Lục Phượng Chi nghe không hiểu, "Anh trai cháu dạo này không phải đang trong kỳ nghỉ sao? Nó làm ra chuyện gì?”
Cố Triển Dương nuốt một ngụm cơm, âm dương quái khí nói: “Anh trai cháu bây giờ rất nổi tiếng! Hôm nay anh ấy đã lên hot search.”
“Hot search là gì?” Lục Phượng Chi càng nghe càng không hiểu.
Cố Triển Dương giải thích: "Nói cách khác. Ở trên mạng, nếu nhiều cư dân mạng cùng thảo luận về một chủ đề, chủ đề này phổ biến và có nhiều người tìm kiếm, thì chủ đề này được gọi là hot search. Hiện tại, chủ đề về anh trai cháu được cư dân mạng thảo luận nhiều nhất, anh ấy được tìm kiếm nhiều nhất hiện nay.”
Lục Phong Chi cười nói: "Cư dân mạng ngày nay khá lợi hại, trình độ hiểu biết của họ vẫn rất cao! Lĩnh vực mà anh trai cháu nghiên cứu thâm sâu đến mức ta cũng không hiểu nổi."
Cố Triển Dương nhướng mày, “Không liên quan gì đến chuyện anh trai cháu nghiên cứu, bọn họ đang thảo luận chuyện khác.”
"Chuyện gì?” Lục Phượng Chi tò mò hỏi.
Cố Triển Dương thần bí cười nói: “Anh trai cháu đang yêu.”
Trước mặt lão phu nhân, Cố Triển Dương luôn luôn được sủng ái, nhiều lúc nói chuyện không đàng hoàng, Cố Triển Hành đã sớm thành thói quen, nhưng hiện tại Cố Triển Dương vô căn cứ đến trên người mình, khuôn mặt Cố Triển Hành lập tức trở nên u ám.
“Cố Triển Dương!” Cố Triển Hành thấp giọng kêu tên của hắn.
Thời điểm Cố Triển Hành kêu tên đầy đủ của hắn, đối với Cố Triển Dương là một loại nghiêm khắc cảnh cáo.
Lúc này, lòng hiếu kì của bà lão đã hoàn toàn bị kích phát, Lục Phượng Chi chất vấn: “Anh trai cháu thật sự đang yêu? Cùng ai vậy?”
“Lời hắn nói người cũng tin?” Cố Triển Hành hỏi lại.
Lục Phượng Chi nghiêm trang nói: “Tại sao không thể tin? Triển Dương chưa bao giờ gạt ta!”
Có bà nội che chở, lá gan Cố Triển Dương lớn lên, đối mặt với Cố Triển Hành nói: “Đúng rồi! Cháu chưa bao giờ lừa bà nội!”
“Triển Dương, cháu mau nói cho bà nội, anh trai cháu cùng ai yêu đương?” Bà lão chất vấn.
“Cư dân mạng cảm thấy anh trai cháu đang cùng Ôn Noãn yêu đương!” Cố Triển Dương đáp.
“Thật vậy sao?” Lục Phượng Chi vui mừng ra mặt.
Cố Triển Dương gật gật đầu, “Dù sao cư dân mạng cảm thấy, hai người bọn họ ở bên nhau.”
Lục Phượng Chi cười nói: “Cư dân mạng cũng cảm thấy hai người bọn họ rất xứng đôi?”
Cố Triển Dương nhăn mày, “Bà nội, cái gì gọi là “cũng cảm thấy”? Chẳng lẽ người cũng cảm thấy anh trai cháu và Ôn Noãn rất xứng đôi sao?”
“Bà cảm thấy rất xứng đôi nha! Ngày hôm qua bà cố ý đi xem. Ôn Noãn là một tiểu cô nương dịu dàng trầm tính, xinh đẹp lại thông minh, nói chuyện mềm mại, gọi một tiếng “bà” thật ngọt, ta rất thích!”
Vừa nói ra lời này, Lục Phượng Chi liền nhận ra mình đã sơ suất, cứ như vậy, cái cớ tìm sách ngày hôm qua thật sự đã trở thành vỏ bọc. Bà lão nhìn về phía Cố Triển Hành, liền thấy được ánh mắt Cố Triển Hành đang nhìn mình. Ngay sau đó mỉm cười giải thích nói: “Bà nội cũng là quan tâm đến cháu thôi!”
“Bà nội, Ôn Noãn là học sinh của cháu.” Cố Triển Hành giải thích nói.
Lục Phượng Chi không để bụng, “Ta biết, ta biết! Dù Ôn Noãn là học sinh của cháu thì hai người ở bên nhau cũng không sao. Đại học Trung ương cũng không có văn bản quy định rõ ràng nào về việc giáo viên đại học không được yêu học sinh của mình.”
Cố Triển Dương vẻ mặt buồn bã nói: “Bà nội, cháu thấy bà thiên vị, có chuyện gì tốt bà luôn nghĩ đến anh trai cháu trước tiên. Tại sao bà không cảm thấy Ôn Noãn với cháu rất xứng đôi?"
Bản thân thích nữ thần nhiều năm như vậy liền bị bà nội chia rẽ uyên ương, Cố Triển Dương cảm thấy ủy khuất.
Lục Phượng Chi nhìn Cố Triển Dương, “Cháu mới bao nhiêu tuổi! Hơn nữa cháu không thích hợp với những cô gái dịu dàng trầm tính.”
“Bà nội, tại sao cháu không thích hợp với những cô gái dịu dàng trầm tính?” Cố Triển Dương không phục.
