Giải Cứu CEO Hống Hách

Chương 18: Thế giới thứ nhất: Cô ấy là bạn gái của tôi!

Tiếng sột soạt và tiếng thở hổn hển có thể được nghe thấy xuyên qua khu rừng rậm rạp một phần khiến bất kỳ động vật hoang dã nào gần đó phải khϊếp sợ. Tất cả là vì Ôn Tần Tây, người vừa chạy xuyên qua bụi cây nhanh nhất có thể vừa hô to, "Một tỷ, hự..... một-t-ỷ," xuyên qua khu rừng.

Và tại sao anh lại chạy? Đó là bởi vì anh không sẵn sàng để bắt đầu lại từ đầu, đó là nếu Thiên Nhiết Triết chết hôm nay. Jolie đã thông báo với anh rằng anh trai của Thiên Nhiết Triết, Hoàng tử An Chi đã đột ngột ra mắt sớm hơn dự kiến. Rõ ràng anh ta đang tìm kiếm mẹ của Thiên Nhiết Triết, người đã bị hoàng hậu đuổi ra khỏi cung điện vì bà ấy đang mang thai.

Trong lòng hoàng đế vẫn khao khát thê thϊếp của mình, nếu biết nàng có thai, nhất định sẽ phong con nàng làm thái tử. Để giúp tâm trí của bệ hạ ổn định, Thiên An Chi bắt đầu tìm kiếm bà ấy để hắn có thể gϊếŧ bà ấy và việc tiệt trừ việc sinh sản cùa bà đã loại bỏ cái gai trong mắt hắn một cách hiệu quả. Đấy là nếu người phụ nữ đó không chịu chết vì bị mẹ của hắn ta cho một vết thương chí mạng, hoàng hậu đã đâm thẳng vào bụng bà ấy nhiều nhát bằng một con dao tẩm độc trước khi ném bà ra ngoài.

Nếu là Thiên An Chi, hắn sẽ để mẹ hắn chặt đầu con đĩ ấy và mổ đứa trẻ ra khỏi bụng mẹ trước khi chặt con khốn đó. Vì điều này, Thiên An Chi đã tìm kiếm tất cả các địa điểm hợp lý mà bà ấy có thể đã bỏ trốn và bằng cách nào đó lại đến cái thị trấn nhỏ này.

Nghe vậy, Ôn Tần Tây không chút do dự bỏ qua cơn đau cơ bắp chạy xuyên rừng trước khi sứ giả của hoàng tử có thể thoáng thấy tên đó, người trông giống hệt hoàng đế, hiện đang luyện tập với thanh kiếm gỗ của mình.

Thiên Nhiết Triết được coi là nhân vật chính của câu chuyện này nhưng với quỹ đạo hiện tại, rất dễ dàng để hắn bị nói là một kẻ phản bội khi biến thành một kẻ điên cuồng diệt chủng. Vì vậy, hắn có thể sẽ bị gϊếŧ sớm hơn trong trò chơi khi bắt đầu lại cốt truyện.

"Chết tiệt! Tao sẽ không quay lại cảnh chết đuối và bị đánh đập nữa đâu. Chuyện đó sẽ không xảy ra đâu!" anh hét vào mặt Joile và đập vào bụi cây rậm rạp cản đường anh. Ý nghĩ về việc bị chết đuối và bị một đám thanh thiếu niên dùng làm bao đấm khiến bụng anh nhói đau. Anh không sẵn sàng để trải qua điều đó một lần nào nữa do đó anh chạy như thể cuộc sống cảu anh phụ thuộc vào nó.

***

Thiên Nhiết Triết dù không biết gì nhưng vẫn hoàn toàn nhận thức được có người đang đến từ xa nhưng hắn không quá quan tâm mà tiếp tuc luyện tập.Khu rừng là nơi tự do nhưng hắn vẫn phải cảnh giác.

Từ xa, một thị vệ nhìn thấy một thiếu niên ăn mặc chỉnh tề đang luyện kiếm gỗ, không khỏi khâm phục tài nghệ của cậu. Anh bị mắc kẹt trong sự bàng hoàng khi chứng kiến

những đòn đánh duyên dáng nhưng mạnh mẽ tràn đầy sức sống và sự nhanh nhẹn phi thường. Thanh niên có nhiều tiềm năng để trở thành người giỏi nhất trong số những người giỏi nhất dưới quyền của chủ nhân.

Anh quyết định giới thiệu cậu với An vương, biết đâu cậu bé có thể được tuyển vào quân đội và làm nên chuyện. Đánh giá về bộ quần áo kém chất lượng của người đó, anh bỗng cảm thấy thương hại cho anh và do đó đã phá vỡ đội hình để thông báo cho hoàng tử hiện đang cưỡi trên con chiến mã của mình.

