Bát Hệ Triệu Hoán Sư: Phế Vật Đích Tiểu Thư

Chương 1056: Ba huynh đệ sinh ba khiêu chiến (1)

Nhưng không đợi Phong Hề mở miệng, giọng nói khàn khàn trầm thấp của lão nhân nhàn nhạt truyền đến: “Đừng cảm thấy ta tìm phiền toái cho ngươi, ta muốn ngươi làm như vậy, tự nhiên sẽ có tác dụng với ngươi, sau này tự nhiên ngươi sẽ biết.”

Lão nhân nói xong, đôi mắt sâu thẳm vừa chuyển, tránh tầm mắt của Phong Hề nhìn, xoay người, đi ra ngoài cửa động.

“Hoàn thành thật tốt đi! Chờ khi nào ngươi hoàn thành, ta có thể trả lời một vấn đề ngươi muốn biết.”

Giọng nói còn quanh quẩn trong hang động, nhưng thân ảnh vừa bước ra cửa động đã biến mất trong hư không.

Phong Hề vẫn luôn nhìn theo lão nhân, lúc nghe thấy câu nói cuối cùng của ông ta, không nhịn được nhăn mày.

Trả lời một vấn đề nàng muốn biết?

Chẳng lẽ ông ta biết trong lòng nàng muốn biết cái gì sao?

Nhưng lời ông ta nói, đúng là đã khiến Phong Hề có chút tâm động.

Dù sao chỉ là một đống đá nhỏ, vừa rồi nàng đã thử qua, cũng không khó khăn lắm.

Quét mắt nhìn về phía lão nhân rời đi, Phong Hề âm thầm điều tức một chút, đưa tay ra, mấy hòn đá nhỏ đồng thời bay lên lòng bàn tay nàng, sau đó, một tay khác liền đặt trên tảng đá to nhất.

Thử dùng lực tinh thần xâm nhập vào tảng đá, sau đó khiến năng lượng trong đó theo hai cánh tay nàng làm môi giới tuôn vào trong đá nhỏ.

Nhưng lúc chân chính làm, chuyện này còn khó hơn Phong Hề nghĩ rất nhiều.

Đơn giản là, phóng thích là một chuyện, chuyển năng lượng đến hòn đá nhỏ lại là một chuyện khác.

Cả buổi chiều, Phong Hề phát hiện, cho dù có linh khí thiên địa trong bảo tháp bổ sung thể năng, thì lực tinh thần của nàng cũng tiêu hao quá mức.

Từ trước đến nay lực tinh thần của Phong Hề vẫn rất khổng lồ, rất ít khi gặp được đại địch, khiến lực tinh thần tiêu hao quá mức.

Nhưng hôm nay đối mặt với một đống đá nhỏ, lực tinh thần của nàng đã tiêu hao đến cực điểm.

Hơn nữa, chỉ có mười viên đá nhỏ thành công chuyển năng lượng sang.

Đối mặt với một đống đá nhỏ, Phong Hề đã hiểu, vì sao lão nhân kia lại nói, chờ khi nào nàng hoàn thành, ông ta mới trở về nơi này.

Cứ tiếp tục như vậy, phải đến ngày tháng năm nào nàng mới làm xong được?

Đột nhiên cảm thấy, đầu nàng sắp to ra rồi.

Nhưng đối mặt với khiêu chiến như vậy, Phong Hề lại cảm thấy có thể tiếp tục kiên trì, ít nhất, trước khi nàng tiến vào bảo khố, nàng không ngại mỗi ngày đều đến đây tiêu hao một chút.

Có thể nói, đây là một phương thức rèn luyện khác với nàng!

Đương nhiên, nói đi cũng phải nói lại!

Thành tích thi đấu của Phong Hề, mỗi lần thăng cấp, đều dùng một phút để hoàn thành.

Trong học viện, thành tích này chính là đề tài nóng nhất.

Chuyện này cũng khiến tất cả học viên trở nên nhiệt huyết, học viên đến báo danh thi đấu rõ ràng nhiều hơn, mỗi ngày sân thi đấu đều đầy học viên đến thi đấu.

Lúc đầu, những người đó chỉ muốn giáo huấn Phong Hề, nhìn nàng không vừa mắt.

Như vậy, hiện tại, nàng đã trở thành người được tất cả học viên kính nể và ca tụng, là câu chuyện thần kỳ.

Chuyện này cũng không ảnh hưởng đến số lượng học viên đến khiêu chiến nàng, ngược lại, vừa nghe thấy tin tức, Phong Hề chỉ dùng mười hai ngày đã thăng cấp đến khu thi đấu trung cấp.

Các học viên ở khu thi đấu trung cấp đều bị khơi dậy nhiệt huyết hứng thú khiêu chiến.

Đương nhiên, tâm thái của học viên khu thi đấu trung cấp lại không giống tâm thái của học viên khu thi đấu sơ cấp, từ lúc chưa bắt đầu, bọn họ đã cẩn thận và coi trọng Phong Hề trong lời đồn rồi.