Trà Xanh Câu Dẫn

Chương 9: Cha kế và con riêng (H) [6]

Dư Tiếu Tình cũng hùa theo hắn:"Mami..... Baba rất giỏi nha.... Côи ŧɧịt̠ bự vừa to vừa khoẻ... Tình Tình sắp bị baba đυ. chết luôn rồi... a...ha...a... Nhưng mà.... Mẹ không cần lo lắng đâu.... Tình Tình sẽ không cướp chồng của mẹ đâu.... Baba yêu mẹ nhất đó..... Bây giờ chỉ là đang cho Tình Tình uống dịch dinh dưỡng thôi..... Cho đứa bé trong bụng con.... Aaaa"

"Đúng rồi... Bé da^ʍ nói đúng rồi.... Vợ à anh yêu em nhất.... Em không phải muốn có một đứa con sao.... Để cục cưng sinh cho anh cũng giống như em sinh thôi.... Ohh ohhh.. Không được.... Côи ŧɧịt̠ bự muốn bắn rồi.... Vợ à em mau nhìn này.... Nhìn chồng em cho bé da^ʍ của anh uống dịch dinh dưỡng này.... Ohhh ohhh l*и da^ʍ nhận lấy này.... Muốn bắn.... Baba bắn...ohhh"

Trịnh Hoằng Phong gầm lên một tiếng, thít hông đâm một cái thật sâu vào trong l*и cậu, bắn vào sâu trong cơ thể cậu một lượng lớn tϊиɧ ŧяùиɠ đặc sệt nóng bỏng. Mà cậu nhóc cũng ngửa cổ thét chói tai, l*и da^ʍ hướng về màn hình máy tính phun ra một đống nước da^ʍ, xối ướt cả màn hình.

Nam nhân dịu dàng bế bé cưng của mình lên rồi rời đi, hoàn toàn không để ý đến Dư Phái Ngưng ở bên kia màn hình đã gửi qua một yêu cầu trò chuyện khác.

Ngày hôm sau Dư Phái Ngưng cuối cùng cũng trở về, hai cha con lại trở về khuôn mẫu như trước làm một đôi cha con không hơn không kém, nhưng lần này Trịnh Hoằng Phong biết hắn cần không phải chờ quá lâu, bởi vì còn gần một tháng nữa là bé cưng của hắn sinh rồi, đến lúc đó hắn lại có thể yêu đương vụиɠ ŧяộʍ cùng con riêng mỗi ngày rồi.

Do cậu bị trướng sữa, Dư Phái Ngưng biết chuyện liền lên mạng đặt mua một cái máy hút sữa về, nhưng kiện hàng vài ngày nữa mới giao đến nơi, nên chỉ đành để cậu chịu thiệt một chút, chịu đựng cơn đau do trướng sữa mấy ngày.

Có một đêm nọ, Dư Tiếu Tình bị đau đến không chịu nổi nữa lớn tiếng gọi Trịnh Hoằng Phong. Trịnh Hoằng Phong và Dư Phái Ngưng nghe tiếng cậu thì cấp tốc chạy qua, chỉ thấy cậu nhóc ôm cái bụng bầu của mình ngồi trên giường, váy ngủ đã bị cậu kéo lên tận bụng, đôi vυ' lớn bị trướng đến nỗi tím bầm hết cả lên, lỗ sữa trên đầṳ ѵú ào ào tuôn sữa, Dư Tiếu Tình lúc này đang vừa khóc vừa lung tung xoa vυ' bóp ngực mình, dáng vẻ vừa đáng thương lại vừa dâʍ đãиɠ.

Trịnh Hoằng Phong nhìn thấy thì. đau lòng không thôi, trực tiếp ôm ông trời con của mình lên, để cậu ngồi nghiêng trên đùi mình.

"Baba..." Dư Tiếu Tình nước mắt lưng tròng nhìn hắn.

