Minh Nguyệt Lạc Ngã Hoài

Chương 23

Editor: Hạ Hạ

23. Cô gái nhỏ có đôi môi phấn hồng non mềm, Lục Hoài Dữ từ lâu đã muốn để nàng dùng miệng giúp hắn liếʍ chim hút tinh

Lục Hoài Dữ xoa bóp mông nhỏ của nàng, nàng bị lực độ của hắn đẩy đến nhích về phía trước từng chút từng chút, đầu gối lơ đãng nghiền áp côn ŧᏂịŧ dưới háng hắn, khiến cho hắn ứa dục hỏa, nảy sinh ác độc cắn đầu lưỡi nhỏ của nàng mυ'ŧ mát, nhéo mông nàng.

Đầu lưỡi Thẩm Minh Duyệt bị hắn ăn đến tê dại, nước miếng nuốt không kịp, ê a than nhẹ, mông thì bị bàn tay lớn như lửa nóng của hắn xoa bóp, nhịn không được đau lại lắc lắc, bị hắn túm lại, phát ra một tiếng "bốp".

Lục Hoài Dữ ôm nàng từ trên đùi hắn xuống dưới, đặt nàng ở giữa hai chân mở rộng, con ngươi sáng ngời thấu triệt của bé gái giờ đây ngập nước mênh mông sương mù, hiển nhiên mang theo sự động tình, nhưng một khuôn mặt nhỏ ướt đẫm lệ vẫn luôn ngây thơ thanh thuần, nghi hoặc hắn vì sao ôm nàng xuống dưới, không tiếp tục cùng nàng hôn môi.

Lục Hoài Dữ vuốt ve gương mặt hồng nhuận của nàng, "Duyệt Duyệt, xoa xoa chim cho chú đi, chim chú trướng đau quá."

Thẩm Minh Duyệt nghe vậy, tầm mắt nhìn về phía đũng quần của chú, hắn tắm rửa xong, dưới thân chỉ mặc mỗi qυầи ɭóŧ, quả nhiên có thể rõ ràng nhìn thấy một cái lều lớn, gương mặt nàng nháy mắt đỏ bừng thêm vài phần, một khuôn mặt nhỏ tinh xảo mỹ miều trông mà kiều diễm ướŧ áŧ.

Thỏ con sợ tới mức trừng lớn đôi mắt đến tròn xoe, chậm chạp không có động tác, Lục Hoài Dữ nhấc chân quắc sau eo nàng, nàng không kịp phòng bị thì đột nhiên ngã ngửa ở giữa háng hắn.

Khuôn mặt nhỏ thiếu chút nữa chôn vào đó, đυ.ng phải một cây gậy thịt nóng cháy cứng rắn, vội vàng ngẩng đầu, quanh quẩn chóp mũi tựa hồ toàn mùi hương mãnh liệt bá đạo của hắn.

Nàng thẹn thùng gọi, "Chú..."

Lục Hoài Dữ thấp giọng đáp nàng, "Ừ, Duyệt Duyệt." Giọng điệu tựa như ở trong yết hầu phát ra, từ tính trầm thấp.

Hắn khẽ nâng cằm, ý bảo nàng nâng tay giúp hắn xoa dươиɠ ѵậŧ.

Thẩm Minh Duyệt cắn môi, chậm rãi duỗi tay phủ lên chỗ nhô cao, rõ ràng có thể cảm nhận được hình dáng nó hùng vĩ cường tráng, lửa nóng, tràn ngập lực lượng.

Giống như mãnh thú táo bạo ác liệt ở dưới tay nàng run rẩy, sắp từ lưng quần hắn lao ra, từ đám lông mềm nhẹ vuốt ve đi lên, giống như giúp nó chải lông, tới đỉnh chóp, dùng lòng bàn tay nghiền vài lần mã mắt ngay trên qυყ đầυ lớn.

Trên người bé gái nằm giữa háng hắn mặc váy ngủ dây, dây áo chảy xuống, lộ ra nửa bên vυ' nhỏ, nhờ có chóp nhòn nhọn mới không đến nỗi rơi xuống toàn bộ.

Nàng mỗi lần giúp hắn xoa dươиɠ ѵậŧ luôn là một lần bộ dáng mới lạ, lộn xộn này sờ sờ kia rồi xoa xoa, hồi lâu vẫn không tiến vào chính đề, không duyên cớ nhưng lại chọc hắn một thân hỏa, Lục Hoài Dữ cũng không ngăn cản nàng, để bé gái chính mình chơi trong chốc lát, đợi lát nữa có đến thì nàng chịu.

