Cả hai xuống lầu ăn sáng, xe lăn của Giản Tùy đi ra khỏi thang máy rồi tiến thẳng về phòng ăn. Dì giúp việc của nhà họ Giản đã sớm chuẩn bị xong mọi thứ, cậu cả và cậu hai cũng có mặt để dùng bữa
Đường Niệm đẩy xe lăn của Giản Tùy và vị trí đối diện cậu hai Giản Tuyên. Bữa sáng bắt đầu, Giản Tùy tâm thái sản khoái suốt bữa ăn đều cười cười đầy vui vẻ, còn có tình quay về phía sau chọc ghẹo cậu
Đường Niệm chỉ biết cười trừ, dù chỉ là nụ cười công nghiệp nhưng cậu cười lên vẫn rất đẹp
Nụ cười của cậu đã thu hút ánh nhìn của Giản Tuyên nhưng hắn tạm không có động thái gì, vẫn dùng bữa như thường rồi tỉ mỉ quan sát vị bảo mẫu mới này của em trai
Sau bữa sáng, Giản Tuyên cùng Giản Đại đều đi làm, chỉ có Giản Tùy là vô công rồi nghề, trong kì nghỉ hè lại vì đua xe mà gãy chân bó bột nên bị cấm cửa tại gia
Ban đầu hắn còn lăn lộn kêu cha gọi mẹ vì việc này, nhưng nay gặp được bảo mẫu nhỏ xinh đẹp như này liền thấy việc ở nhà cũng tốt
Ở nhà thì càng có nhiều thời gian cho hắn ý da^ʍ cậu, sau đó là dụ dỗ con thỏ này dâng mông lên cho hắn
Giản Tùy gian manh mà nhìn chằm chằm vào mông thịt tròn trịa của Đường Niệm đang lắc lư trước mặt hắn. Cậu lúc này đang cúi người tìm đồ giúp hắn
Thực ra hắn chẳng mất gì, chỉ là bịa ra chuyện để cậu làm, tiện cho hắn ý da^ʍ cậu hơn
Xong trò chơi tìm đồ thì hắn lại kiếm việc khác cho cậu làm, quăng qua quật lại bắt cậu chạy đông chạy tây hết cả buổi sáng, đến tận giờ ăn trưa thì Đường Niệm mới có thời gian rảnh tay
"Anh tên Đường Niệm nhỉ, nghe hay lắm....vậy từ giờ em gọi anh là Niệm Niệm nhé !" Giản Tùy cười cười nhìn cậu
Đường Niệm muốn nói thôi khỏi đi nhưng ánh mắt của Giản Tùy nhìn cậu lại quá mong đợi, cậu không nỡ từ chối "Vâng...cậu gọi sao cũng được !?"
Con sói con Giản Tùy hí hứng nhìn chăm chăm bảo mẫu nhỏ xinh đẹp, hắn thèm đến nhỏ dãi ra rồi, muốn lột sạch cậu mà ăn vào bụng
"Vậy, Niệm Niệm bón tôi ăn đi, tay tôi có chút không tiện"
Đường Niệm cũng không hỏi nhiều, ngoan ngoãn làm theo lời sai bảo của cậu ba Giản Tùy, tận trách mà làm nhiệm vụ của một bảo mẫu
Giản Tùy thì vui vẻ được cậu bón ăn, ăn xong bữa trưa lại nũng nịu lôi kéo cậu cùng vào phòng ngủ
Cửa phòng đóng sập lại, thỏ đã vào hang sói
"Niệm Niệm, chân em đau quá, anh ở lại với em được không, nha !?"