"Ngoan, đừng sợ, baba ở đây...." Người đàn ông nói xong, đem bàn tay to rộng của mình ôm lấy hai vυ' lớn của cậu, vừa xoa nắn vừa đè ép vυ' da^ʍ, hắn chập hai núʍ ѵú đỏ au vào với nhau, sau đó há miệng thật lớn ngậm vào thật sâu trong khoang miệng rồi liếʍ mυ'ŧ, dòng sữa tươi thơm ngon ngọt ngào từ lỗ sữa không thể kiềm chế được phun ồ ạt vào miệng hắn.

"Um.... Baba hút hút cho em.... Hút hết sẽ không đau nữa.... Ohh... ư... Sữa của cục cưng nhiều quá... uống ngon thật...oh.." Yết hầu Trịnh Hoằng Phong lăn lộn, liên tục nuốt ừng ực dòng sữa chảy ra từ đôi vυ' của cậu, hắn ra sức liếʍ mυ'ŧ hai núʍ ѵú của cậu, hai bên quai hàm đều lõm hết cả vào trong.

Dư Phái Ngưng trơ mắt nhìn chồng mình gần như là thoả thích say mê mà bú ʍúŧ núʍ ѵú của con trai mình, bà ngây ngẩn một lúc lâu, đợi đến khi phản ứng lại bà mới cẩn thận mở miệng nói: "Chồng à, anh...." Đến khi mở miệng rồi bà mới nhận ra không biết nên nói gì cho phải.

Nói với hắn làm như thế là không đúng à? Nhưng mà dù sao hắn cũng là cha kế của Tình Tình, vả lại con trai còn đang trướng sữa khó chịu phát khóc luôn kia kia.... Giờ đây đầu óc Dư Phái Ngưng có hơi lú lẫn, bà không biết hành vi của chồng mình đến cùng là có đúng hay không, hay liệu hắn có thể làm như thế hay không.

Nghe được tiếng của vợ mình Trịnh Hoằng Phong mới phản ứng lại. Vì trước kia mỗi lần bé cưng này trướng sữa đều là do hắn tự mình giải quyết. Nam nhân âm thầm ảo não, vậy mà hắn lại quên mất lần này Dư Phái Ngưng cũng có mặt ở đây, mà hắn lại ngang nhiên như không mà bú sữa mυ'ŧ vυ' của cục cưng, xem là là hắn có hơi ham vui quá rồi.

Nhưng mà hắn cũng không phải là thằng nhóc choai choai mới hai mấy tuổi đầu, gặp chuyện ít nhiều vẫn có thể vững vàng ứng phó, nam nhân suy nghĩ một lúc, sau đó bình tĩnh nói với vợ mình: "Em à, Tình Tình bị trướng sữa nên bé hơi khó chịu, anh đang giúp bé chút thôi, em không cần nghĩ quá nhiều đâu.... Ưʍ... bé cưng.... Bây giờ có thoải mái hơn chút nào không... Oh... Có cần baba mυ'ŧ đầṳ ѵú cho con nữa không..... Ohhh.... Đầṳ ѵú da^ʍ bị baba nút sưng hết lên rồi......."

"A... ha...Đầṳ ѵú bị baba hút thích lắm.... Còn muốn nữa.... Ưm ...a... baba....Tình Tình cũng muốn hút cùng baba.... Được không ạ..." Dư Tiếu Tình khép mắt thở hổn hển. Bây giờ, vì đang khó chịu bởi cơn trướng sữa nên cậu chẳng có thời gian để ý mẹ mình vẫn đang ở trong phòng, chỉ một lòng nghĩ đến chuyện muốn cha dượng an ủi mình mà thôi.

"Được được.... Cục cưng đừng gấp.... Chúng ta cùng nhau uống sữa...." Nam nhân bắt lấy hai vυ' lớn mạnh mẽ kéo lên trên, hắn chụm hai núʍ ѵú vào nhau rồi để vυ' cách miệng cậu một khoảng nhỏ, sau đó nhìn cậu nhóc vươn đầu lưỡi nhỏ xinh của mình ra liếʍ mυ'ŧ lung tung lên hai đầṳ ѵú đỏ au, dáng vẻ vừa quyến rũ lại vừa ngây thơ của cậu kí©ɧ ŧɧí©ɧ Trịnh Hoằng Phong nứиɠ nừng nưng lên, hắn cúi đầu cùng cậu liếʍ láp vυ' da^ʍ.

