Bộ y phục vừa được thay mới chưa bao lâu đã phải cởi bỏ.
Sau khi giải quyết xong xuôi hậu quả mà hắn tự gây ra. Hắn vô cùng phấn khích đi tìm ai kia.
Chỉ cần hỏi bừa một ảnh vệ canh gác là biết ngay vị trí của Đại Vu Qua rồi.
Bên này Đại Vu Qua không sao xoá bỏ được những hình ảnh mà y đã trải qua lúc nãy, y biết mình không hề bài xích mỗi cái đυ.ng chạm của Tự Giải Ngâu.
Chỉ là y cảm thấy mình rất hoang đường, y là nam nhân cơ mà, tại sao lại có cảm giác hư hư thực thực đê mê khó tả đó, còn cùng nhau hưởng thụ với một nam nhân khác cơ chứ.
Điên rồi, y điên thật rồi.
Y tựa vào lan can bên ngoài ngôi nhà mát giữa hồ sen, càng nghĩ y càng cảm thấy rối loạn. Đại Vu Qua đưa tay vỗ vỗ mặt mình.
"Sao vậy, sao lại trốn ra đây rồi"
Giọng nói vừa phát ra thôi y đã biết chủ nhân của nó là ai, đúng vậy, là kẻ mà y không muốn gặp nhất bây giờ.
Đại Vu Qua lườm hắn.
"Được được được ta không trêu ngươi nữa, nhanh đến ăn cơm đi" Tự Giải Ngâu mang thức ăn ra cho y.
Buổi sáng y chỉ ăn chút điểm tâm, bây giờ mới nhận ra y thật sự rất đói rồi. Bụng như bị nhắc nhở mời gọi mà khẽ kêu rên.
Hắn ngồi xuống bày ra chén đĩa cùng đồ ăn, tự tay chia cơm cho y, rồi ung dung thưởng thức.
Đại Vu Qua chép miệng, tên vô lương tâm này, kêu y thêm một tiếng nữa cũng không được.
Hừ...
Quá đáng yêu, thật biết cách làm hắn rung động mà. "Vu Qua ơi, đến đây ăn cơm nào."
"Ta chỉ đồng ý ăn cơm, không có chấp nhận lời xin lỗi của ngươi đâu!" Đại Vu Qua nhanh nhẹn ngồi vào bàn, vừa cầm đũa lên trong chén đã nhiều thêm một miếng thịt.
Hắn có lỗi?? Hắn phạm lỗi khi nào vậy??
"Tất cả đều tại ta, Vu Qua nếm thử món này đi"
Hai má phồng to, Đại Vu Qua ăn ngấu nghiến, suốt cả bữa ăn hầu như y không cần phải tự gắp thức ăn.
Ăn uống no nê, Đại Vu Qua nói muốn đi tìm Trác Vỹ Ân.
Đương nhiên hắn không từ chối. Vì hắn cũng có công việc cần xử lý, hắn phải giải quyết xong công việc trước khi trời tối.
Đại Vu Qua đi chơi một mạch đến đêm, đúng lúc hắn cũng vừa giải quyết xong công việc.
"A Cửu, chuẩn bị nước tắm đi"
"Vâng"
Sau khi tắm rửa xong xuôi thì Tự Giải Ngâu đi tìm Đại Vu Qua, đích thân dẫn người về.
Đại Vu Qua tắm rửa thay đổi y phục, rồi thực hiện nhiệm vụ làm ấm giường.
Lại một đêm ngủ cùng nhau, Đại Vu Qua dùng lý lẽ nói với hắn rằng đều này là không thể. Xong y vẫn bị hắn ôm ấp mà chìm vào giấc ngủ.
Giữa đêm Tự Giải Ngâu cảm thấy người trong ngực khẽ run rẩy, hắn mở choàng mắt nhìn Đại Vu Qua đang trong tình trạng sợ hãi nhíu chặt mày, đôi môi khẽ khép mở gọi "Mẫu thân... đợi hài nhi..."
Y gặp phải ác mộng, Tự Giải Ngâu ôm chặt người vào lòng, vỗ về một lúc lâu...
Mẫu thân của y, hắn đã bỏ lỡ điều gì sao? Hắn có nên cho người điều tra một lần nữa...
Sáng sớm sương còn đọng trên lá, y lại bị hắn hôn hôn mấy cái rồi mới được rời giường.
_____
Giữa trưa Tự Giải Ngâu cho gọi Kênh Siêu đến.
"Đường gia trang đang trong tình trạng người không nhà trống, nô gia tán loạn, người hầu cũng không còn lại bao nhiêu, đại tiểu thư Đại Lục Di không biết vì sao lại vào chùa ngay đêm đó, ngày ngày gõ mỏ tụng kinh, cũng chưa từng vào đại lao thăm ông ta lần nào"
Tự Giải Ngâu đã từng nghĩ Đại Lục Di có thể là viên đá cản đường cho mục tiêu của hắn. Chuyện Đại Lục Di rời bỏ đường gia trang không nằm trong dự đoán, dù vậy vẫn không thể không đề phòng.