*Một người đàn ông cao quý từ một gia đình danh giá!
Nhìn phần bão bình luận lướt qua, Triển Dương tựa hồ thất thần một chút, “Ôn Noãn đang yêu đương phải không?”
Nghe thấy Cố Triển Dương đọc phần bình luận này, trong lòng Ôn Noãn vô cùng lo lắng, cô vô cùng khẩn trương nắm lấy tay Hàn Y Y. Ở trong nháy mắt kia, cô đem toàn bộ hy vọng ký thác lên người Cố Triển Dương.
Triển Dương, Triển Dương, cậu nhất định phải giúp tôi bác bỏ tin đồn đó! Hiện tại, chỉ có cậu mới có thể chứng minh tôi trong sạch.
Ôn Noãn nín thở trong lòng, nội tâm nhiều lần cầu nguyện.
Cố Triển Dương trước sau vẫn duy trì dáng vẻ lười biếng mỉm cười, không nhanh không chậm nói: “Cô ấy còn chưa đưa ra thông báo chính thức, nên chắc là không có đi!”
Ôn Noãn cảm động không thôi, cô kích động nói với Hàn Y Y: “Triển Dương không hổ danh là em rể tốt của ta, vào những thời điểm quan trọng đã đứng ra bảo vệ ta!”
Ôn Noãn một tiếng “em rể” gọi đến Hàn Y Y vô cùng đắc ý, “Đó, đó! Ai bảo về sau chúng ta sẽ là người một nhà chứ!”
Sở dĩ Cố Triển Dương giúp Ôn Noãn bác bỏ tin đồn vì nghe anh trai nói người đại diện của Ôn Noãn không ở đây, không ai giúp cô ấy bác bỏ tin đồn. Hiển nhiên hiện tại quyền phát ngôn của Ôn Noãn bị người đại diện của cô ấy khống chế, chuyện bác bỏ tin đồn này cô ấy cũng là thân bất do kỷ mà thôi.
Nếu người đại diện của Ôn Noãn không giúp Ôn Noãn bác bỏ tin đồn. Thì thật ra, cậu rất vui lòng giúp cô ấy chuyện này, vì cậu không muốn nữ thần của mình dính vào tai tiếng.
Cố Triển Dương lại tiếp tục đọc một bão bình luận, đọc: “Ngày hôm qua, nam nhân đi đón cậu ở sân bay là ai?”
“Là anh trai tôi.” Cố Triển Dương đáp lại.
“Anh trai ruột sao?” Bão bình luận hỏi.
*弹幕 dan2mu2 : bão bình luận
“Là anh trai ruột.” Cố Triển Dương đáp.
“Nhà cậu thật sự ở bên cạnh Cố Cung sao?” Bão bình luận lại hỏi.
“Nhà tôi không ở bên cạnh Cố Cung, nhưng ông bà tôi sống ở tứ hợp viện, cách Cố Cung rất gần.” Cố Triển Dương đáp.
Bão bình luận nháy mắt oanh tạc.
“Trách không được chị Kitty gọi cậu là thiếu gia! Thì ra, Dương tử thật sự là danh môn quý công tử!”
“Thiếu gia, ông bà cậu còn thiếu cháu trai không?”
“Thiếu gia, cậu không cần khiêm tốn như vậy!”
….
Cố Triển Dương chưa bao giờ ở trước mặt công chúng công khai gia thế của chính mình. Cố gia xưa nay khiêm tốn, Cố Triển Dương từ nhỏ mưa dầm thấm đất, chịu ảnh hưởng truyền thống gia đình. Hắn chưa bao giờ cảm thấy, gia cảnh tốt là chuyện gì đáng giá để khoe khoang.
Cố Triển Dương tiếp tục thuận theo bão bình luận, đọc: “Ôn Noãn là bạn gái của anh trai cậu sao?”
Cố Triển Dương cười cười, “Cô ấy là học sinh của anh trai tôi.”
Bão bình luận lại nghi ngờ, “Đã mang về gia mắt bố mẹ, còn nói không phải bạn gái!”
Cố Triển Dương biểu tình bất đắc dĩ nói: “Cô ấy đến nhà tôi chính là để tìm anh trai tôi học bù, cái gì ra mắt bố mẹ? Ra mắt bố mẹ cái gì?”
Bão bình luận lại đang nói: “Không tin không tin! Chỉ có bạn gái mới có thể ngồi ghế phụ!”
Cố Triển Dương giải thích nói: “Cô ấy say xe, đương nhiên phải ngồi phía trước! Các bạn không cần suy nghĩ vớ vẩn, bọn họ thực sự không phải là quan hệ mà các bạn nghĩ.”
Nghe đến đó, Ôn Noãn kích động đến muốn khóc ra. Cô chưa từng có cảm giác thích Cố Triển Dương chân thành như vậy.
Từ trước, Cố Triển Dương ở trong mắt Ôn Noãn là một chàng trai đẹp trai với nụ cười ngọt ngào và tính cách tốt. Cô không thể nói có bao nhiêu thích, chỉ có thể nói đối với hắn có một chút hảo cảm. Nhưng giờ khắc này, Ôn Noãn cảm thấy hình tượng của Cố Triển Dương ở trong lòng cô nháy mắt trở nên vô cùng to lớn, có thể nói là quang mang vạn trượng.
Cố Triển Dương ở trước mặt mấy ngàn vạn người trong phòng phát sóng trực tiếp giúp cô bác bỏ tin đồn. Giờ phút này Ôn Noãn không biết làm thế nào để bày tỏ lòng biết ơn của mình vào lúc này. Đột nhiên, cô nảy ra suy nghĩ, lấy di động ra làm một loạt thao tác.
