Tình Sắc Dụ Hoặc

Chương 103: Thiếu thao 4

Chương 103: Thiếu thao 4

Nữ nhân hoàn mỹ như vậy, mở ra hai chân, trong miệng còn nói "Thao em được không?". Ai cũng đều không thể cự tuyệt a.

Nam Cung Tịch cũng bất quá là một cái nam nhân bình thường, hắn híp nửa mắt, tế bào trên toàn cơ thể đều rít gào.

"Vừa rồi không phải nói không cần sao?". Âm thanh trầm thấp khàn khàn, vẫn như cũ tràn đầy khinh thường.

Quân Dạ Huyền gia hỏa này đưa tới cho hắn đồ vật, là dùng để tra tấn nữ nhân, hay là tra tấn hắn vậy, hắn đã có điểm không rõ ràng lắm.

Làm nàng khó chịu, là mục đích của hắn, nhưng hắn làm sao dễ chịu?

"Tịch... Cho tôi... Tịch... Tôi muốn... Thao tôi... Ân... Tôi muốn côn ŧᏂịŧ lớn của anh... Ân...". Tiếu Dao không ngừng mà vặn vẹo thân thể.

Hoa huyệt thực hư không, cực độ hư không, rất muốn bị côn ŧᏂịŧ lấp đầy, dùng sức thọc vào rút ra!

Cao trào sắp xảy ra, nàng lại cảm giác thật sự rất khó chịu, khó chịu đến trong óc, trừ bỏ côn ŧᏂịŧ lớn, Tiếu Dao đã không thể tưởng được cái gì.

Rất muốn dùng ngón tay cọ xát âm đế, hoặc là bỏ vào bên trong âʍ đa͙σ, thỏa mãn một chút, đáng tiếc đôi tay bị trói, cơ hội tự an ủi đều không có.

"Tịch... Thao... Thao tôi, được không? Khó chịu...". Nàng không có cách nào khống chế tìиɧ ɖu͙© của chính mình, Tiếu Dao đều gấp đến độ muốn khóc.

Cảm giác đáng chết, nàng không nghĩ muốn, một chút đều không nghĩ muốn, chính là một khi cao trào, không chiếm được thỏa mãn, căn bản áp không đi xuống.

"Tịch, cầu... Cuối cùng một lần... Hung hăng mà thao tôi... Ân... Tịch...".

Nàng khóc nức nở, khóc đến khàn cả giọng, làm hai tròng mắt Nam Cung Tịch mang theo tơ máu.

Ở mấy ngày trước, hắn đem nàng đặt ở trong lòng bàn tay che chở, không hy vọng nàng chịu bất luận ủy khuất gì, hận không thể đem thứ tốt nhất trên thế giới đều để lại cho nàng.

Chính là hiện tại, cho nên hết thảy đều thay đổi.

Hắn cư nhiên đem nàng tra tấn thành như vậy, đây là điều hắn thật sự muốn sao?

"Đáng chết!".

Tầm mắt hắn dừng ở khóe mắt Tiếu Dao đang trượt xuống hai hàng nước mắt, "Răng rắc" một tiếng, Nam Cung Tịch đem dây lưng quần kéo xuống, móc ra côn ŧᏂịŧ lớn sớm đã sưng to màu hồng nhạt.

Nhìn đến cái kia của nam nhân to như cánh tay trẻ con , Tiếu Dao cả người run lên, một cỗ lớn dâʍ ŧᏂủy̠ nháy mắt từ miệng hoa huyệt chảy ra.

Chỉ là nhìn thoáng qua, nàng cư nhiên liền cao trào.

"A...". Âm thanh dâʍ đãиɠ của nữ nhân vang vọng toàn bộ căn phòng.

Một trận co rút, miệng huyệt đóng mở càng thêm lợi hại, phấn nộn trong suốt, đẹp như hoa.

Cửa huyệt vốn dĩ không hề lớn, ở thời điểm côn ŧᏂịŧ đi vào, hoàn toàn không thấy, nếu không phải nhìn đến bên trong đang phun ra dâʍ ŧᏂủy̠, căn bản không biết miệng huyệt đến tột cùng là ở đâu.

"Thiếu thao!"

Nam Cung Tịch quỳ gối trên giường, lấy tốc độ cực nhanh cởi bỏ dây lưng đang cột lấy hai chân của nàng.

Hắn nắm đùi thon dài của nàng lên, không có làm bất luận hành động gì, trực tiếp dùng sức đĩnh về phía trước.

Ở thời điểm tiểu huyệt và côn ŧᏂịŧ hoà làm một, âʍ đa͙σ đột nhiên bị hung hăng mà xỏ xuyên qua.

Hai tay Tiếu Dao nắm chặt đi đường quyền, ngay cả mười ngón chân đều gắt gao hướng vào phía trong uốn lượn, thỏa mãn mà không tự giác hét lên.

"A!". Nàng chưa từng có cảm giác thỏa mãn như thế này, mỹ diệu không từ ngữ nào có thể diễn tả.

Đây không phải là lần đầu tiên tiến vào, nhưng, nơi này vẫn như cũ chật hẹp như vậy.

Nếu không phải đủ ướŧ áŧ, Nam Cung Tịch thật hoài nghi, dươиɠ ѵậŧ hắn có phải dễ dàng đi vào như vậy hay không.

Mới vừa đi vào trong nháy mắt, tiểu huyệt khẩu đột nhiên co rút lại, thiếu chút nữa liền đem hắn kẹp hỏng.

"Đừng cắn!".

Âm thanh của nam nhân khàn khàn đến không thành dạng , vươn tay dùng sức bóp hai vυ' đang ra sức co dãn, giây tiếp theo liền cực nhanh ở trong tiểu huyệt hung hăng mà thọc vào rút ra.

"A! Không cần... Quá nhanh... Ân... Hảo năng... Ân... Chậm một chút! Tịch, quá... Nhanh! Ân... Chậm, chậm một chút...".

Hạ thể bị hung hăng xỏ xuyên qua, Tiếu Dao nơi nào còn có thể để ý tới mặt khác.

Cao trào vừa mới qua âʍ đa͙σ cũng đủ ướŧ áŧ, nhưng tốc độ này, nàng vẫn theo không kịp, có chút chịu không nổi.

"Tịch... Chậm... Ân... Chậm một chút! Ân... A...".

Haizz, đáng lẽ phải đợi chương 96 đủ 30 votes mình mới đăng, mà nghĩ lại các cậu phải hóng truyện từng ngày thấy mủi lòng nên đặc cách đăng nè, không có lần sau đâu nha ;).