Chương 74: Chơi đánh đu làʍ t̠ìиɦ
Phong Khải Ninh đem côn ŧᏂịŧ nóng hầm hập móc ra đưa cho nàng sờ, Liên Hân cầm, từ căn đến đỉnh nhu nhu mà loát, sờ đến da đầu Phong Khải Ninh tê dại, Liên Hân duỗi tay nâng tinh hoàn nặng trĩu của hắn, ở trong tay ước lượng, phảng phất muốn thử xem nó nặng mấy cân.
Phong Khải Ninh rũ mắt, mạc mạc nói: "Sờ nhẹ chút, bên trong đều là con của em đó."
Liên Hân quát hắn, mặt đầy ý hờn dỗi, khóc đến hồng đôi mắt .
Phong Khải Ninh nhìn chằm chằm nàng một lát, nắm cằm nàng nâng lên, cúi người áp xuống môi.
Liên Hân bị hắn vớt trụ eo, bị hơi thở cực nóng của hắn cắn nuốt, bị thân hình khỏe mạnh của hắn bao trùm, bị hắn kéo ra khóa kéo, lột ra thân mình mềm nhẵn trắng nõn, gió đêm mát lạnh tao qua đầṳ ѵú, nãi tiêm trần trụi run rẩy, Liên Hân bám lấy vai rộng của Phong Khải Ninh, ái muội mà ê a.
Phong Khải Ninh hơi hơi buông tha nàng, duỗi tay xoa xoa đôi mắt đáng thương hồng hồng của nữ hài, lạnh nhạt nói: "Về sau đừng vì chuyện rác rưởi mà khóc, sau này em khóc, chỉ có thể là bị anh thao khóc."
Liên Hân cười ra tiếng.
Phong Khải Ninh cuối cùng lột trên người nàng một kiện nội y, làm vυ' gợi cảm ở trong ánh sao trời hoàn toàn trần trụi nở rộ, Liên Hân duỗi tay nâng hai vυ' cao thẳng xoa xoa: "Ân, như vậy hảo thẹn thùng nga".
Phong Khải Ninh cởi ra áo trên, lộ ra cơ thể tràn đầy hoocmon nam nhân, tinh xảo to lớn, bàn tay to bắt được hai vυ' của nàng đang lay động mê người, tay xoa nhẹ lên, phía dưới một cây đại điểu nhẹ nhàng đong đưa: "Xấu hổ cái gì, lập tức muốn bị anh thao dưới muôn vàn ánh sao, em kích động còn không kịp".
"A...". Liên Hân bị bàn tay to của hắn bao ở vυ', xoa đến lại ngứa lại ấm: "Ân, thật thoải mái, lão công hút núʍ ѵú của em được không".
Phong Khải Ninh biết nghe lời mà bắt được vυ' hút tấm tắc , cao thấp phập phồng, trái phải thay phiên, vυ' tiêm phấn nộn bị nam nhân hút đến rối tinh rối mù, lấp la lấp lánh.
Huyệt tâm của Liên Hân khát ngứa, nâng lên một chân vòng quanh đằng sau eo rắn chắc của Phong Khải Ninh, môi âʍ ɦộ ướt dầm dề hơi hơi mở ra một cái khe, khép mở đối với côn ŧᏂịŧ thô to của Phong Khải Ninh.
"A, muốn, ân, tiểu tao huyệt muốn côn ŧᏂịŧ, anh cắm vào được không...".
Phong Khải Ninh hơi hơi thẳng lưng, côn ŧᏂịŧ loạng choạng đem qυყ đầυ như có như không mà động ở huyệt khẩu đầy nước của nàng. Liên Hân phe phẩy mông: "A ân...".
Phong Khải Ninh nhớ tới cái gì, cười một chút, nói: "Kêu đại dươиɠ ѵậŧ ca ca".
"Đại dươиɠ ѵậŧ ca ca! Đại dươиɠ ѵậŧ ca ca!". Liên Hân đuổi theo đại qυყ đầυ muốn nuốt nhục bổng: "Đại dươиɠ ѵậŧ lão công, cắm em a...".
Phong Khải Ninh eo đỉnhmột cái, tách ra hai mảnh môi âʍ ɦộ, đem côn ŧᏂịŧ thô to đi vào, uy đến Liên Hân kiều lãng kêu.
"Giữ lời hứa, anh để em thao, đến đây đi". Dứt lời hắn liền vẫn duy trì tư thế đĩnh dươиɠ ѵậŧ bất động.