Con sói con Giản Tùy dùng ánh mắt van xin nhìn cậu. Đường Niệm thầm mắng trong lòng rằng con sói này đúng là biết cách làm nũng nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ mặt ôn hoà, cậu ậm ừ suy nghĩ đôi chút rồi vẫn ở lại
Đuôi của sói con lắc điên cuồng phía sau lưng. Lôi kéo cậu ngồi xuống giường xoa bóp cho hắn sau đó lại dụ dỗ cậu nằm xuống cùng ngủ trưa
Bị hắn quần qua ném lại cả buổi khiến Đường Niệm có chút mệt, đúng là thanh niên trai tráng có khác, nhiều năng lượng đến mức không tưởng
Cậu ban đầu còn ở trong lòng hắn cọ quậy muốn dịch ra nhưng sau đó dần buông xuôi mặc cho hắn ôm lấy rồi chìm vào giấc ngủ
Giản Tùy thấy cậu đã ngủ liền nhanh chóng hoá sói, hắn chống tay ngồi dậy, vén lên tấm áo đã che đi da thịt của cậu
"Chậc...chậc...đúng là đẹp thật...!" Sau câu cảm khái hắn liền cúi đầu hành sự. Há miệng ngậm lấy một bên núʍ ѵú hồng hào rồi mυ'ŧ chùn chụt như trẻ con đòi sữa, bên còn lại thì được tay hắn chăm sóc, mân mê xoa bóp đủ đường, còn dùng ngón tay gảy lấy núʍ ѵú hồng hào của cậu mà đùa giỡn
Chụt...chụt...bóc...
Tiếng liếʍ mυ'ŧ ướŧ áŧ vang lên trong không gian tĩnh lặng. Giản Tùy đem miệng rời khỏi ngực của cậu khéo theo một sợi chỉ bạc sáng lấp lánh, mĩ lệ mà rơi xuống làn da trắng trẻo của cậu
Một bên ngực bị mυ'ŧ đến đỏ hồng cương cứng, hắn nhìn mà thấy cảnh này thật đẹp, lại đổi bên liếʍ mυ'ŧ bên ngực còn lại
Đường Niệm đang nê man ngủ lại bị người ta chọc ghẹo đến không yên, miệng phát ra những tiếng rêи ɾỉ nhỏ giọt kèm theo tiếng thở dốc
"Hư...a....ư...hộc...." Tiếng rên nho nhỏ khiến Giản Tùy nghe vào tai liền biết bản thân phía dưới đã cứng lên, càng hăn hái liếʍ mυ'ŧ và hành hạ bộ ngực của cậu
Đường Niệm bị hắn dụi đến khó chịu, ư a vài tiếng như muốn tỉnh khiến Giản Tùy giật mình khựng lại, động tác liếʍ mυ'ŧ dừng ngay lại rồi nhìn lên cậu
Phù...vẫn chưa tỉnh, thật may mắn
Sói nhỏ lại tiếp tục gian da^ʍ tiểu bảo mẫu mà ko biết được ở một góc khuất mà hắn không thấy, tiểu bảo mẫu thơm ngọt đang nhoẻn miệng cười
Giản Tùy sau một hồi lật người qua lại gian da^ʍ tiểu bảo mẫu cuối cùng cũng chịu buông tha cho cậu, nhìn hai đầṳ ѵú của bảo mẫu nhỏ bị bản thân chơi đến đỏ cả lên liền khiến hắn cảm thấy có chút thành tựu.
Hắn lật người nằm lại xuống giường ôm lấy bảo mẫu xinh đẹp chìm vào giấc ngủ, bỏ mặc người anh em của mình còn đang cương cứng hướng về khe mông của cậu mà cọ sát
====
Ngủ thêm một lúc thì Đường Niệm tỉnh dậy trước. Cậu thấy hai đầu ngực mình chảy nước thấm ướt ra áo ngoài liền xấu hổ, quay mặt liếc nhìn xem vị tam thiếu gia đã tỉnh hay chưa sau đó liền rón rén chạy đi thay một bộ đồ khác
Tiểu bảo mẫu vừa đi. Người trên giường liền lật người nằm ngửa, đưa tay vuốt mặt cười ha hả khoái chí khi chứng khiến hành động dễ thương này của cậu. Bị người ta gian da^ʍ trong lúc ngủ còn không hay. Tỉnh dậy liền mặt đỏ tai hồng chạy đi thay quần áo mới, không biết cái đầu nhỏ của cậu đang nghĩ gì. Giản Tùy nuốt ực cơn thèm khát muốn ȶᏂασ cậu ngược vào trong bụng
Hắn tạm thời nhịn đã. Tối nay nhất định sẽ ăn sạch cậu. TᏂασ cho tiểu bảo mẫu dễ xấu hổ này khóc nấc lên mới thôi