Hoan Nghênh Bước Vào Phòng Livetream Hào Hoa Phong Nhã

Chương 1

“Hoan nghênh mọi người tới với phòng livestream Hào Hoa Phong Nhã ạ~”

Lý Văn đeo mặt nạ che đi nửa khuôn mặt, đúng giờ đối diện với camera.

Hôm nay cậu mặc áo cổ cao khoe lưng, vải len xám càng tôn lên nước da nõn nà. Trước ngực khoét một hình trái tim lớn, hai trái nho nhỏ như ẩn như hiện.

Nửa người dưới cậu mặc tất đùi, tất thít lại làm đùi trên hơi ửng hồng lên, vạt áo dài vừa đủ che mông, khiến cho người khác phải ngẩn ngơ suy nghĩ.

[Nho Nhã đáng iu quá]

[Vợ ơi vợ à!]

[Hôm nay bé yêu chơi gì đấy?]

“Hôm nay thử dùng trứng rung mới nhất hãng XDRL gửi tới nha, phối với cặp kẹp nhũ này nữa nè ~”

Lý Văn giơ một chiếc kẹp lên. Bên trên đính nơ con bướm xinh xắn, bên dưới còn có lục lạc kêu leng keng theo động tác lắc lắc trên tay cậu.

[User 200048 gửi tặng một tên lửa]

Thông báo vang lên, Lý Văn sửng sốt. Rất ít người donate khi chưa bắt đầu, hơn nữa còn donate món giá trị cao như vậy.

“Cảm ơn ông chủ ạ.” Lý Văn ngọt ngào đáp lại, sau đó bắt đầu giới thiệu, “Trứng rung này là sản phẩm mới nhất của XDRL, có điều khiển trực tiếp và điều khiển từ xa, làm bằng silicon vừa rung vừa xoay tròn, dòng sản phẩm mới còn có khả năng tự biến hình.”

Lý Văn bóp bóp trứng rung minh họa, món đồ chơi màu hồng nhạt khẽ rung rung trong tay cậu. Lý Văn ấn thêm mấy cái, trứng rung hơi gồ lên như xúc tu có sự sống riêng.

“Rất an toàn, có thể yên tâm sử dụng.” Lý Văn liếʍ môi, đầu lưỡi hồng nhạt như thịt sò ẩn hiện trong bờ môi khép hờ.

[Vợ yêu bắt đầu đi~]

[Cởi đồ đi bé cưng]

[Bé bottom xinh tươi mọng nước, lúc chịt chịt chắc thích mê]

[Miệng nhỏ của Nho Nhã khiến anh em bay sạch hồn phách]

Làn đạn comment nghe xong giới thiệu bắt đầu nhao nhao ồn ào, người xem cũng nhiều lên.

Lý Văn không nói gì, chủ động vén vạt áo len lên, lộ ra qυầи ɭóŧ ren nhỏ, phần vải ren vừa vặn bao bọc “bé cưng” phía trước.

Lý Văn đưa ngón trỏ và ngón giữa vào miệng, ấn ấn kéo đầu lưỡi hồng nhạt ra. Lý Văn quyến rũ liếʍ ngón tay, khiến cho nó ướŧ áŧ.

Cậu vắt chân lên tay vịn ghế, ngón tay vuốt ve trêu đùa “bé cưng” đáng yêu rồi dần trượt xuống đáy chậu, nhẹ nhàng xoa xoa. Chỉ một lúc sau, qυầи ɭóŧ ren cũng ướt nước.

[Sao Nho Nhã lại tự mình chơi đến sướиɠ thế, không dùng thử à?]

[Cởϊ qυầи đi em~]

“Mọi người không muốn nhìn à? Chuẩn bị bước dạo đầu tốt thì chơi “đồ chơi” mới càng thêm trọn vẹn.”

Giọng nói Lý Văn không õng ẹo ngọt ngấy, sạch sẽ trong veo mang theo sự lười biếng, như giọt sương trong rừng trúc ngày hè.

Lý Văn kéo qυầи ɭóŧ, một nửa “bé cưng” ló ra. Xung quanh không có lông, thoạt nhìn bóng loáng, trắng nõn như miếng đậu hũ. “Bé cưng” hồng hồng đã chảy nước, sáng lấp lánh.

Miệng nhỏ bên dưới cũng bị nhìn chẳng sót chỗ nào, khép mở theo động tác của Lý Văn. Lý Văn ấn một đốt ngón trỏ vào, khẽ đâm chọc.

“Ưm…” Lý Văn hơi ngẩng đầu, hít thở nhẹ nhàng. Miệng nhỏ cũng ướŧ áŧ theo ngón tay ra vào, cảm giác được cơ thể đã thả lỏng thì nhét thêm ngón thứ hai.

