Chương 5: Sinh nhật năm thứ 2
Thời An nhảy từ khoang trò chơi ra, lúc tắt app thuận tiện nhìn thời gian, mới hơn nửa tiếng, quả nhiên thời gian trong ngoài trò chơi khác nhau.
Ngoại trừ một ít hạn chế không thể hiểu được, thật ra trò chơi này chơi rất vui, nhưng mà không biết nó có thể được giải quyết trước khi ra mắt hay không, cô cầm một hộp kem từ trong tủ lạnh ra, xúc một muỗng ăn, lúc lại đi qua khoang trò chơi, thoáng nhìn thấy bên trên in hai chữ nhỏ - thế giới.
Công ty trò chơi này tên là thế giới? Nào có công ty nào lại chọn tên như vậy, nghe cũng rất khó hiểu, Thời An tìm kiếm trên mạng, quả nhiên không tìm được bất kỳ tin tức liên quan, dường như không phải tên của công ty trò chơi.
Thật ra cô có thể nhận được trò chơi này là bởi vì một tuần trước, trường đại học cô vừa mới nghỉ hè, lúc ấn bỏ qua quảng cáo cô thuận tay điền một tờ đơn, không nghĩ đến lại bị thành viên kiểm duyệt trong trò chơi chọn trúng.
Nói thật, lúc trước, Thời An hoàn toàn không nghĩ đến kỹ thuật khoa học đã phát triển đến trình độ này, quả thực là giống y như thật, nếu không phải đã ký hợp đồng giữ bí mật, cô nhất định sẽ đưa nó cho bạn học thử.
Nhưng mà làm gì có trò chơi nào còn phải giữ bí mật? Không hiểu nổi, Thời An lắc lắc đầu, lại múc một muỗng kem.
Kỳ nghỉ hè năm thứ hai đại học chính là lúc tận hưởng cuộc sống, bên ngoài nắng nóng không làm gì được, Thời An bật điều hòa xem phim, thức hai tối cuối cùng mới xem xong, ngày thứ ba ăn no ngủ kỹ mới đứng lên, nhớ đến bên trong trò chơi còn có một kẻ hèn mọn đáng thương đang chờ đợi cô đến cứu.
Cô vừa đăng nhập, vừa nghĩ đến lần trước trả lại ngọc bội, cũng không biết vai ác có nhìn thấy không.
Hệ thống đột nhiên xuất hiện: “Hắn thấy được.”
Thời An vội vàng truy hỏi: “Thế nào, có phản ứng gì không? Có phải không quá vui vẻ không?”
Hệ thống: “… Đúng.”
Thời An không nghe ra hệ thống muốn nói lại thôi, hứng thú hừng hực chuẩn bị tiến vào, không biết qua một năm vai ác lớn lên như thế nào rồi, nghĩ lại thiết kế nhân vật, động lực của cô lại càng lớn.
Cô tự suy diễn tiến vào cảnh tượng trò chơi, địa điểm vẫn như lần trước, còn không kịp đổi giọng, đã nghe thấy một tiếng quát lớn: “Người nào!”
Quả thật là cảnh tượng tái hiện, nhưng lúc này nàng còn chưa kịp mở chức năng ẩn thân, đành phải xấu hổ quay người lại: “Đã lâu không gặp.”
“Là ngươi!” Sắc mặt Mục Trì Thanh biến đổi, bước nhanh đến gần, nhìn chằm chằm người đến.
Lần trước người này âm thầm biến mất, chỉ để lại khối ngọc bội, hắn đuổi theo tìm, hỏi thăm khắp nơi nhưng không thu hoạch được gì, đối phương giống như chưa từng xuất hiện, suốt một năm, mỗi lần nghe được âm thanh lạ trong sân, Mục Tri Thanh đều sẽ theo bản năng cho là người này đến tìm hắn nhưng một lần cũng không xuất hiện, nói cái gì mà rất vui khi thấy hắn chứ, đều là chuyện hoang đường gạt người.
Không nghĩ đến lúc hắn không thèm để ý nữa, đối phương lại xuất hiện.
