Minh Nguyệt Lạc Ngã Hoài

Chương 30

Editor: Hạ Hạ

30. Tiểu da^ʍ oa, cái mông hào hứng vểnh cao như vậy, tiểu huyệt thì chảy nhiều nước như vậy có phải muốn chú đi vào tiểu huyệt của em không?

"Ô ô... Đau... Chú..." Thẩm Minh Duyệt đáng thương khóc, chú lấy roi đánh vυ' nàng, vừa tủi thân vừa đau, tay vì bị trói cho nên muốn che ngực lại cũng không được.

Lục Hoài Dữ nhìn khuôn mặt nhỏ khóc như hoa lê dính mưa của bé gái, ôm vai nàng rồi cúi đầu liếʍ vết lằn đỏ trên vυ' nàng.

Hắn khống chế lực độ vừa phải, ngẩng đầu rồi lại úp đầu dày xéo vυ' nàng, nàng run bắng người, khóc đến càng thêm đáng thương, cắn môi nhìn hắn, con ngươi chứa đầy nước mắt.

Nàng càng nhu nhược đáng thương, trong lòng Lục Hoài Dữ lại càng bạo ngược không khắc chế được.

"Cục cưng ngoan."

Lục Hoài Dữ thở ra một hơi, dùng đầu lưỡi đậu trên đầṳ ѵú, chui đầu vào nơi nàng bị hắn quấy phá tích cực liếʍ láp, dịu dàng lại lưu luyến, quấn lấy đầṳ ѵú day cắn.

Cởi bỏ dây thừng trên người nàng, hôn hôn cổ tay bị hằn đỏ của nàng, rồi đặt nàng ngồi trên mặt đất, áo ngắn rách nát trên người bé gái rơi xuống, tóc dài rũ xuống che khuất bớt bầu vυ' bị hắn chà đạp đến đỏ lừ.

Lục Hoài Dữ cởi dây thắt lưng, vật giữa háng đã sớm sưng to không thôi, vừa rồi cách một lớp quần thúc tiểu huyệt của nàng đã kích động đến giật giật, toàn bộ gân xanh nổi lên.

Bé gái ngồi dưới đất còn đang khóc thút tha thút thít nức nở, nào còn hình bóng 'tiểu ma nữ' lãnh ngạo kiều diễm lúc trước, rõ ràng chính là một con thỏ con mềm như bông ngây thơ.

"Cục cưng ngoan của chú đừng khóc nữa." Lục Hoài Dữ lau đi nước mắt trên mặt nàng.

Hai tròng mắt hồn nhiên trong suốt tủi thân nhìn hắn, ngón tay cái vuốt ve mí mắt lộ vẻ đào hoa của nàng, tâm vừa mềm vừa cứng, muốn hung hăng chà đạp nàng nhưng lại đau lòng.

Thẩm Minh Duyệt đang tủi thân tột cùng được chú dỗ một câu như vậy liền tan thành mây khói, trong lòng mềm mại như bông.

Lục Hoài Dữ đỡ gậy thịt xẹt qua cái miệng nhỏ của nàng, dọc theo cằm nàng tuột xuống hai bầu vυ', lay động cự vật cọ xát vυ' nàng,

Mã mắt đáp trên núʍ ѵú nàng, qυყ đầυ hắn rỉ ra một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c khiến cho ra núʍ ѵú bé gái ướt theo.

Môi Thẩm Minh Duyệt bị qυყ đầυ chú cọ qua, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chú ướt ướt dinh dính, nàng liếʍ liếʍ môi, liếʍ hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên môi mình.

Cúi đầu nhìn xuống thấy chú đang đặt qυყ đầυ trên đầṳ ѵú nàng, qυყ đầυ tựa hồ đang mấp máy, mυ'ŧ núʍ ѵú nhỏ của nàng.

Lục Hoài Dữ thay phiên khảy núʍ ѵú hồng nhạt trái phải của bé gái, "Duyệt Duyệt, ép vυ' kẹp dươиɠ ѵậŧ chú nào."

Thẩm Minh Duyệt nâng bộ ngực của mình, hai bầu vυ' kề bên nhau, bao cự vật của chú ở bên trong, qυყ đầυ dễ dàng chạm đến cằm nàng.

Nàng không theo quy luật nào xoa bóp hai bầu vυ', khóa côn ŧᏂịŧ bên trong lại, "Ưʍ... Chú, làm như vậy đúng chưa?"

Vυ' nhỏ của bé gái trưởng thành, còn có thể giúp hắn kẹp dươиɠ ѵậŧ chơi "nhũ giao".

Lục Hoài Dữ dựa lưng vào tường, niết núʍ ѵú nàng, khàn giọng nói, "Duyệt Duyệt giỏi quá, vươn đầu lưỡi nhỏ, liếʍ qυყ đầυ cho chú nữa."

