỗ trong tay Ngô Thanh Vân vừa kêu lên tiếng là gãy, hai đạo ánh sáng lạnh lẽo giao nhau bổ xuống đỉnh đầu của nàng.
Nhưng thực lực Zombie Lên Cấp hoàn toàn chính xác không giống tầm thường, tuy rằng sự thật “Vũ khí” không chịu được một kích như thế làm cho Ngô Thanh Vân lập tức rơi vào nguy cơ, nhưng khi sắp bị chặt đầu, vậy mà nàng cào năm ngón tay vào trong vách tường, móng tay tiến vào thật sâu trong tường, đơn giản chỉ cần mượn cỗ sức lực mạnh mẽ này sau đó xoay người lộn mèo, khó khăn lắm tránh thoát một kích của Yuna và Lê Bống liên thủ!
“Bùm!”
Khi một mảng tường lớn bị Ngô Thanh Vân móc tung ra, trong kho hàng lập tức tràn ngập sương trắng bay lên làm muốn sặc người.
Cảnh tượng này, Thái Hòa vừa thấy mà trợn mắt há hốc mồm, lúc đầu hắn kéo lấy Ngô Thanh Vân, cũng là muốn tranh thủ thời gian cho Lê Bống và Yuna đánh lén, lại không nghĩ rằng thực lực của Ngô Thanh Vân thật mạnh mẽ.
Chỉ nói riêng về điểm này, trình độ tiến hóa của nàng tuyệt đối vẫn còn cao hơn Lê Bống!
“Quá dũng mãnh rồi. . .” Thái Hòa nhìn lướt qua vách tường bị Ngô Thanh Vân cáo rách nát kia, không khỏi âm thầm líu lưỡi.
Cái lỗ năm ngón tay rõ ràng, để cho Thái Hòa nhận rõ ràng được thực lực mạnh mẽ của Ngô Thanh Vân, lực lượng đơn thuần, chỉ sợ chỉ có Zombie Lên Cấp hết sức trâu bò ở trong rạp hát Hòa Bình kia may ra mới có thể đánh đồng với nàng.
Càng mấu chốt hơn chính là phản ứng tốc độ của nàng cũng hết sức kinh người, hơn nữa tiêu chuẩn trí lực biểu hiện ra cũng không thấp, nếu không Zombie Lên Cấp bình thường mặc dù đến sống chết trước mắt, đoán chừng cũng không nghĩ ra loại biện pháp chạy trốn này.
Sau khi tạm thời thoát hiểm dĩ nhiên Ngô Thanh Vân bị chọc giận, nhưng mà Lê Bống và Yuna tuy rằng công kích thất bại, lại cũng đã kịp phản ứng, một trái một phải ngăn nàng ở góc tường.
Mà Thái Hòa nắm đoản đao đứng ở đằng xa, cái vòi tinh thần vô hình đã sớm chuẩn bị xong.
Mặc dụ là học tỷ, nhưng Ngô Thanh Vân theo đuổi hắn không bỏ, lần thứ hai đến thăm, Thái Hòa cũng sẽ không bởi vì khinh địch buông tha nàng như vậy.
Mới vừa rồi nói chuyện với nàng là có một chút mong muốn ôn chuyện, cũng có thành phần hiếu kỳ ở trong đó, bất quá càng nhiều hơn là kéo dài thời gian.
Bất quá mặc dù Ngô Thanh Vân né tránh, dù sao song quyền nan địch tứ thủ, nàng vừa xông lại như phát cuồng, đã bị cái vòi tinh thần của Thái Hòa ảnh hưởng tới thoáng một chút, lập tức xuất hiện chậm chạp trong nháy mắt.
Mặc dù giằng co gần một giây cũng không tới, nhưng đối với Lê Bống và Yuna mà nói đã đầy đủ rồi.
“Bùm!”
Khi Yuna nhanh chóng vòng qua phía sau của nàng, chuôi đao đập mạnh vào sau ót nàng, Ngô Thanh Vân chớp mắt trắng dã, lập tức xụi lơ xuống đất.
Một Zombie Lên Cấp thực lực mạnh mẽ, cứ như vậy bị bắt làm tù binh rồi!