Dư Phái Ngưng đứng bên cạnh trông thấy rõ ràng cảnh đầu lưỡi của hai người ở trên đầṳ ѵú đầy sữa điên cuồng quấn lấy nhau, hỗn hợp nước bọt và sữa tươi dính trên đầu lưỡi hai người, dưới ánh sáng của đèn phản quang, hai người như say như mê thỏa thuê cùng nhau ngậm lấy đầṳ ѵú, môi dán môi bú ʍúŧ đôi vυ' da^ʍ theo nhiều cách khác nhau. Nhưng cho dù là kiểu chơi gì đi chăng nữa, cũng đều khiến đôi mắt của bà đau đớn như kim châm.

"Ưʍ... Cục cưng... Uống ngon không.... Từ từ đừng nóng vội.... Sữa còn rất nhiều.... Không ai tranh của em cả... um... um...."

"Ưʍ... a... Uống ngon lắm.... Uống cùng baba là ngon nhất... ưʍ..."

Dư Phái Ngưng nhìn không nổi nữa hốt hoảng chạy khỏi phòng con trai, bà nằm ở trên giường thất thần hồi lâu, không ngừng xây dựng tâm lý cho mình, mãi đến khi nghĩ thông suốt xong, tâm tình mới giảm bớt một chút.

Cũng đúng, chồng bà nói đúng, hắn chỉ đang giúp Tình Tình xoa dịu đau đớn thôi không có gì to tát cả. Dù sao chồng mình cũng là cha dượng của Tình Tình cơ mà, hắn làm chuyện này là rất bình thường.... Đúng, rất bình thường!!

Dư Phái Ngưng không ngừng tự thôi miên bản thân, cơn buồn ngủ cũng dần dần đáng úp bà, bất giác chìm vào giấc ngủ say.

Hoàn toàn không nhận ra chồng bà đã một đêm chưa về.

______

Sau đó, Dư Tiếu Tình thuận lợi sinh hạ một bé trai, Dư Phái Ngưng nhìn đứa bé với con trai mình như đúc từ một khuôn ra, không hiểu vì sao lại thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Bởi vì sự xuất hiện của đứa nhỏ, cả cô lẫn Tình Tình đều bắt đầu bận rộn, bà thì bận chăm sóc đứa bé, mà Dư Tiếu Tình thì lại miệt mài đèn sách để chuẩn bị cho đi học trở lại và kỳ thi sắp tới. Cho dù bận đến luôn tay luôn chân, nhưng bà lại cảm thấy như thế này cũng khá tốt, ít nhất bà sẽ không có thời gian để suy nghĩ lung tung miên man nữa.

Hôm nay là cuối tuần, Dư Phái Ngưng muốn đưa cháu trai đi tiêm vắc-xin phòng bệnh, bà đánh tiếng với chồng rằng có thể mình sẽ về hơi muộn, bảo hắn và Tình Tình tự nấu cơm mà ăn, chồng bà vui vẻ đồng ý. Thấy thế, bà liền yên tâm đưa cháu trai đi ra khỏi nhà.

Chỉ là bà không biết, bà vừa rời đi không bao lâu, hai cha còn này liền không kiêng dè gì mà ở trong nhà vờn nhau, hai người trần trụi giao cấu khắp mọi ngóc ngách trong nhà, thử đủ loại tư thế, từ sáng đến tối, cơm cũng chẳng rảnh mà ăn. Trên mặt đất, trên giường, trên sofa đâu đâu cũng có nước da^ʍ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hai người.