Điểm G của Lý Văn khá nông, dùng ngón tay cũng chạm tới được. Cậu gập ngón tay đè lên điểm nhô lên, kɧoáı ©ảʍ như dòng điện giật chạy qua cơ thể.

“Ưm… Ah…” Đùi Lý Văn căng chặt, đằng trước chào cờ cọ cọ lên áo len. Cảm thấy mọi thứ đều ổn, cậu rút ngón tay ra, kéo theo ít nước đọng trên ghế.

“Ưm… Giờ thì nhét trứng rung vào thôi.” Lý Văn show trứng rung ra, chầm chậm đẩy vào miệng nhỏ mấp máy. “Bật lên thôi… Ah….”

Lý Văn bật nấc 1, trứng rung phát ra riếng ong ong, dây bên ngoài cũng rung lên theo.

“Nấc này khá nhẹ nhàng… Thích hợp với các bé cưng chiếu mới… Ha…” Lý Văn thả lỏng cơ thể, lười biếng dựa lên ghế, bàn tay ngọc ngà bắt đầu vuốt ve xóc xóc phía trước.

Phía trước tự mình chơi đùa với đầu nấm, tự bôi chất lỏng bản thân chảy ra dọc theo cán, một tay nâng trứng rung lên nấc 2, cài điều khiển từ xa của trứng rung vào tất đùi, thít chặt thịt mềm lại.

“Ah… Ra rồi… Ưm… Nấc thứ 2 khá thoải mái, độ kí©ɧ ŧɧí©ɧ… Ưm… Vừa vặn…” Lý Văn hơi ngửa đầu, nhẹ nhàng nói với ống kính. Tiếng rung ong ong càng lớn hơn, ngón chân cậu cũng hơi cuộn lại. Tay phía trước xóc càng nhanh.

“Chúng mình… Ưm… Kẹp thêm cả kẹp nhũ nha…” Giọng của Lý Văn mang theo giọng mũi, kéo phần khoét ngực ra, đeo kẹp nhũ lên hai trái hơi nhô lên.

“Ah…” Phía trước đột nhiên dựng lên, chảy ra chất nhờn nhờn. Cậu vừa đùa bỡn chính mình vừa búng lên kẹp nhũ vang lên tiếng leng keng, tiếng trứng rung ong ong hòa cùng tiếng rêи ɾỉ đứt quãng văng vẳng trong căn phòng trống.

[Vợ da^ʍ quá!]

[Reviewer có tâm]

[Nâng lên nấc 3 nhanh lên!]

Lý Văn đang đắm chìn trong kɧoáı ©ảʍ trứng rung mang lại, nhìn làn đạn comment rồi liếʍ môi quyến rũ, khẽ bật cười.

“Ưm… Ha… Lên nấc 3… Ưm…” Lý Văn bị kɧoáı ©ảʍ đánh úp không nói nên lời. Trứng rung điên cuồng chọc vào điểm G, bắt đầu xoay tròn.

“Ah… Nâng lên… Chậm chút…” Lý Văn tự ôm đùi mình, cặp đào mật cũng rung lên theo chấn động. Trứng rung cần mẫn massage điểm G cho cậu, kɧoáı ©ảʍ không ngừng vọt tới. Cơ thể Lý Văn run rẩy theo.

“Muốn ra…” Lý Văn vuốt ve nhanh hơn, một tay nhéo đầu ngực mình, đầu ngực bị kẹp đỏ ửng, lục lạc leng keng leng keng.

Làn da trắng nõn sớm đã phiếm hồng, Lý Văn thè lưỡi há mồm thở dốc, khóe mắt ươn ướt nước.

“Ah… Ưm…” Lý Văn run rẩy, “bé cưng” phun sữa dính lên áo len xám, như đóa hoa trắng bung nở.

Lý Văn duỗi tay tắt trứng rung, mắt dại ra nhìn về phía trước, đùi vẫn run run.

“Ưm… Nấc thứ 3 rất dữ dội… Các bạn yêu thích cảm giác mạnh bạo có thể thử nha ~” Sau khi hoàn hồn, Lý Văn nói bằng chất giọng run rẩy, thở hổn hển từ từ hồi phục sau cảm giác trống rỗng.

Cậu nhìn qua vài top comment, trong làn đạn không “Vợ da^ʍ vl” thì cũng là “Muốn djt em quá”, phần thưởng donate cũng tăng đôi chút, Lý Văn khá hài lòng.

[Thử qua mode điều khiển từ xa xem.]

Top donate sẽ có icon đánh dấu riêng, Lý Văn thấy User 200048 hôm nay chỉ phát duy nhất một comment.

Lý Văn chưa nói gì thêm, hệ thống lại thông báo: “User 200048 gửi tặng một tên lửa.”

[Wow wow lại là tên lửa]

[Đại ca quả là chân ái]

[Vợ yêu thử đi!]

