Editor: Bùi Bùi
Beta: Hạ Hạ
Ngoại truyện 5: Anh Hoài Dữ (5) _ Tiểu tao hóa biết phun sữa
Lúc này hắn lấy phong thái nhàn nhã, ôm lấy cặp mông nàng, thong thả ung dung ngậm đầṳ ѵú của nàng núc, sữa dính vào khóe miệng hắn, hắn ngẩng đầu, duỗi ngón tay dài chùi đi, khóe miệng treo nụ cười mang theo tà khí khiến người choáng váng.
Thẩm Minh Duyệt cứ như vậy bị Lục Hoài Dữ nhỏ hơn vài tuổi trước mắt khiến cho tim đập như hươu chạy, nhảy bóc bóc.
Lục Hoài Dữ nhả đầṳ ѵú bị ăn đến sưng đỏ, đầu lưỡi dâʍ ɭσạи khảy trên dưới, đầṳ ѵú bị kẹp giữa môi hắn run rẩy, run run rẩy rẩy chảy ra vài giọt sữa tươi màu trắng, hắn duỗi lưỡi cuốn đi, lần nữa ngậm nó vào trong miệng mυ'ŧ mát, chỉ chốc lát sau bên này đã hút không ra sữa nữa.
Hắn hé miệng ngậm hơn phân nửa bầu vυ' trắng nõn vào trong miệng gặm cắn, rồi không đành lòng nhả bầu vυ' ngon lành ngậm trong miệng ra, trong cơ thể hình như chỉ còn bản chất của dã thú, hung bạo va vào l*иg sắt, hùng hổ muốn thoát khỏi lý trí vùng ra.
Nàng ăn đau, tay bỗng nhiên nắm chặt gậy thịt của hắn.
"Ưʍ... Anh nhẹ chút..."
Lục Hoài Dữ run rẩy một trận, thấp giọng thở gấp, "Không phải em muốn tôi hút hả?"
Thẩm Minh Duyệt bực, thì là hút nhưng không phải hút như vậy, đầṳ ѵú bị hắn cắn vừa đau vừa ngứa, vặn người tránh đi trói buộc của hắn.
Ôn hương nhuyễn ngọc vặn vẹo trong lòng ngực hắn, càng cọ càng làm gậy thịt của hắn trướng thêm, màu sắc sung huyết đổi thành đỏ thẫm.
Lục Hoài Dữ há miệng ra, tay còn lại giữ eo nàng.
Thẩm Minh Duyệt cúi đầu nhìn bộ ngực ướŧ áŧ một mảng, núʍ ѵú ướt dầm dề, trên bầu vυ' trắng nõn che kín vệt đỏ loang lổ, ái muội nhưng diễm tình.
Nàng mềm giọng oán trách, "Anh nhìn đi, bị đỏ hết rồi!"
Vẻ mặt Lục Hoài Dữ tự nhiên, thiếu niên thẹn thùng vừa rồi lúc này đã khôi phục bình tĩnh, tay cũng buông khỏi eo nàng.
Thẩm Minh Duyệt thấy vẻ mặt hắn đạm bạc, nhưng vật giữa hai chân lại kích động dị thường, cúi người tới gần hắn, đầu gối ép vào đùi hắn.
Lục Hoài Dữ không tự chủ được lui ra sau, nàng nhích người tới, hai bầu ngực lắc lư trước mắt, dù rũ xuống vẫn xinh đẹp như cũ.
Thẩm Minh Duyệt cười duyên, nghiêng đầu hỏi, "Anh lui cái gì?"
Nàng duỗi tay cầm côn ŧᏂịŧ cương cứng giữa hai chân hắn vân vê, trượt trên dưới vài lần.
Hắn không nhịn được, thở dốc ra tiếng, ngực phập phồng, hai tròng mắt ngăm đen hẹp dài nhìn nàng, môi mỏng thở ra luồng khí nóng rực.
Hắn muốn nàng buông tay ra nhưng lại không muốn, cơ thể thành thật phản ứng, gậy thịt trong tay nàng run rẩy lại trướng lớn thêm vài phần.
Thẩm Minh Duyệt đẩy ngã hắn, hai chân tách ra khóa ngồi trên người hắn, "Anh Hoài Dữ."
Phía dưới nàng đã động tình chảy ra nước, nghĩ tới sẽ chiếm được một lần làm chủ, nửa người trên nâng lên dùng tiểu huyệt cọ sát với côn ŧᏂịŧ cứng rắn nóng bỏng của hắn, mới vừa đυ.ng chạm một chút đã khiến nàng run run, trong huyệt trào ra một đợt mật dịch tưới lên qυყ đầυ của hắn.
Lục Hoài Dữ ngẩng đầu nhìn thiếu nữ ngồi trên người hắn, nhìn nàng bừa bãi vặn vòng eo mảnh khảnh, qυყ đầυ gần như rơi vào chốn ướŧ áŧ mềm mại, ngẩng đầu nhìn lên, bắt gặp một nụ hoa non mềm trơn bóng, hai cánh hoa béo mập, ở chính giữa lộ ra âm hạch màu đỏ.
Qυყ đầυ thẹn thùng của hắn bị vây hãm giữa hai cánh hoa mập mạp của nàng, trong cơ thể Lục Hoài Dữ bốc lên ngọn lửa cuồng nhiệt, yết hầu khô khốc, nuốt nước miếng, mang theo hương sữa thơm của nàng.