Cuối cùng bọn họ dùng tư thế doggy, quỳ gối ở trước cửa nhà. Dư Tiếu Tình quỳ trên đất, một cái bát sắt được đặt trước mặt cậu, nam nhân vươn tay giống như vắt sữa bò nắn bóp đôi vυ' của cậu, để cho dòng sữa thơm ngọt của cậu phun vào trong bát, đồng thời chuyển động cái eo chó đực của mình ra sức thọc vào rút ra lỗ l*и ấm nóng mềm mại, đυ. mạnh đến nỗi cả người cậu run rẩy lung lay như sắp đổ đến nơi, liên tục thét chói tai.

L*иg ngực săn chắc của hắn kề sát tấm lưng mềm mịn của Dư Tiếu Tình, hắn nghiêng đầu ngậm lấy vành tai của cậu, thấp giọng lầm bần. "Đĩ da^ʍ...vắt đầy một bát sữa trước... Đến khi con trai chúng ta về là có cái để uống rồi... Ohhh... Sướиɠ quá.... Cái l*и da^ʍ này đυ. lâu như thế rồi mà vẫn khít như cái l*и trinh vậy.... Rõ ràng là cùng sinh con... Mẹ em đúng là xách dép cho em cũng không được mà.... Ohh Ohhh..... Chim bự của baba sướиɠ đến muốn bay luôn... ohhh ohhh"

"AAAA.... Côи ŧɧịt̠ bự của baba cũng giỏi quá.... Đυ. em cả ngày rồi mà vẫn hung mãnh như thế.... A...ha...ư... Tình Tình sắp bị đυ. hỏng luôn rồi... ô...a.." .

"Cái l*и cực phẩm này của cục cưng mụt ©ôи ŧɧịt̠ baba nhiệt tình thế này thì sao mà hư được.... Oh... oh... l*и gì mà bót thế... Ohhh cái mông lớn này nữa.... Sinh con xong là khác liền... Lắc như con đĩ chuyên nghiệp vây.... Oh... ohh... Yêu cục cưng muốn chết... oh... Ohhhh"

Trịnh Hoằng Phong thở hổn hển, đầu lưỡi hết liếʍ mặt rồi lại liếʍ cổ Dư Tiếu Tình, động tác vắt sữa của hắn cũng không ngừng lại, sữa trong bát nhiều đến nỗi sắp tràn cả ra ngoài.

"Đúng rồi... Baba.... Em còn chưa có hỏi người nha... ưʍ... bé cưng nên kêu người là ông ngoại... a...ưm hay là... ô kêu baba nha ~"

"Tình Tình nói thế nào thì là thế đó.... Baba không ngại đâu.... Dù sao bé cũng là cục cưng của baba..."

"A~~ Ghét quá đi.... Tình Tình không phải cục cưng duy nhất của baba sao..."

"Tất nhiên rồi.... Ba ba yêu bé cưng Tình Tình nhất... Oh.... Oh l*и da^ʍ lại mυ'ŧ chặt hơn rồi.... Côи ŧɧịt̠ bự sắp bắn... Oh...Oh... ohh"

Đúng lúc này, ngoài cửa mơ hồ truyền đến tiếng bước chân và âm thanh sột sà sột soạt của chìa khoá.

"Baba... Mẹ về... Bọn họ về rồi.... Mau trốn đi... Mau aaaa...." Dư Tiếu Tình hoảng loạn cố gắng vùng vậy, lại bị nam nhân đang đè trên lưng mình chặt chẽ giam cầm dưới người hắn, khiến cậu không thể nào thoát ra được.

"Không kịp nữa rồi.... Baba muốn bắt.... Nếu như mẹ em thấy được.... Thì chúng ta cùng nhau xin lỗi mẹ em.... Cục cưng... Đừng giãy nữa... l*и da^ʍ mau phun nước đi.... Cùng baba lêи đỉиɦ nào.... Ohhh.. Bắn... Baba bắn...Ohhhhh Ohhhh"

Hai người ngẩng đầu run mông cùng nhau lêи đỉиɦ. Cùng lúc đó, tiếng tra khóa vào ổ bỗng nhiên im bặt....

_________

End_____