"A… Ưm… Chồng ~ đừng mà… Côn ŧᏂịŧ lớn của anh thao sâu quá… Tha cho em đi mà... Ưm… Con không chịu nổi…"
Dưới ánh đèn chùm pha lê mờ ảo, trên chiếc giường đẹp đẽ được chạm khắc thủ công.
Một người đàn ông có thân hình cường tráng đang nửa quỳ bên trên, cây côn ŧᏂịŧ thô to dữ tợn đang ra vào trong tiểu huyệt nhỏ của người phụ nữ, đôi má trắng trẻo của người phụ nữ đỏ hồng, mắt nhắm nghiền, miệng không kiềm chế được mà phát ra tiếng kêu dâʍ đãиɠ.
Khuôn mặt người đàn ông anh tuấn, đồng tử màu trà đen, ánh mắt sâu thẳm, trong đôi mắt lạnh lùng mang theo chút hàn ý khiến người ta không rét mà run, khóe miệng luôn gợi lên một nụ cười quỷ dị.
Người phụ nữ ở dưới thân có dáng người cao gầy, dung mạo diễm lệ, trên người không chút mỡ thừa, trừ bỏ núʍ ѵú có chút lớn khiến đàn ông không nhịn được mà nhéo ra thì chỗ khác đều rất bình thường.
Tiếng thở hổn hển gợi cảm và thô bạo của người đàn ông kí©ɧ ŧɧí©ɧ Mã Nguyệt Thiên Hy đang ở ngoài cửa, đôi nam nữ hoan ái bên trong chính là bà nội Nhạc Lâm Thanh Như và ông nội Mã Thiên Lâm của cô.
Tiếng âm thanh của côn ŧᏂịŧ lớn cắm rút bạch bạch càng lúc càng lớn.
Tiếng thở dốc của Mã Thiên Lâm ngày càng nặng nề, hai chân của Nhạc Lâm Thanh Như quấn chặt lấy vòng eo cường tráng của Mã Thiên Lâm, cảm nhận côn ŧᏂịŧ thô to và cứng rắn của chồng mình đang hung hăng cắm rút bên trong tiểu huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ lẳиɠ ɭơ.
"Ưm… Aa… Chồng thật lợi hại… Vợ bị chồng thao sướиɠ quá… Tiểu bức bị côn ŧᏂịŧ lớn của chồng thao hỏng mất… Ưʍ..."
Một cỗ da^ʍ thuỷ chảy ra từ giữa tiểu huyệt nhỏ của Nhạc Lâm Thanh Như.
Cự vật khổng lồ bốc lửa của Mã Thiên Lâm đang chạy nước rút, côn ŧᏂịŧ thô to dữ tợn điên cuồng thọc mạnh vào trong tiểu huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ lẳиɠ ɭơ.
Nhạc Lâm Thanh Như đã cao trào vài lần, da^ʍ thuỷ bên trong không ngừng đổ lên côn ŧᏂịŧ lớn trong tiểu huyệt nhỏ khiến Mã Thiên Lâm muốn bắn.
Lúc đang ra quay đầu liền thấy một bóng người đang nhìn vợ chồng hắn làʍ t̠ìиɦ, đôi mắt hoa đào phong lưu của anh cùng đôi mắt hồ ly mê người chạm vào nhau giữa không trung.
Mã Thiên Lâm cau mày, Nhạc Lâm Thanh Như chú ý đến sự khác thường của Mã Thiên Lâm liền nhẹ nhàng ôn nhu gọi tên Mã Thiên Lâm rồi hỏi: "Gia Thần, sao vậy?"
Trái tim của Mã Nguyệt Thiên Hy đập không ngừng, dưới ánh nhìn của Mã Thiên Lâm, ngay cả nên phản ứng như thế nào cô cũng không biết chứ đừng nói đến việc làm thế nào để giải thích với ông nội, chỉ biết chạy về phòng theo bản năng.
Sau khi bị Mã Nguyệt Thiên Hy nhìn thấy, Mã Thiên Lâm thoáng sửng sốt, khóe môi nở một nụ cười nhẹ.
"Không có việc gì."
Mã Thiên Lâm nhanh chóng lấy lại tinh thần, côn ŧᏂịŧ thô to dữ tợn cắm trong tiểu huyệt nhỏ dường như to hơn rất nhiều, lực cắm rút bên trong tiểu huyệt của Nhạc Lâm Thanh Như cũng mạnh hơn trước.
Bạch bạch bạch.
Mã Thiên Lâm không thể đếm được mình đã cắm rút bao nhiêu lần, hắn chỉ cảm thấy côn ŧᏂịŧ trở nên vô cùng trướng.
Mà Nhạc Lâm Thanh Như dưới thân Mã Thiên Lâm cũng mơ màng, cho đến khi côn ŧᏂịŧ bị da^ʍ thuỷ nhấn chìm hắn mới muốn bắn ra.
"Vợ, anh sắp bắn."
Giọng nói trầm và khàn khàn đặc biệt của Mã Thiên Lâm vô cùng có sức hút, nghe xong da^ʍ thuỷ bên trong tiểu huyệt nhỏ phấn nộn dâʍ đãиɠ của Nhạc Lâm Thanh Như lại phun ra nhiều hơn.
Trong đầu Mã Thiên Lâm không khỏi nhớ đến dáng người lả lướt quyến rũ của Mã Nguyệt Thiên Hy khi hai người tiếp xúc trước đây.