Chu Niên giận điên lên, tóm lấy cổ áo Tô Nhạc Mỹ xé toang ra, bộ ngực đẫy đà được áσ ɭóŧ trùm lên liền lộ ra ngoài.
Chu Niên đã muốn làm như thế từ lâu rồi. Gã nhớ thời cấp ba, lúc Tô Nhạc Mỹ chạy bộ, bộ ngực nặng trịch đó cứ lắc lư lên xuống như giáng từng cú vào lòng hắn. Đã bao nhiêu đêm hắn không nhịn được, tưởng tượng bản thân vuốt ve hai bầu thịt đó thật mạnh bạo như thế nào.
Chỉ là hắn ngụy trang suốt tám năm mà bọn họ chỉ giới hạn tiếp xúc ở việc hôn môi. Cô gái trung trinh gì chứ, có khi cô ta đã cắm sừng mình biết bao nhiêu lần rồi, cặρ √υ' này chẳng biết đã từng bị bao nhiêu người liếʍ mυ'ŧ.
Lúc này Chu Niên như nổi điên. Gã túm quần Tô Nhạc Mỹ kéo xuống, nhìn vệt nước đọng trên qυầи ɭóŧ màu trắng, hắn đỏ bừng mắt nói: “Cô xem đi, đã ướt thế này rồi mà cô còn giả vờ cái gì?”
Tô Nhạc Mỹ cố hết sức giãy dụa, hai tay bị giữ chặt. Cô kêu toáng lên, chân đá loạn xạ, muốn cắn gã, nào ngờ hành động phản kháng của cô lại chỉ đột được một cú tát nảy lửa của gã.
“Bốp!” Tiếng vang giòn tan. Mặt Tô Nhạc Mỹ nghiêng sang một bên, khóe môi rướm máu, ánh mắt trống rỗng nhìn vào hư vô như thể không tin nổi.
Nếu khi trông thấy video của Chu Niên và Jenny khiến cô cảm thấy đau khổ đến nỗi tan nát cõi lòng thì giờ đây là sự phẫn nộ và uất hận.
Tô Nhạc Mỹ cắn răng, quay sang nhìn Chu Niên trừng trừng, giận dữ uy hϊếp: “Chu Niên, tôi sẽ khiến anh phải trả giá đắt.”
Nhưng Chu Niên đâu thèm chú ý đến câu nói của cô. Hắn nhìn dáng vẻ chịu sỉ nhục của Tô Nhạc Mỹ, thở gấp kéo qυầи ɭóŧ của cô, khiến âʍ ɦộ trắng nõn lộ ra trong không khí. Hai mép âm môi khép chặt, chỉ là xung quanh hơi sưng đỏ và trầy xước, có thể thấy trước đó đã bị người khác đối xử thô bạo rồi chăm sóc tỉ mỉ.
Chu Niên túm chân Tô Nhạc Mỹ giơ lên, đôi mắt nhìn chằm chằm vào âʍ ɦộ rõ ràng là có dấu hiệu làʍ t̠ìиɦ, cười toáng lên: “Quả nhiên, đồ đĩ dâʍ ɖu͙© này, một mặt thì chỉ trích tao, mặt khác lại ra ngoài quyến rũ đàn ông!”
Chu Niên tức giận vô cùng. Cho dù bọn họ học đại học ở hai thành phố khác nhau nhưng số đàn ông bên cạnh cô chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Rốt cuộc là ai? Là tên đàn ông chó má nào?
Thế nhưng đồng thời, tâm lý Chu Niên lại trở nên cân bằng. Chẳng phải Tô Nhạc Mỹ cũng phản bội gã ư, nếu đã thế thì cho dù chia tay thì cũng phải chơi cô đã rồi mới tính!
Nghĩ đến đó, Chu Niên lưu loát cởϊ qυầи ra, nắm dươиɠ ѵậŧ thô to nhắm thẳng vào âʍ ɦộ sưng đỏ, đang định đâm vào thì chợt bị một bóng người xuất hiện sau lưng giơ tay đánh vào gáy, lăn ra bất tỉnh.
“Tên đàn ông xấu xí.” Maxias nhìn Tô Nhạc Mỹ bị ép buộc rơi nước mắt, vừa lau tay vừa nhận xét.