Hai mắt như tơ mị Liên Hân của trừng, giống con khỉ leo lên, tiểu huyệt trầm xuống, chậm rãi đem côn ŧᏂịŧ lớn nuốt đi vào, hai chân treo ở phía sau hắn, chính mình nâng lên mông nhỏ làm lên.
Phong Khải Ninh quả nhiên hơi ngồi xổm, ôm nàng, dựng dươиɠ ѵậŧ hưởng thụ nàng thao mình.
"A, a, nga!". Liên Hân treo ở trên người Phong Khải Ninh, vui sướиɠ rêи ɾỉ, mông ra sức mà lên lên xuống xuống, huyệt kẹp thịt điểu căn no đủ chắc chắn, bay nhanh vuốt ve, bị trướng đến thỏa mãn, bị quát đến sảng ngứa, trong huyệt dâʍ ŧᏂủy̠ thọc vào rút ra bị bắn tung tóe trên không trung, bụng nhỏ của Phong Khải Ninh cùng đại điểu giữa hai chân bị nàng thao đến chảy nước, nhưng chỉ chốc lát sau, thể lực Liên Hân liền chống đỡ hết nổi, Phong Khải Ninh ôm mông nàng, tiếp nhận trọng trách thao nàng, bỗng nhiên đẩy nhanh tốc độ, bạch bạch thọc vào rút ra.
"Ai nha, a, hảo sảng a, tiểu tao huyệt động hoàn toàn bị căng ra, căng thành hai nửa, a a, thật nhanh, ha ân!".
Hai người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ở trên sân thượng giao cấu, Phong Khải Ninh đem Liên Hân buông xuống, làm nàng xoay người sang chỗ khác nhếch mông lên, hắn nắm thịt điểu từ sau đỉnh nhập, ở trên sân thượngkhông người đỉnh nàng thao, thưởng thức cảnh đêm, Phong Khải Ninh đem Liên Hân đỉnh đến ban công, Liên Hân nhìn cảnh đêm trước mắt vô hạn khoáng mỹ, ánh sao trên bầu trời cùng ngọn đèn dầu trên mặt đất nối thành một mảnh, nàng chống ở lan can, kiều cao mông, chịu một cây dương cụ đang ra sức mà đâm thọc, phía sau nga nga lãng kêu.
Phong Khải Ninh phóng mắt nhìn đến phương xa lộng lẫy, dùng sức kí©ɧ ŧɧí©ɧ cái mông, cũng cảm thấy vô hạn sướиɠ.
Một phen bạch bạch đánh cái mông, Phong Khải Ninh lại đem Liên Hân ôm đến bàn đu dây, hắn ngồi ở trên bàn đu, Liên Hân đối mặt hắn, tách ra hai chân ngồi trên côn ŧᏂịŧ.
"Lão công mang em đi đu dây". Phong Khải Ninh ôm eo thon của Liên Hân, dưới chân vừa giẫm, một bên chơi đánh đu một bên đỉnh, đại điểu nhập thịt, cắm đến da^ʍ huyệt Liên Hân ở giữa không trung đang ôm chặt cổ Phong Khải Ninh, kịch liệt hô lớn, hai người dâʍ đãиɠ ở không trung, động tác giữa mông tần suất theo đường parabol càng đâm càng cao, Liên Hân a a a a mà đu dây ở giữa không trung triều xuy ra tới, phun đầy trời đầy đất, cuối cùng Phong Khải Ninh thô suyễn vội vàng mà đem Liên Hân ôm đến trên ghế nằm áp xuống, mở chân nàng, nhắm ngay tiểu huyệt lầy lội dâʍ ɖị©ɧ đại khai đại hợp tốc độ cao nhất lên xuống mà thao lên, đại điểu đỏ đậm bọc dâʍ ŧᏂủy̠ đang cực nhanh ra vào, cắm đến Liên Hân mẫn cảm lại lần nữa run rẩy lên, dương cụ Phong Khải Ninh bỗng nhiên nổi lên gân xanh thình thịch, tinh hoàn co chặt, côn ŧᏂịŧ đỉnh đến chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt của Liên Hân , rồi sau đó bắn ra thình thịch giống như súng máy , làm Liên Hân bị tràn đầy một bụng tinh.
Phong Khải Ninh nhẹ nhàng xoa xoa mông Liên Hân, cúi đầu hôn môi, chạm lên gương mặt đầy mồ hôi của nàng.
Nằm một hồi đến tối, Liên Hân lấy ra di động check Weibo, anh hai còn không có tìm nàng, không biết cái gì đẩy đến tin tức ——buổi tối từ thiện tụ tập nhiều nam tử mọi độ tuổi , Liên Kỷ vì em gái quyên góp mấy trăm vạn.
Ân???
~~~