Giản Tùy hôm nay phá lệ muốn đi ngủ sớm, mới hơn 9 giờ đã lôi kéo cậu về phòng. Đường Niệm ngoan ngoãn nghe theo, lại giúp tam thiếu làm vệ sinh cá nhân, thay đồ rồi đưa trở lại giường đi ngủ
"Anh...em cảm thấy hơi khó ngủ, anh làm gì đó giúp em đi !" Giản Tùy nắm lấy tay cậu nũng nịu nói
Đường Niệm như thể nhìn thấy hình của một con sói đang ra vẻ dễ thương, đuôi không ngừng vung vẩy để dụ dỗ cậu
"Vậy để tôi kể chuyện cho cậu nghe được không !? Tôi chỉ biết mỗi việc đó thôi !?"
Giản Tùy không từ chối. Tay hắn còn vỗ vỗ lên nệm ý chỉ cậu nằm xuống bên cạnh hắn rồi hãy bắt đầu kể, hành động hệt như một đứa nhóc
Đường Niệm nhìn mà không nhịn được cười, môi cậu cong lên, nụ cười này vô ý mà xuyên thẳng vào tim của sói nhỏ
Mẹ nó...hắn cứng rồi
Cậu an phận nằm khép nép nằm ở sát mép giường, bắt đầu kể chuyện dỗ ngủ vị thiếu gia này
Giản Tùy thì cứng lại càng cứng khi mùi hương cơ thể cậu càng nồng hơn khi cả hai xích lại gần nhau. Phủ thêm lên trên một cái gối để che đi người anh em của mình, Giản Tùy dán sát đầu mình vào hõm vai của cậu. Im lặng mà lắng nghe câu chuyện cậu kể
[ Ở một vương quốc...hoàng đế...người chế tác nước hoa...]
Đường Niệm kể một câu chuyện dài, dài đến mức chính cậu cảm thấy như bản thân đã dần đắm chìm vào câu chuyện, giọng cậu nhỏ dần rồi từ từ im bặt
Căn phòng lại trở về với bầu không khí tĩnh lặng. Đây là thời cơ tốt để sói ra tay
Giản Tùy thấy cậu đã ngủ liền bắt đầu lộng hành, đem áo quần của cậu cởi bằng sạch. Thân thể của cậu giờ đây loã lồ trước tầm mắt của hắn
TᏂασ...đĩ da^ʍ này đúng là đẹp chết đi được...nứиɠ vãi
Hắn lầm bầm mấy lời thô tục trong miệng xong tay vẫn không quên nhiệm vụ, bắt đầu gian da^ʍ tiểu bảo mẫu
Cái chân đau làm hắn không khỏi khựng lại đôi chút nhưng không gì là khó giải quyết khi cơn hứng tình của hắn đã dâng cao
Hạ thân của hắn kề sát, đối diện với với cậu. Bàn tay thô ráp đầy vết chai sạn do chơi thể thao mà thành liên tục chọc ghẹo, miết dọc theo hai môi l*и hồng hào múp míp
Song tính nhân đúng thật là nhiều nước
Giản Tùy chơi đùa bên ngoài chán rồi liền bắt đầu tiến sâu hơn. Ngón tay hắn bắt đầu tiến vào khuấy đảo bên trong, thịt l*и bắt được dị vật xâm nhập liền không ngừng co bóp, siết chặt lấy ngon tay của hắn
Haha...đĩ da^ʍ này, đúng là thiếu ȶᏂασ chết đi được
Hắn cười khà khà. Thích thú mà nhét thêm vài ngón tay vào trong l*и nhỏ của cậu để khuếch trương. Cậu lại vẫn ngủ đến không biết trời đất gì, chỉ nhẹ giọng rên hừ hừ vài tiếng do liên tục bị ép cảm nhận tiếp xúc
Giản Tùy thấy cậu không tỉnh thì vui vẻ vểnh tai sói, bắt đầu nắc nhẹ, chuyển động tay để kí©ɧ ŧìиɧ cho bảo mẫu nhỏ xinh đẹp
L*и nhỏ non nớt liên tục nhận kí©ɧ ŧɧí©ɧ, ngón tay liên tục va chạm và cọ sát vào bên trong thịt l*и, nước da^ʍ liên tục trào ra, ấm nóng và nhớp nháp bôi trơn lên toàn bộ các ngón tay của hắn
Giản Tùy càng chơi càng hăng, tiến sâu thêm chút nữa để khiến cậu phải lêи đỉиɦ trong tay hắn. Bất ngờ ngón tay tiến vào sâu hơn liền chạm đến một tấm màng mỏng