Nàng nhìn hắn ép người xuống, côn ŧᏂịŧ của hắn tựa như được tiến vào một thế giới mới mẻ kỳ diệu, huyệt nhỏ của nàng vừa chặt vừa ướt, Lục Hoài Dữ căng eo và mông, mới khắc chế được xúc động bắn tinh.
"Ưm a... Lớn quá..."
Nàng nuốt trọn gậy thịt của hắn, ngồi trên người hắn thở dốc, bụng thật trướng, quá căng.
Nhưng Lục Hoài Dữ không chờ được, thấy nàng bất động, nhấc eo lên trên đυ.ng vào huyệt mềm của nàng, như phát điên lắc nàng qua lại.
Tư thế này giúp gậy thịt đưa đẩy trong cơ thể nàng chặt chẽ, huyệt nhỏ của nàng ôm lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn gắt gao, những nếp nhăn bên trong giống như vô số cái miệng nhỏ mυ'ŧ lấy hắn, cảm giác này thỏa mãn không tả được.
Thẩm Minh Duyệt thật vất vả chiếm được một lần làm chủ, lúc nuốt gậy thịt của hắn vào còn chưa kịp hít thở đều, đã bị đâm cho rêи ɾỉ yêu kiều liên tục.
Tay chống cơ bụng căng chặt của hắn, nhẹ giọng nức nở, "Ya... Anh Hoài Dữ... chậm một chút chậm một chút..."
Bầu vυ' xinh đẹp trên người thiếu nữ lảo đảo lắc lư, đường cong rung lắc mê người, Lục Hoài Dữ bắt lấy hai vυ' của nàng xoa nắn, bóp ra một dòng sữa, chảy xuống người hắn.
Hơi thở Lục Hoài Dữ gấp gáp, hai mắt điên cuồng đỏ hồng, "Tự em đưa tới còn muốn tôi chậm một chút?"
Hắn bắt lấy ngực nàng nâng mông hích lên, lần sau nhanh hơn lần trước, qυყ đầυ lớn hung hăng va chạm hoa tâm của nàng, nếu đã đưa tới thì hắn phải hưởng dụng một lần cho đã, chẳng quan tâm nàng là người hay là yêu.
Đâm nàng khóc rên không ngừng, tiếng rêи ɾỉ càng như liều thuốc thúc tình, mông nàng lộn xộn đè nặng đùi hắn, vừa mềm vừa co giãn, cả người nữ sinh này thật mềm, không một chỗ nào không mềm, lại còn chảy cả sữa.
Lục Hoài Dữ bắt núʍ ѵú nàng dùng sức bóp một cái, một dòng sữa phun ra, một ít bắn lên mặt hắn, hắn liếʍ sữa dính trên môi.
"Tiểu tao hóa biết phun sữa."
Mặc dù Lục Hoài Dữ của lúc này chưa có kỹ thuật tốt, nhưng Thẩm Minh Duyệt vẫn bị làm đến thất điên bát đảo, hoàn toàn không phải đối thủ của hắn, tư thế này khiến cả gậy thịt của hắn chôn trong cơ thể nàng, căng đến kín mít, nàng bị thúc đến mức thiếu chút nữa tắt thở.
La khóc muốn hắn chậm một chút, hắn hồn nhiên không nghe thấy, qυყ đầυ nằm trong đường đi vừa hẹp vừa chặt của nàng ra vào dồn dập.
Thẩm Minh Duyệt đành phải thít bụng kẹp chặt phía dưới lại.
Lục Hoài Dữ đang thao thật hứng khởi, bị nàng đột nhiên kẹp lấy, lập tức liền bắn ra, bắn tinh vào bên trong nàng, sau khi bắn tinh thì gậy thịt mềm đi rất nhiều, từ trong cơ thể nàng trượt ra một đoạn.
Sắc mặt Lục Hoài Dữ không nhịn được biến thành màu đen, xoay người đè nàng xuống, nhanh chóng vuốt gậy thịt vài lần cho nó cứng lên một lần nữa rồi cắm vào, "A..."
Thẩm Minh Duyệt còn chưa kịp nghỉ ngơi trong chốc lát thì côn ŧᏂịŧ lại một lần nữa tiến vào.
Hắn cầm chặt mắt cá chân của nàng bẻ lên trên, khiến hai chân nàng mở ra lớn nhất, nâng phần hông của nàng lên trên, hai cánh hoa nhỏ gian nan bao lấy thân gậy thô tráng của hắn, tiểu huyệt non mềm bị bắt thừa nhận hắn hung ác thao, khuấy ra dâʍ ɖị©ɧ màu trắng vẩy ra ngoài.
Trên khuôn mặt thiếu nữ dưới người xinh đẹp đỏ ửng, con ngươi chứa cả một hồ nước, phản chiếu gương mặt hắn, tóc dài mềm mại đen nhánh phủ kín gối đầu.
"Em rốt cuộc là ai?"
Nàng ôm cổ hắn nhỏ giọng ưm, nhìn hắn mềm mại nói, "Vợ của anh đó."
Sau khi Lục Hoài Dữ tỉnh lại thì trong phòng chỉ còn mỗi mình hắn, cô thiếu nữ xinh đẹp mềm mại trong một giấc mộng giống y thật, cảnh tượng hương diễm giống y như trong lần đầu tiên hắn mộng tinh.
Nhưng trong phòng phảng phất mùi sữa nhàn nhạt lại nhắc nhở hắn đây không phải mộng.
(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง
"Chắc chú cũng xuyên 😊" _ Hạ Hạ