#Editor: may18
#Thuanchuwattpadtuyetvoi_
—. —. —.
Nơi cứng rắn chống hoa hạch mẫn cảm của Trì Nghiên, chậm rãi cọ xát. Vừa mới lêи đỉиɦ nên hoa huy*t vẫn còn trơn trượt lầy lội, anh tách cánh hoa ra, nương chất lỏng trơn trượt tiến thẳng vào, cho đến khi chạm đỉnh, toàn bộ bị cô bao bọc lấy, khi này mới bắt đầu ôm chặt lấy vòng eo cô, tiến quân thần tốc.
Kɧoáı ©ảʍ phong phú đổ ập tới.
Quá khổ và cả hơi đau đớn; cũng không biết là do kích cỡ của Tần Mặc quá mức hay là đã quá lâu chưa cùng nhau làm.
Trì Nghiên khó chịu nhăn mày. Ánh mắt Tần Mặc vẫn luôn khoá trên người cô, lại một lần nữa dúc đầu vào bầu ngực đẫy đà đang phập phồng lên xuống.
Những ngón tay anh dịu dàng từ từ tiến về phía dưới, xoa nhẹ vào nơi giao hợp của hai người, đồng thời vươn đầu lưỡi mυ'ŧ núm thịt trước ngực cô, nắm lấy bầu ngực xoa nắn, liếʍ láp. Hai núʍ ѵú bị hàm răng cuồng bạo của anh ma nghiền, liếʍ mυ'ŧ, chỉ chốc lát đã sưng tấy lên.
Cảm nhận được cô lại một lần nữa động tình, anh đệm chiếc gối dưới eo cô, thong thả đưa đẩy eo nhẹ nhàng ra vào tiểu huyệt. dương v*t hưng phấn cứng rắn vừa lớn vừa nóng bỏng chôn vùi trong đường hành lang ẩm ướt của cô, cắm vào, rút ra, to lớn khiến cô muốn no căng.
Chút đau đớn ban đầu dần dần được thay thế bởi tê dại và bủn rủn; kɧoáı ©ảʍ khi anh thật sự đi vào trong cô khác xa so với ngón tay mà anh mang lại, nó càng thêm kịch liệt; kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cô phải co quắp——
Tần Mặc đột nhiên hít sâu một hơi, mở miệng cảnh cáo: "Đừng kẹp, chút nữa em tự chịu."
Nói rồi Tần Mặc lui lại phía sau một chút kéo ra một khoảng cách rồi sau đó bỗng nhiên đâm mạnh một cái; cô bị lần tập kích không hề báo trước này chọc cho tê dại, hoa huy*t mấp máy trào ra một đợt chất lỏng; lửa nóng của hắn chôn sâu trong cơ thể cô bị tưới lên lớp dịch bôi trơn nóng bỏng, tốc độ ra vào lại càng nhanh hơn.
Một tay anh bóp lấy cánh mông mịn màng căng ra, một tay ôm ấp bầu ngực vừa xoa vừa niết.
Như thể muốn chứng minh lời anh nói, bờ eo anh tăng lớn lực độ, một lần so với một lần càng thêm sâu; theo tốc độ quá nhanh khiến túi trứng liên tiếp va đập vào nơi kết hợp như thể muốn đem cả nó cùng đưa vào trong.
Đối với cô mà nói anh cũng chỉ là một người xa lạ, nhưng hai người lại đang thực hiện loại hành động thân mật nhất giữa nam và nữ. Loại thân mật dính nhớp này khiến Trì Nghiên cảm thấy có hơi thẹn, nhưng rồi lại mang đến cho cô sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ khó tả, khiến cho toàn thân cô táo bạo, bốc cháy, cảm giác sục sôi dưới thân tưởng chừng như được phóng đại vô số lần.
Điểm kết nối giữa cả hai truyền đến cảm giác khây khoả và run rẩy mà cô chưa bao giờ có thể tưởng tượng nổi, kɧoáı ©ảʍ lan khắp cơ thể cô, bao phủ cô, dần dần Trì Nghiên đã không còn thể suy nghĩ thêm bất cứ điều gì, chỉ có thể cong lên thân mình theo bản năng để phối hợp với người đàn ông trên người mình, ngón tay bấu chặt lấy cánh tay anh ta, quấn lấy cổ anh ta mà thở hổn hển.
"Nhẹ... nhẹ chút... Tần Mặc... "
Không biết có phải là do ký ức của thân thể này hay không, ngày thường rõ ràng rất khó mở miệng gọi tên anh nhưng ngay lúc này đây, dưới động tác của anh cô lại có thể kêu ra một cách dễ dàng.
Tiếng rên vừa dứt khỏi miệng, Trì Nghiên lập tức im tiếng.
Tần Mặc bỗng khựng lại, liếc nhìn Trì Nghiên một cái, đột nhiên đem cặp chân dài miên man của cô quấn quanh trên eo mình chặt hơn, eo mông dập mạnh về phía trước, tăng mạnh tốc độ.
"Kêu lên... " dương v*t thô dài vùi sâu trong cô, chạm đến điểm mẫn cảm nhất, va chạm nghiền nát. Tần Mặc khi ở trên giường giống y như một con dã thú hung ác, trong ánh mắt đầy ắp sự ham muốn chiếm hữu, so với sự văn nhã của ngày thường quả là một trời một vực.
Anh kề sát vòng eo thon nhỏ của Trì Nghiên dường như muốn để cô cảm nhận năng lượng cuồng nhiệt trong anh, nhục thịt ra ra vào vào giữa hai đùi cô, giống như hoá thân thành một con mãnh thú đâm chọc điên cuồng không biết thoả mãn.