Mẹ kiếp...đây là màиɠ ŧяiиɧ
Giản Tùy nuốt ực một tiếng, hắn hết muốn chơi đùa đơn giản với cậu rồi, giờ hắn muốn ȶᏂασ cậu. Dùng ©ôи ŧɧịt̠ bự của mình ȶᏂασ rách màиɠ ŧяiиɧ của cậu mới thôi
Giải phóng cho người anh em ra ngoài, côn ŧᏂịŧ bự của hắn đập bẹp một tiếng vào l*и nhỏ của cậu
Hắn thở dốc hứng tình. Bắt đầu ở cửa l*и cậu cọ sát liên tục để bôi nước da^ʍ lên toàn bộ côn ŧᏂịŧ của bản thân
Bôi trơn đầy đủ, đầu ©ôи ŧɧịt̠ to béo của Giản Tùy bắt đầu tiến vào, mới chỉ tiến vào một chút hắn đã cảm thấy bản thân muốn bắn ra. Thịt l*и cậu cứ liên tục co bóp quấn lấy ©ôи ŧɧịt̠ hắn, hệt như hàng ngàn cái miệng nhỏ dâʍ đãиɠ đang liếʍ mυ'ŧ để lấy lòng côn ŧᏂịŧ lớn
Đường Niệm cũng bị hắn làm cho khó chịu...hừ hừ muốn tỉnh lại
Giản Tùy thấy vậy liền dứt khoát tiến công, một đường xuyên phá màиɠ ŧяiиɧ của cậu
Ọp một tiếng, nước da^ʍ bị ép chảy ra ngoài, hông chó đực kịch liệt va chạm với hạ thân của cậu. Cơn đau truyền đến khiến Đường Niệm nức nở kêu lên, đôi mắt nhắm nghiền cũng dần trở nên tỉnh táo, thấy rõ khung cảnh xấu hổ trước mặt
Giản Tùy thấy cậu tỉnh dậy cũng không lấy làm hoảng hốt mà càng luận động eo nhanh hơn, đóng cọc vào sâu trong cơ thể cậu
Bach...bạch....bạch...
"A...hức...ô...th...thiếu gia...a...hức...không...kh...không được mau dừng...a..." Đường Niệm bị hắn ȶᏂασ đến khóc nấc, cánh tay mảnh khảnh muốn đẩy người đang đè trên thân mình ra nhưng không đẩy nổi, chỉ có thể run run mà rêи ɾỉ
"Ha...hộc...sướиɠ không !? Từ giờ anh là của em rồi...hừm...ngoan, thả lỏng chút để em vào !?" Giản Tùy ghé sát lại bên cậu thì thầm
Đường Niệm bị hắn cưỡng chế tiếp thu liền sợ hãi vô cùng, muốn vùng dậy bỏ chạy, chân đạp loạn một hồi liền nghe thấy tiếng rêи ɾỉ của người kia, động tác của hắn cũng tạm dừng giây lát
"Ha...mẹ kiếp...anh muốn em phế chân em luôn sao !?"
"A...hức...tôi...tôi không có ý đâu...a..."
Là cậu đã chạm phải cái chân đau của hắn, ánh mắt Giản Tùy nhìn cậu đầy uy hϊếp. Hắn dừng hẳn động tác ra vào bên trong cậu sau đó liền lật người nằm ngửa trên giường lớn, cậu cũng theo động tác đó của hắn mà rơi vào tư thế cưỡi ngựa
Nức nở ngồi trên bụng hắn, l*и nhỏ còn đang ngậm chặt lấy côn ŧᏂịŧ to bự của hắn đang vùi sâu bên trong
Tay Giản Tùy với lấy bản hợp đồng để trên đầu tủ cạnh giường đưa tới trước mặt cậu, hắn thở dốc, cười gian xảo chỉ vào một nội dung trong đó
"Bảo mẫu A phải phục vụ toàn bộ nhu cầu tâm, sinh lý cần thiết của bên thuê B dưới mọi hình thức"
"Anh à...giờ anh phải giúp em đúng chứ, em đang nứиɠ chết đi được !?"
Đường Niệm run rẩy cầm lấy hợp đồng trong tay. Ban nãy quá chú tâm đến việc mẹ được chuyển viện mà cậu không đọc kĩ hợp đồng, cứ nghe theo lời đề nghị của hắn mà kí vào. Giờ mới đọc kĩ thì đã quá trễ rồi
Giản Tùy cười khì khì giật đi bản hợp đồng trên tay cậu. Hai tay hắn chuyển đến đến eo, chế ngự vòng eo nhỏ của cậu trong tay, eo chó đực của hắn lại luận động từng nhịp dập vào l*и non
"Hahha...anh, vậy giờ anh giúp em được chưa...em đây sắp nhịn hết nổi rồi"