Thiên Nhiết Triết lau mồ hôi trên trán trước khi cúi xuống nhặt túi nước bằng da của mình. Khi cúi xuống, hắn đã cảm nhận được sự hiện diện nhưng vẫn không kịp nên hắn nhanh chóng bị đè cuống tảng đá.

Lâm Kinh Tạ ở ngay trên người hắn, một tay bịt miệng, một tay ra hiệu cho hắn im lặng. Hắn lặng lẽ nhìn cậu con trai đỏng đảnh đảng nhìn trộm thứ gì đó như đang lén nhìn kẻ thù. Mặt trời hôn lên khuôn mặt ửng hồng của anh với mái tóc hơi ẩm tạo cho anh một mái tóc ướt đầy lôi cuốn.

Thiên Nhiết Triết dõi theo đôi mắt của mình, một giọt mồ hôi bất hảo duy nhất lấp lánh dưới ánh nắng khi nó chảy xuống từ dái tai của cậu bé, vuốt ve làn da mịn màng của cậu xuống tận xương đòn lộ ra trước khi biến mất trong l*иg ngực phập phồng của cậu.

Lâm Kinh Tạ dường như không có ý định rời khỏi nhà vì khi nhìn vào bộ quần áo rộng thùng thình để lộ một phần xương quai xanh như ngọc của mình là biết cậu vẫn đang nghỉ . Thiên Nhiết Triết đột nhiên cảm thấy họng khô khan khi nghĩ rằng Lâm Kinh Tạ là một cậu trai đẹp có thể khiến cho mọi thiếu nữ phát điên,

"Chết tiệt!Hắn đang đi về hướng này," Ôn Tần Tây hoảng loạn thì thầm mà vẫn nằm trên người Thiên Nhiết Triết với ha đầu gối ở hai bên eo của Thiên Nhiết Triết. Anh nhìn xung quanh cố gắng tìm ra thứ gì đó và thấy họ đang ở trên đỉnh một sườn đồi dốc. Khi đó Ôn Tần Tây đã đưa ra quyết định rằng một lúc nào đó sẽ mua chúng. "Xin lỗi," anh nói trước khi lắc lư sang một bên khiến họ lăn xuống vách đá nhỏ trong vòng tay của nhau.

Họ lăn xuống tận đáy, chạm tới mặt đất bằng phẳng trong một khoảng thời gian ngắn với Thiên Nhiết Triết hiện đang ở trên Lâm Kinh Tạ hiện đâng cười toe toét như một thằng ngốc. "Ồ, anh ta đây rồi!" một người lính phấn khích hét lên ở trên đỉnh đồi dốc.

Nhận ra rằng họ vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm, Ôn Tần Tây hơi cau mày với nụ cười toe toét trước khi nhìn xung quanh để tìm thứ gì đó có thể giúp đỡ. Cả hai đều không có vũ khí, một người có kỹ năng và người kia là mọt sách, họ chắc chắn sẽ bị bắt ngay khi Thiên An Chi để mắt đến Thiên Nhiết Triết. Họ có thể sẽ bị chôn sống trong một ngôi mộ vô danh nào đó. Đúng,Thiên An Chi rất tàn nhẫn.

Anh bắt đầu thấy hoảng sợ vì sắp hết thời gian, Ôn Tần Tây nhận thấy một vũng đất sét dày ẩm ướt và lẩm bẩm: "Cảm ơn người chế tạo."

"Huh?" Thiên Nhiết Triết bối rối hỏi nhưng nhanh chóng bị bôi đầy đất sét trong khi Lâm Kinh Tạ đang hét lên,

"Đồ khốn kiếp ngu ngốc, hôm nay tao sẽ cho mày một trận!" anh đập càng nhiều đất sét hơn nữa lên mặt hắn cho đến khi anh gần như không thể nhận ra.

QThiên Nhiết Triết thậm chí còn bối rối hơn hắn đã ghì chặt cổ tay anh xuống với khuôn mặt dính đầy bùn kinh tởm trộn lẫn với những thứ đáng sợ khác bên trong. "Chết tiệt Lâm, tại sao anh lại làm thế?" hắn hỏi và cố nhổ ra một ít đất trong miệng nhưng Lâm Kinh Tạ nháy mắt trong khi huých đầu về hướng lính canh đang tiến đến.

Sau đó, Thiên Nhiết Triết mới hiểu mặc dù hắn không hiểu tại sao Lâm Kinh Tạ lại quan tâm đến người lính đó như vậy.

"Để xem ai sẽ đυ. ai lên nào nhóc con!" anh hét lên và đã kết thúc phần diễn xuất hoàn hảo của mình trước khi bôi bùn lên mặt Lâm Kinh Tạ.

Khi người lính đến gần hơn, anh ta thấy cậu bé bị ghim đang đẩy người đang ở trên mình ra. Anh ta quỳ xuống trước khi tung một vài nắm bùn nguyền rủa đối thủ của mình. "Thằng khốn kiếp, cô ấy là bạn gái của tao!"