Rất nhanh Trì Nghiên lại bị anh khơi lên du͙© vọиɠ, ngẩng khuôn mặt nhỏ đã nhiễm hồng vì tìиɧ ɖu͙©, như mong muốn của anh cô rêи ɾỉ gọi tên anh.
"Tần Mặc... A... Tần Mặc... A a..."
Trì Nghiên giữ chặt lấy bả vai anh, mười đầu móng tay bậm sâu trong da thịt anh, cái miệng nhỏ phun ra nuốt vào trượng thịt to lớn của anh, cặp đầy đặn trắng mịn rung lắc theo cơ thể, đè ép cọ xát ngực anh.
Kɧoáı ©ảʍ kịch liệt đánh cho đầu óc choáng váng, tầm mắt cũng bắt đầu trở nên mơ hồ... Chỉ còn người đàn ông trước mắt đang chiếm đoạt toàn bộ tâm thần cô. Cũng không biết đã trải qua bao lâu, cơ thể của cô không còn chịu thêm được mà co thắt lại, căng chặt; run rẩy tiết ra như xuân triều ấm áp...
Cô lêи đỉиɦ.
Tần Mặc dừng động tác, cơ bắp trên thân thể căng lên, nhìn sắc mặt ửng hồng của Trì Nghiên, khàn tiếng: "Nhịn một chút, anh còn chưa xong."
Động tác của anh lại tiếp tục, cũng chưa cho cô có thời gian thích ứng. Trì Nghiên vừa lên tột đỉnh khoái lạc sao có thể chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, chỉ cảm thấy kɧoáı ©ảʍ tưởng chừng đã dâng đến tận cổ, sướиɠ đến mức ngay cả tiếng cũng không thể phát ra, chỉ phải há to miệng hô hấp như con cá mắc cạn.
hoa huy*t bị côn th*t kéo căng như muốn nứt ra, mỗi lần hắn rút ra, chôn sâu vào... Hoa kích còn dư vị sau cao trào nên rất nhanh lại bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, co bóp ôm chặt lấy qυყ đầυ mà tiết ra một đống nhiệt dịch nhớp dính...
"Đừng... từ bỏ..." Cô thở phì phò cầu xin, hoa huy*t ấm áp xoắn chặt khiến cho Tần Mặc càng thêm đỏ mắt, dập mạnh một cái thật sâu, như muốn phá tan cô để chen đi vào.
Cơ thể không ngừng run rẩy, cao trào liên tục đã khiến cơ thể Trì Nghiên mất hết ý thức, mọi thứ đều đã bị kɧoáı ©ảʍ nhấn chìm, cô rêи ɾỉ, thở dốc, nức nở... Cũng không biết đã trải qua bao lâu, người đàn ông trên người kia mới rút côn th*t cứng rắn như chầy sắt ra, để ở giữa khe thịt của cô chà sát hai cái rồi mới hổn hển phóng thích ra. Có lẽ là cố kỵ đến vấn đề nào đó, anh cũng không bắn ở trong cơ thể cô.
Dù là như vậy nhưng phía bên dưới của cô vẫn như cũ nhầy nhụa dính nhớp khó chịu, chống thân mình phải vào phòng tắm, nhưng cả người đã mất hết sức lực, vừa đứng dậy thì cả người đã mềm nhũn; cuối cùng vẫn là Tần Mặc đỡ cô, ôm cô vào phòng tắm.
Anh đặt cô vào trong bồn tắm, bản thân anh thì đứng dưới vòi hoa sen. Lọt vào trong tầm mắt Trì Nghiên là cơ thể tinh tráng của anh: bờ vai rộng, eo thon, đôi chân dài... Cơ bắp trên người anh sắp xếp theo một trật tự rõ ràng, đường cong mượt mà, bất kể là độ cân xứng hay tỉ lệ thì đều vô cùng hoàn hảo.
Thân hình hoàn mỹ như vậy rõ ràng là vẫn luôn được duy trì rèn luyện bảo dưỡng thoả đáng; ở trên giường ban nãy tầm mắt cô có hơi mơ hồ, chưa thể nhìn kỹ, nhưng bây giờ vừa xem, dù là dáng người hay diện mạo của anh thì cũng đều tuyệt đẹp.
Tần Mặc tắm vọt dưới vòi hoa sen sau đó quấn khăn tắm rời đi. Phòng tắm thuỷ tinh được trang bị sương mù tự động, khi chưa mở thì vẫn luôn ở trạng thái trong suốt. Trì Nghiên ngồi ở bồn tắm mọi hành động của Tần Mặc đều được cô thu hết vào mắt. Dường như không cần cầu kỳ lựa chọn gì từ trong tủ quần áo lấy ra một bộ âu phục, không chút kiêng kị ánh mắt của cô ở đằng sau, thay, sau đó rời khỏi.
Rõ ràng một khắc trước đó hai người còn thân mật kề cận, nhưng chỉ ngay sau đó một câu cũng không nói cứ vậy rời đi. Trì Nghiên không nhịn được mà nghiên đầu gối lên khuỷu chân thở dài. Phòng tắm rất lớn, nối liền với cả bể bơi, giống hệt như nhà SPA tư nhân, cửa sổ đơn đón ánh mặt trời, nhìn qua ngoài cửa sổ đó chính là trung tâm đô thị phồn hoa.
Trì Nghiên ngâm mình ở trong bồn tắm một hồi lâu rồi mới rửa mặt ra ngoài. Đi đến phòng khách cô mới phát hiện Tần Mặc vẫn chưa đi, hơn nữa anh còn đã chuẩn bị xong bữa sáng.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~