Vì nghiện thuốc lá nên miệng ngứa ngáy, Lục Hoài Dữ xoa bờ môi nàng, "Duyệt Duyệt, đi giúp chú lấy điếu thuốc tới đây."

Thẩm Minh Duyệt dừng lại động tác, "Dạ."

Giày cũng không đeo, lạch bạch lạch bạch chạy tới quần hắn lấy hộp thuốc cùng bật lửa từ trong túi quần đến cho hắn, lúc nàng chạy về, hắn chú ý đến vòng cổ bạc sáng loáng, và hai bầu vυ' sữa trước ngực hơi hơi lắc lư, tư thái ngây thơ thanh xuân dào dạt.

Lục Hoài Dữ ý định chọc nàng, để nàng dùng miệng nhỏ cắn một đầu khác của thuốc lá, rồi đưa thuốc từ miệng nàng đến bên miệng hắn, ngậm lấy, tính lấy cái bật lửa trong tay nàng, bé gái nhanh nhẩu dẫn đầu một bước đánh lửa, giúp hắn đốt thuốc.

Lục Hoài Dữ hít sâu một hơi, nghiêng đầu nhả khói ra.

Thẩm Minh Duyệt liếʍ liếʍ môi, trên môi có nhàn nhạt mùi thuốc lá.

Một lần nữa ngồi quỳ ở giữa háng hắn, kéo qυầи ɭóŧ hắn xuống, đồ vật kia đột nhiên nhảy bật ra, khiến cho Thẩm Minh Duyệt hoảng sợ.

Lục Hoài Dữ cắn thuốc lá cười nhẹ.

Cự vật bộc phát gân xanh cũng lay động theo, đằng đằng sát khí chỉ vào nàng.

Thẩm Minh Duyệt tính cầm lại không cho nó động, Lục Hoài Dữ đẩy hông lên, qυყ đầυ thiếu chút nữa chạm đến cái miệng nhỏ của nàng.

"Cục cưng ngoan của chú, dùng cái miệng nhỏ giúp chú hút tinh ra đi."

Cô gái nhỏ có đôi môi phấn hồng non mềm, Lục Hoài Dữ từ lâu đã muốn để nàng dùng miệng giúp hắn liếʍ chim hút tinh.

Thẩm Minh Duyệt giúp hắn dùng tay vuốt cự vật xấu xí thô to, lúc nãy hắn bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c tanh mặn vào trong miệng, nhưng giờ lại vô dụng mở miệng giúp hắn liếʍ.

Rõ ràng chú lớn lên đẹp trai như vậy, nhưng thứ tiến vào trong "em gái nhỏ" của nàng lại lớn lên dữ tợn dọa người như thế.

Lục Hoài Dữ ngậm thuốc lá, lại lần nữa đẩy hông một chút, đυ.ng tới mặt nàng, mã mắt trên qυყ đầυ mấp máy, rỉ ra tinh.

Mặt Thẩm Minh Duyệt bị qυყ đầυ của hắn đυ.ng tới, ẩm ướt dính dính, đây là của tϊиɧ ɖϊ©h͙ chú, dùng tay lau lấy.

Lập tức nghe thấy hắn nói, "Liếʍ hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên tay em đi."

Thẩm Minh Duyệt ngoan ngoãn vươn đầu lưỡi liếʍ đi, chỉ có một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙, mùi vị khó nói.

"Kế tiếp, liếʍ dươиɠ ѵậŧ của chú."

Lông mi Thẩm Minh Duyệt rung động, gương mặt hồng rực, "Dạ..."

Run run vươn đầu lưỡi tới gần, cái lưỡi hồng diễm cách chim hắn chỉ kém mấy centimet.

Lục Hoài Dữ cũng không vội, hút thuốc lá chờ nàng, mặc dù gậy thịt dưới háng đã sưng to bừng bừng phấn chấn, hắn đối với việc dạy dỗ bé gái, kiên nhẫn rất nhiều.

Thẩm Minh Duyệt dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng quét qua qυყ đầυ của hắn, mặt ngoài trơn nhẵn xúc cảm mới lạ, trong tay nắm dươиɠ ѵậŧ run đến càng thêm lợi hại.

Ngẩng đầu nhìn Lục Hoài Dữ, hắn phun ra một đợt khói, cách màn khói, mặt mày người đàn ông tuấn lãng đậm nét, bên miệng gợi lên một ý cười nhạt nhẽo.

Hắn gãi gãi vυ' nàng, "Là ai nói phải làm tiểu da^ʍ oa của chú?"

Thẩm Minh Duyệt đỏ bừng mặt, nói lần nữa, "Là Duyệt Duyệt, Duyệt Duyệt phải làm."

————————————