Tô Nhạc Mỹ mở điện thoại lên xem, đã ba ngày rồi mà Chu Niên không liên lạc gì.
Chu Niên là bạn học từ thời cấp 3 của Tô Nhạc Mỹ, vừa lên đại học đã thổ lộ với cô, yêu xa suốt bốn năm đại học, sau khi tốt nghiệp đi làm mới cùng chuyển đến một thành phố với nhau. Vốn đôi tình nhân gắn bó như keo sơn, nhưng vì Tô Nhạc Mỹ tăng ca quá nhiều nên tình cảm bắt đầu lạnh nhạt dần, thậm chí còn không mặn nồng bằng thuở yêu online thời đại học.
Tô Nhạc Mỹ thở dài tắt điện thoại, vùi đầu vào công việc.
Tô Nhạc Mỹ làm việc trong một công ty game, gần đây cô đang tham gia một dự án tên là Bảy mươi hai con quỷ của vua Solomon, trong đó nhân vật chính sẽ tìm thấy ma vật cùng cấp ở mỗi cửa, sau khi đánh bại toàn bộ có thể triệu hội Boss lớn của 72 con quỷ, mỗi một Ma thần đều được thiết kế theo hình tượng ghi lại trong tài liệu cổ, đồ họa đẹp, cốt truyện cuốn hút chặt chẽ, vốn là game chiến đấu nhưng lại được đông đảo các cô gái yêu thích.
Tô Nhạc Mỹ buộc phải sửa chiến lược thiết kế hậu kỳ trong game, đổi khách hàng mục tiêu thành các cô gái trẻ, không chỉ thiết kế hình tượng Ma thần phù hợp với thẩm mỹ của các cô gái hơn mà trong cốt truyện còn bắt đầu thêm thắt các tình tiết ngôn tình.
Tô Nhạc Mỹ tăng ca đến tận khuya, cuối cùng cũng đuổi kịp deadline, giao bản thảo đúng hạn. Cô không chỉ phải thiết kế nhân vật mà còn phải dựng model 3D. Nghĩ đến chuyện mấy ngày tới có thể thảnh thơi đôi chút, Tô Nhạc Mỹ bèn gọi điện thoại cho Chu Niên.
“Thuê bao quý khách vừa gọi…”
Tô Nhạc Mỹ rũ mắt, tắt điện thoại xuống dưới lầu, đón một chiếc xe rồi về nhà.
Đây là thành phố không ngủ, ngay cả ban đêm thì cuộc sống vẫn nhộn nhịp như ban ngày.
Tô Nhạc Mỹ trở về căn hộ mình thuê, vừa cởi giày đã nhận được tin nhắn do Chu Niên gửi đến, là một video dài khoảng năm phút.
Tô Nhạc Mỹ nhìn hình đại diện video mờ mờ, nghi hoặc mở video lên xem.
“A a a a…. Chu Niên, Ưm… Aaaa…. Anh giỏi quá!”
Trên màn hình chiếu cảnh trên chiếc giường lớn của khách sạn, bóng lưng một người đàn ông đang đẩy hai chân cô gái ra, ra sức mà cày cấy. Làn da màu mật ong của anh ta lấm tấm mồ hôi, rõ ràng là đã làm một lúc lâu.
Cô gái trên giường eo thon chân dài, bị người đàn ông kia chơi đến độ kêu to.
Mái tóc dài của cô ta xõa ra ga giường, bộ ngực trắng nõn lắc lư lên xuống.
Cô ta ngẩng đầu lên, nhìn dươиɠ ѵậŧ tráng kiện của người đàn ông kia đang cắm vào trong âʍ ɦộ của mình, kí©ɧ ŧɧí©ɧ xiết chặt.
“A a a a!!! Chu Niên! Chơi chết em đi anh! A a a! Dươиɠ ѵậŧ to quá!!! A a a a a a!!! Sướиɠ quá!”
Tiếng kêu rên dâʍ đãиɠ của cô ta vang ra từ trong điện thoại, rõ ràng người đàn ông kia nghe mà thấy sung sướиɠ. Chu Niên kéo chân cô ta, trở người cô ta lại, ôm mông cô ta rồi đâm mạnh vào lần nữa.
Cô ta cong mông lên hùa theo Chu Niên, gương mặt đang vùi vào gối cuối cùng cũng lộ ra, mắt cong cong cười giễu cợt với camera giấu kín.
“Jenny?!” Tô Nhạc Mỹ kinh hãi bịt miệng lại.
Nghe thấy tiếng rên lại vang lên, cô kinh hoàng vứt điện thoại xuống đất. Không ngờ cô gái đó lại là bạn thân của cô, Tô Nhạc Mỹ không thể tin nổi vào sự thật này.
Video hẵng còn đang tiếp diễn, Chu Niên say mê ngước mặt lên, miệng thốt lên những lời thô tục, tay thì xoa nắn mông Jenny, thậm chí còn thấy chưa đã mà cắm thêm ngón tay vào lỗ hậu của cô ta.
“AAAA!!! Sướиɠ quá… Chu Niên, anh giỏi quá… Aaaaa…. Lỗ hậu sướиɠ chết mất!!! Chơi chết em đi!” Jenny ngước đầu lên, nước miếng chảy xuống bên khóe môi, bộ ngực mềm mại bị đè trên giường, thoạt nhìn vô cùng dâʍ ɖu͙©.
Chu Niên cũng không làm quá lâu nữa, cảm thấy muốn xuất tinh thì lập tức rút dươиɠ ѵậŧ ra, giật tóc Jenny rồi kề dươиɠ ѵậŧ đến gần miệng cô ta.
“Con đĩ, mau mυ'ŧ vào cho anh!” Ngũ quan vốn đoan chính của Chu Niên giờ đây trở nên vô cùng dữ tợn, dường như anh ta đã không tài nào khống chế nổi bản thân nữa. Jenny há miệng mυ'ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ, anh ta liền thỏa mãn rêи ɾỉ giữ chặt gáy cô ta.
“A!~ Em bú sướиɠ quá đi mất…” Chu Niên không thể nhịn được nữa, ấn chặt đầu Jenny, nhét toàn bộ dươиɠ ѵậŧ vào miệng cô ta, không thèm để ý đến âm thanh nôn ọe của cô ta, nhắm mắt hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ khi xuất tinh.
“Con mẹ nó, miệng em đỉnh quá… A…” Chu Niên sung sướиɠ xuất tinh xong thì định rút ra, nhưng Jenny lại ôm lấy eo anh ta, ra sức liếʍ mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ của anh ta.
“A a a…. Mẹ nó! A!~” Chu Niên sướиɠ đến trợn trắng mắt, cảm thấy đến cả linh hồn của mình cũng bị hút đi rồi, ngước mặt lên trời rêи ɾỉ mà không hề hay biết rằng tất cả hành động của bản thân đều đã bị quay lại.