“Vâng thưa ông chủ ~” Lý Văn liếʍ môi, mỉm cười ngọt ngào.

Lý Văn thong thả cầm dây trứng rung lên, hơi dùng sức kéo “póc” một cái lôi nó ra.

“Thử chức năng biến hình đã.” Cậu giơ nó lên lắc lắc mấy cái, kẹp nhũ cũng rung rung theo.

Lý Văn cong eo, đẩy lại trứng rung vào cơ thể.

Lý Văn khá mong chờ vào chức năng biến hình, khi nhãn hàng liên hệ, cậu nhận quảng cáo cho nó cũng vì chức năng mới này.

Nghĩ lại hình dạng của nó lúc trước, Lý Văn háo hức ấn công tắc.

“Ưm!” Ngoài ý muốn, trứng rung nhô lên đè đúng điểm G của cậu.

Trứng rung bắt đầu biến hóa chẳng theo quy tắc nào, âu yếm điểm mẫn cảm trong cơ thể, như đầu lưỡi liếʍ liếʍ qua, cũng như ngón tay mất khống chế không ngừng gãi gãi ấn ấn.

“Ưm… Ah… Đừng ấn mà… Ah…” Lý Văn vừa bắn xong chưa sờ vào đã cứng lên, miệng nhỏ cũng chảy chất lỏng trong suốt. Miệng nhỏ mấp máy co rút, có thể mơ hồ thấy được thịt mềm mại bên trong.

[Vợ yêu bị trứng run chơi chảy nước]

[Miệng nhỏ nhìn mê quá]

Viewer nhìn phản ứng của cậu thì điên cuồng donate, cậu không có thời gian để ý.

“Ưm… Ưm…” Lý Văn rêи ɾỉ muốn tìm điều khiển từ xa, trứng rung trong cơ thể lại biến hình khiến tay cậu run rẩy, điều khiển rơi xuống đất.

“Ah! Sao lại… Cầm… Cầm lên…” Không biết cậu lại vô tình chạm vào đâu, ấn vào một nút trên điều khiển.

Lý Văn dựa lên ghế bắn ra, vặn vẹo vòng eo nhỏ, muốn thoát khỏi kɧoáı ©ảʍ không dứt này. Phía trước cứng lên, lỗ sáo không ngừng phun nước, mất khống chế run rẩy.

Kẹp nhũ rớt mất một cái, đầu nhũ hồng hồng giờ sưng gấp đôi, ngon miệng mê người.

“Ưm… Ah… Không… Không…” Tắt trứng rung không được, Lý Văn muốn dùng tay tự kéo nó ra. Ngón tay cậu vô tình đẩy trứng rung vào càng sâu, xúc tu của trứng rung nhô lên như có thứ gì đó bò trong cơ thể.

“Không… Cút ra ngoài…” Mắt Lý Văn ướt nước, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở.

“Ưm… Dừng lại…” Lý Văn dựa lên ghế, nhận từng đợt ra vào của trứng rung. Trứng rung không dừng lại, ong ong xoay tròn, biến hình.

Với cậu, dường như thời gian vừa rồi là cả thế kỷ trôi qua, eo cậu vểnh lên, đằng trước không ngừng bắn như vòi nước bị hư. Miệng nhỏ cũng chảy dịch trong suốt, ướt đẫm ghế dựa.

Trứng rung cần mẫn làm việc, Lý Văn chịu đựng hết nổi không nói được gì, chỉ có thể hả miệng thở dốc, lưỡi thè ra, khóe miệng chảy nước miếng.

Cũng may lượng điện sạc cho lần dùng này của trứng rung cũng gần cạn, nó chầm chậm dừng lại. Tiếng rung ong ong dần chậm lại tới khi tắt hẳn, kẹp nhũ kêu leng keng theo nhịp thở phập phồng.

Lý Văn mềm nhũn trên ghế, ngón tay vô thức vuốt ve. Trong đầu cậu chỉ nghĩ: Muốn tự chơi đùa.

[Nho Nhã bị trứng rung chịt bắn]

[Phản ứng da^ʍ quá đi!]

[Cái mode này kí©ɧ ŧɧí©ɧ vl]

[Đỉnh! Muốn mua cho bé nhà chơi]

Một lúc sau, Lý Văn nhớ ra mình vẫn đang livestream.

“Mode này rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, ai thích có thể thử nha.” Giọng Lý Văn hơi khàn đi vì rêи ɾỉ, mang theo khí chất khang khác.

[Streamer chuyên nghiệp]

[Hết rồi hả?]

[Ôm ôm cọ cọ Nho Nhã ~]

“Buổi live hôm nay tới đây thôi ạ… Cảm ơn mọi người đã xem, hẹn gặp lại.” Lý Văn bình tĩnh, nói lời tạm biệt với viewer.