Chỉ chốc lát sau, Hàn Y Y ở bên cạnh kích động hét lên, “Trời ơi! Trời ơi! Đây là ai nha? Thế nhưng tặng Triển Dương hai mươi con chiến hạm! Mỗi chiến hạm năm nghìn! Đây là một trăm nghìn tệ a! Đại ca! Đại ca!”
Hàn Y Y mở danh sách ra, khi nhìn thấy cái tên đầu tiên trong danh sách, cô ấy lập tức trở nên hung dữ. Người nhàm chán này là ai? Thế nhưng gọi một cái tên biếи ŧɦái như vậy? Ôn Noãn, có một người em họ độc ác thích lái xe?!”
Hàn Y Y tức giận nhìn về phía Ôn Noãn, chất vấn nói: “Nói! Có phải là chị làm không? Có phải không?!”
Ôn Noãn cố nén cười, ra vẻ hồn nhiên không biết hỏi: “Em nói cái gì?”
“Chính là chị! Chính là chị!” Hàn Y Y ủy khuất cực kỳ, “Triển Dương nhất định biết đây là chị tặng quà!”
Ôn Noãn, lái xe, em họ. Đây đã là một gợi ý rất rõ ràng, người liên quan nhất định lập tức nghĩ tới chuyện xảy ra ở sân bay ngày hôm trước.
Hàn Y Y khuôn mặt nhỏ khóc lên, “Triển Dương sẽ nghĩ như thế nào về em? Bất công! Bất công! Chị nói riêng với em là được rồi! Em còn nghĩ ở trước mặt Triển Dương duy trì hình tượng Tiểu Gia Bích Ngọc*! Hiện tại đều bị chị hủy hoại!”
*Thành ngữ chỉ các cô gái xinh xắn trong các gia đình (nhỏ) bình thường
Ôn Noãn nắm một sợi tóc của Hàn Y Y, giọng điệu khinh thường nói: “Nhìn sợi tóc hồng trên đầu em, em có cảm thấy nó giống Tiểu Gia Bích Ngọc không? Em cho rằng Triển Dương mắt mù sao?”
Hàn Y Y lập tức không vui, cô gái anime trên ốp điện thoại của Triển Dương có mái tóc màu hồng, em cố ý vì anh ấy nhuộm!”
Ôn Noãn cười nói: “Vậy nếu lần sau cậu ta đổi ốp điện thoại thành màu xanh lá cây, vậy có phải em cũng muốn nhuộm tóc thành màu xanh lá?”
“Cũng không phải không thể.” Hàn Y Y nói.
Ôn Noãn cũng không chậm chạp, “Tốt, món quà chị vừa tặng, liền tính là chị cho hai em tiền mừng đi. Chờ tương lai khi hai em kết hôn thì đừng tới tìm chị đòi bao lì xì nữa!”
“Như vậy sao được? Việc nào ra việc đó!” Hàn Y Y lập tức lấy lòng ôn lấy cánh tay Ôn Noãn.
“Tham tiền!” Ôn Noãn mắng một câu.
Bên kia, Cố Triển Dương nhìn thấy màn hình phòng phát sóng trực tiếp tràn ngập hai mươi chiếc chiến hạm, cũng nhìn thoáng qua hậu trường. Khi nhìn thấy tên người dùng tặng quà, như Hàn Y Y dự đoán Cố Triển Dương lập tức liền đoán được tài khoản này chính là của Ôn Noãn.
Cố Triển Dương không khỏi hiểu ý cười, nghĩ Ôn Noãn hẳn là đang xem buổi phát sóng trực tiếp của hắn, hai mươi chiếc chiến hạm này có thể coi là quà đáp lại của Ôn Noãn đối với lời bác bỏ tin đồn. Cô nhất định là muốn thông qua phương thức này bày tỏ sự tán thành cùng cảm ơn.
Sau khi bị tước đi quyền lên tiếng, Ôn Noãn đã kìm nén suốt một ngày. Rốt cuộc, sau khi Cố Triển Dương giúp cô bác bỏ tin đồn, cả người như trút được gánh nặng.
Ôn Noãn duỗi người thả lỏng. Lúc sau, cô đột nhiên nghĩ tới một việc ngay sau đó nhìn về phía Hàn Y Y hỏi: “Hàn Y Y, ngày hôm qua em và Triển Dương cũng ở trong xe. Theo lý mà nói, với sự nổi tiếng của Triển Dương, em và cậu ta cũng phải truyền ra tai tiếng mới đúng! Cư dân mạng thích ăn dưa như vậy, tại sao lại không ăn dưa của hai người?”
Hàn Y Y dẩu dẩu cái miệng nhỏ, mặt đầy ủy khuất nói: “Đúng nha! Em nằm mơ cũng muốn cùng anh ấy truyền ra tai tiếng, tại sao không ai ăn dưa của bọn em vậy?”
Trên phòng phát sóng trực tiếp, liên quan đến đề tài bác bỏ tin đồn, Cố Triển Dương cảm thấy nên một vừa hai phải. Tránh lại bị một ít anti- fan nói hắn đυ.c nước béo cò tranh thủ cọ nhiệt. Dù sao, trong phòng này không phải tất cả mọi người đều là tới ăn dưa, còn có rất nhiều người là tới xem hắn phát sóng trực tiếp để ghi điểm.
Vì thế trở lại chuyện chính, Cố Triển Dương nói: “ Tốt, không nói chuyện này, chúng ta chơi hai ván xếp hạng!”