Mục Trì Thanh căng thẳng mím môi, đừng thẳng nhìn chằm chằm người trước mặt, trên người đối phương mặc quần áo lần trước tới, những ngay cả một chút dấu vết cũ đi cũng không có, cho dù là hai bộ y phục giống nhau cũng không có khả năng vị trí chỉ thừa chỗ cổ tay áo cũng giống nhau.
Thời An thấy hắn không nói lời nào, dừng lại, cẩn thận dò hỏi: “Ngươi tức giận à?”
Mục Trì Thanh cảnh giác: “Ngươi lại phải đi à?”
Nàng vội vàng xua tay: “Làm sao có thể, hôm nay là sinh nhật ngươi, ta cố ý lại đây, đương nhiên là muốn ở cùng ngươi, năm trước là bởi vì có chuyện gấp cho nên mới đi vội vàng.”
Vai ác lại không nói chuyện, nhìn nàng một cái thật sâu, dường như đang phân biệt thật giả trong lời nói của nàng, một lúc lâu sau mới lạnh mặt dẫn người vào trong nhà.
Nàng vui vẻ nhận lấy trà của đối phương, lần trước tới cũng không có đãi ngộ này, chẳng qua là chén trà còn chưa cầm chắc liền nghe thấy vai ác nói: “Ngươi không phải là bởi vì mẫu thân mới đến gặp ta.”
Tay Thời An run lên, thiếu chút nữa ném chén trà đi, vừa muốn phản biện lại bị Mục Trì Thanh trừng mặt một cái liền ngậm miệng, ánh mắt vai ác rất chuẩn xác, ngắt lời: “Không cần gạt ta, ta biết ngươi không phải.”
Trong lòng Thời An gào thét: “Hệ thống, lỗ hổng trò chơi, thông tin thân phận cậu cung cấp không được đầy đủ, bị phát hiện rồi!”
Hệ thống: “…đã sớm bảo cô chọn A.”
Nàng cố gắng nhớ lại chọn A là cái gì, trong đầu nàng xuất hiện một dòng chữ to: “Cô là tiên nữ!”
Mục Trì Thanh thấy nàng lúc này vẫn còn thất thần, bất mãn truy hỏi: “Cuối cùng ngươi là ai?”
“Ta là tiên nữ… khụ khụ…”
Mục Trì Thanh nhớ đến ba chữ khắc trên hộp gấm, uốn mạ vàng, mặc dù là sau này hắn bước lên địa vị cao cũng chưa từng thấy qua kỹ thuật này, lần đầu tin bảy phần: “Thật sự?”
Thời An không thể tin tưởng: “Vậy mà vai ác lại tin á?”
Hệ thống ra vẻ ông cụ: “Người cổ đại tương đối tin tưởng chuyện thần kỳ quái.”
Thời An: “…”
Là giới hạn của nàng, không nghĩ đến chuyện này, cho nên trước kia Mục Trì Thanh có phải đã hoài nghi nàng là yêu quái hay không, Thời An rất muốn hỏi một chút, nhưng mà bây giờ không phải là lúc, nàng thuận nước đẩy thuyền gật đầu, nhớ lại cái cửa hàng của hệ thống, nỗ lực lấp liếʍ: “Ta chỉ là tiểu tiên, tiên trưởng nói ta nếu như có thể chỉ dẫn một phàm nhân đi con đường chính đạo thì ta sẽ thăng quan, nhưng ở trên trời có quy định không thể quấy nhiễu phàm trần, cho nên ta không thể dùng pháp thuật.”
Mục Trì Thanh nghe đến con đường chính đạo, lông mi dài rũ xuống: “Nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì sao?”
Thời An: “Đương nhiên là tiếp tục làm tiểu tiên vảy nước quét nhà rồi.”
Nàng vừa nói vừa mắng chửi hệ thống trong lòng, nhìn xem, không hổ là đại vai ác tương lai, ngay từ đầu trực giác đã nghĩ bản thân không đi được con đường chính đạo, còn muốn xem hậu quả nhiệm vụ thất bại.