Thẩm Minh Duyệt kẹp chặt côn ŧᏂịŧ hắn, nâng vυ' ma sát trên dưới, qυყ đầυ nằm ngoài bầu vυ' được nàng vươn đầu lưỡi liếʍ.

Toàn bộ gậy thịt của hắn đều khảm trong vυ' mềm mại của nàng, cùng loại cảm giác khi được tiểu huyệt bao vây, qυყ đầυ bị đầu lưỡi nhỏ của nàng liếʍ láp.

Trong khi nàng liếʍ qυყ đầυ, hắn lại thẳng lưng đẩy người ra trước, cắm vào cái miệng nhỏ của nàng, nàng bị nhét đến độ la oai oái.

Thẩm Minh Duyệt ăn đau, khóe miệng bị đầu nấm lớn của hắn căng lớn cọ xát muốn rách miệng, đầu lưỡi ở bên trong theo bản năng muốn nhổ nó ra, kết quả qυყ đầυ trong miệng càng trướng càng lớn.

Lục Hoài Dữ đưa đẩy qυყ đầυ trong miệng nàng vài lần, thiếu chút nữa qυყ đầυ bị lưỡi nàng liếʍ bắn, rút dươиɠ ѵậŧ ra, để nàng đưa lưng về phía hắn, rồi dẩu mông lên quỳ trên mặt đất.

Cái miệng nhỏ của Thẩm Minh Duyệt bị chú đùa bỡn, nước miếng dọc theo khóe miệng chảy xuống, khoang miệng tất cả đều là mùi vị của chú, tựa hồ còn nguyên cảm giác qυყ đầυ chú lúc nhét vào.

Nàng quỳ trên mặt đất, khó hiểu quay đầu nhìn, "Chú... A..."

Mông bị chú lấy roi quất.

Thẩm Minh Duyệt lúc này hối hận, nàng vì sao lại mua này bộ 'tiểu ma nữ' này chứ, rõ ràng có rất nhiều bộ như 'thỏ con', 'tiểu hồ ly' để lựa chọn, cuối cùng lại chọn bộ này còn kèm thêm roi rồi rốt cuộc chú đều dùng ở trên người nàng.

Lục Hoài Dữ bóp mông nhỏ của nàng, "Tiểu tao hóa vểnh mông cao lên!"

Thẩm Minh Duyệt hạ thấp thân mình, hai bầu vυ' đổ xuống thành hình hai giọt nước duyên dáng, dùng sức dẩu mông lên, tư thế này mắc cỡ chết người, vẫn không rõ chú muốn làm gì, chỉ ngoan ngoãn dựa theo mệnh lệnh của hắn làm.

Lục Hoài Dữ tuột qυầи ɭóŧ ren của nàng xuống, chính giữa hai bờ mông có một cái động non mềm.

Bên trong cất giấu hai cánh hoa nhỏ, là một đóa hoa ngập nước, hoa môi đầy đặn căng đầy, giống như quả đào tươi rói, đang nhỏ nước.

Nhéo nhéo múi thịt ẩm ướt mềm mại của nàng, đỡ dươиɠ ѵậŧ nhét vào chính giữa rồi cọ xát trước sau hai mảnh hoa môi của nàng,

Môi âʍ ɦộ dính sát vào thân gậy hắn, toàn bộ nước chảy ra từ trong huyệt bôi hết trên thân gậy hắn.

Chính giữa hai chân Thẩm Minh Duyệt cắm côn ŧᏂịŧ nóng cháy của chú, thân gậy thô tráng động đậy trước tiểu huyệt của nàng, chọc cho hai chân nàng nhũn ra, nước bên trong tiểu huyệt càng ngày càng nhiều, lập tức cảm thấy trống rỗng.

Nàng vểnh cao mông, lắc lắc, rất muốn chú lấp đầy thân thể của nàng, cái ý tưởng này cảm thấy thẹn đến cực điểm khiến cho mặt nàng càng thêm nóng bừng.

Lục Hoài Dữ xoa mông nàng, gân xanh nổi đầy trên gậy thịt vì hắn chỉ chọc tiểu huyệt của nàng nhưng lại không đi vào, chịu đựng du͙© vọиɠ bừng bừng phấn chấn.

"Tiểu da^ʍ oa, mông hào hứng vểnh cao đến vậy! Tiểu huyệt thì chảy nhiều nước như vậy có phải muốn chú đi vào trong em không?"

Khuôn mặt nhỏ của Thẩm Minh Duyệt đỏ thấu, "Ya... Muốn chú chơi em..."

Lục Hoài Dữ đè thấp mông nàng một chút, nắm dươиɠ ѵậŧ thô to nhắm ngay tiểu huyệt đầy nước của nàng cắm vào, rốt cuộc cắm hết, hắn vùi toàn bộ dươиɠ ѵậŧ vào tiểu huyệt chật khít ướt đẫm của nàng.

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

"Các tình yêu giữ gìn sức khoẻ trong mùa dịch nha!!!"

"Bò bò vậy mà cũng được nửa chặng đường òiiii.... 🤧"