"Với cái miệng nhỏ của cháu, các cô gái dịu dàng có thể nói lại cháu không? Cháu phải tìm một cô gái có miệng lưỡi sắc bén mới quản được cháu!”
Cố Triển Dương thở một hơi, càng cảm thấy ủy khuất.
Sau đó, Lục Phượng Chi lại nhìn về phía của Cố Triển Hành hỏi: “Triển Hành, không phải ngày hôm qua cháu nói, hôm nay Ôn Noãn sẽ đến nhà học bù sao?”
Cố Triển Hành không biết trong lòng bà lão đang tính kế gì, nên không lên tiếng.
Lục Phượng Chi tiếp tục nói: “Hôm nay cháu nhất định phải giữ Ôn Noãn ở lại ăn cơm, nếu không bà thật sự sẽ không vui!”
Cố Triển Hành nói dối nói: “Cô ấy xin nghỉ, hôm nay không tới.”
“Tại sao lại xin nghỉ? Bị bệnh sao?” Vẻ mặt bà lão lo lắng.
Lúc này Cố Triển Dương nói: “Có thể là sợ bị paparazzi chụp đi! Hiện tại, nhất cử nhất động của Ôn Noãn đều bị rất nhiều người nhìn chằm chằm!”
Lục Phượng Chi nghe xong không khỏi càng thêm lo lắng, “Vậy chẳng phải Ôn Noãn sẽ bị nguy hiểm sao?”
“Bà bảo anh trai cháu cách xa Ôn Noãn một chút, cô ấy hẳn sẽ không có nguy hiểm.” Cố Triển Dương nói.
Lục Phượng Chi trừng hắn một cái, “Ta liền biết tiểu tử nhà cháu một bụng ý nghĩ xấu, không một câu đúng đắn. Sao ta có thể chia rẽ anh trai cháu và Ôn Noãn? Chuyện lấy gậy đánh uyên ương ta sẽ không làm!”
Cố Triển Dương vẻ mặt không thể tin nổi, "Bà nội, đây là một vụ bê bối. Sớm muộn gì Ôn Noãn cũng sẽ làm sáng tỏ. Bà thật sự cho rằng anh trai cháu và Ôn Noãn ở bên nhau sao?"
Bà lão tràn đầy say mê,”Nếu là thật, bà nội có thể vui vẻ lâu hơn!”
Dứt lời, Lục Phượng Chi nhìn về phía Cố Triển Hành hỏi: “Triển Hành, rốt cuộc có phải là sự thật không? Cháu nói cho bà biết, cháu có thích Ôn Noãn không?”
Cố Triển Hành bất lực trước lời nói của bà lão, hắn đáp: "Bà nội, cháu lặp lại lần nữa, Ôn Noãn chỉ là học sinh của cháu thôi.”
Lục Phượng Chi bĩu môi, thở dài nói: “ Một cô gái tốt như vậy, nếu có thể cưới về làm cháu dâu của ta thì thật tốt!”
Ở bên cạnh trầm mặc hồi lâu, lúc này Cố lão gia tử mới phàn nàn nói: “Từ sau khi nghỉ hưu, rảnh rỗi, mỗi ngày ta đều nghĩ có thể ôm chắt trai!”
Lục Phượng Chi nhìn về phía Cố Văn Chương, một bộ việc không liên quan đến mình, “Lần này, tôi không nói đến chuyện chắt trai, là ông nói đó nha!”
Cố lão gia tử khụ hai tiếng, nhìn về phía Cố Triển Hành trầm giọng nói: “Nếu thực sự có bạn gái, cháu cứ thoải mái hào phóng mang về nhà cho bà nội cháu xem. Tránh cho bà ấy suốt ngày lải nhải bên tai ta, lỗ tai này của ta đều bị bà ấy mài ra kén.”
“Được ạ! Nếu thực sự có, cháu nhất định sẽ đưa cô ấy về nhà đầu tiên.” Cố Triền Hành đáp.
Lục Phượng Chi nghe xong liền vui vẻ lên, “Ta thấy Ôn Noãn khá tốt.”
Cố Triển Hành lại một lần nữa trầm mặc, nội tâm một trận nghi vấn. Không biết trên người Ôn Noãn có mị lực gì, mà có thể khiến cho bà nội cùng Dương Bội Vân đều đối với cô yêu thích giống nhau.
**
Từ nhà cậu đi ra, Ôn Noãn liền đem chính mình nhốt trong phòng.
Trước mắt, ở Hạnh Phúc là nơi an toàn nhất với cô. Nơi này là nơi ở của người nhà bên Cục Hàng Không, xung quanh bảo vệ nghiêm ngặt, người lạ không thể ở lại lâu. Những tên paparazzi dù có lá gan tày trời cũng không dám xằng bậy ở đây.
Nhưng cô cũng không thể cứ trốn mãi ở đây. Hai giờ chiều, cô còn phải đi tìm Cố Triển Hành học bù. Nhưng hiện tại trong thời gian này, cô đi tìm Cố Triển Hành không phải là đi tìm chết sao? Những tên paparazzi đó nhất định bày thiên la địa võng chờ cô xuất hiện.
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Hay xin nghỉ? Ôn Noãn do dự.
Editor: Từ chương này giáo sư Cố của chúng ta sẽ xuất hiện nhiều hơn.
Mọi người hãy đánh giá và tăng view giúp mình nha! Để mình có động lực edit! Moamoa🥰🥰