Trà Xanh Câu Dẫn

Chương 6: Cha kế và con riêng (H) [3]

Dư Phái Ngưng làm xong hết việc nhà, sau đó đi vào bếp chuẩn bị làm cơm trưa, máy hút khói vừa được bật lên, phòng khách ngay lập tức vang lên tiếng rên dâʍ ɖu͙© của hai người kia."Tsk... Bé da^ʍ... Bị ba ȶᏂασ đít trước mặt mẹ con có sướиɠ hay không.... Oh... Cú© Ꮒσα ăn ©ôи ŧɧịt̠ giỏi quá... Da^ʍ muốn chết."

"Sướиɠ.... Sướиɠ ạ....ô..a.... Côи ŧɧịt̠ bự của ba vừa to vừa cứng.... TᏂασ hư c̠úc̠ Ꮒσα Tình Tình luôn rồi... A....a.... Mẹ ơi con xin lỗi.... Baa đang ȶᏂασ đít Tình Tình.... Sướиɠ không chịu nổi...a...ưʍ..."

Nghe được cậu nhóc vô thức nhắc đến mẹ mình bằng giọng điệu cợt nhả, Trịnh Hoằng Phong hưng phấn đến phát điên, cây xúc xích đang chôn sâu trong cơ thể cậu lại lớn hơn một vòng. Hai mắt hắn đỏ lên, vừa ôm lấy mông cậu điên cuồng đυ. ȶᏂασ, vừa cầm lấy máʏ яυиɠ phía trước mạnh bạo đâm chọc l*и da^ʍ, miệng cũng không ngừng nói lời thô tục.

"Vợ à..... Chồng xin lỗi em.... Anh không nhịn được mà ȶᏂασ Tình Tình... Anh không phải cố ý đâu... Ai bảo em... Ohhhh rõ ràng em là mẹ... Thế mà vυ' còn không bự bằng con mình....oh.... Ohhh.. L*и cũng không khít bằng bé.... Bé da^ʍ l*и nhỏ... lẫn c̠úc̠ Ꮒσα vừa chặt vừa non mềm...... Mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ chồng sướиɠ muốn chết..... Ohhhh.... Bé yêu ơi... Côи ŧɧịt̠ bự của ba đυ. c̠úc̠ Ꮒσα sướиɠ hay ©ôи ŧɧịt̠ giả ȶᏂασ l*и con sướиɠ hả... Oh... Oh.."

"Đều sướиɠ...a...a... ba giỏi quá.... L*и da^ʍ cùng c̠úc̠ Ꮒσα của Tình Tình bị ȶᏂασ sướиɠ muốn chết...ô...ô..... Bị ȶᏂασ hỏng rồi... Ba...a..a... Con muốn bắnnnnnn!!!!"

"Ba cũng muốn bắn.... Vợ ơi.... Anh xin lỗi.... Chồng muốn bắn cho bé yêu của chồng... Ohh... Đem tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ chỉ thuộc về em bắn lớn bụng nhóc.... Bé da^ʍ ơi...nhận lấy này....đây là phần thưởng của ba cho con.... Oh... Oh!!!"

Trịnh Hoằng Phong nhắm mắt lại, ©ôи ŧɧịt̠ bự đâm rút vài trăm cái rồi ở trong c̠úc̠ Ꮒσα của cậu nhóc phun tinh, mông hắn run run, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn tận vào nơi sâu nhất trong bụng cậu. Hắn rút ra ©ôи ŧɧịt̠ giả vẫn còn đang chấn động, lật người ông trời con này lại, sau đó đâm ©ôи ŧɧịt̠ vừa mới bắn xong còn đang bán cương của mình vào l*и cậu.

Hắn yêu chiều hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Dư Tiếu Tình, dịu dàng nói: "Bé cưng, mình về phòng làm tiếp nhé. Để baba nói với mẹ con một tiếng rồi mình đi.."

"Dạ." Dư Tiếu Tình ngoan ngoãn ghé đầu vào trong ngực nam nhân nhỏ giọng thở dốc, tùy ý để nam nhân xử lý.

"Phái Ngưng."

Dư Phái Nhưng đang xào thức ăn, quay đầu liền trông thấy chồng mình đang ôm Tình Tình đứng ở ngoài cửa. Tay cậu thì ôm lấy cổ chồng nào, đùi quắp lấy eo hắn, nằm im trên người hắn.

"Tình Tình sao thế anh?"

"Bé học mệt, anh ôm bé lên phòng để cho bé ngủ một lát nhé!"

Trịnh Hoằng Phong đỉnh hông, bé cưng nằm trong ngực hắn nhịn không được nhỏ giọng rêи ɾỉ một tiếng

"Nhóc này thật là...chồng mau đi đi! Cảm ơn anh ha!"

"Không sao. Có gì đâu chứ." Vì có váy ngủ che đậy nên vợ hắn không hề phát hiện ra. Bên trong váy ngủ, ©ôи ŧɧịt̠ bự của hắn đang cắm trong l*и cậu đang dần dần cứng lê. Trịnh Hoằng Phong bình tĩnh xoay người ôm lấy ông tướng con này chậm rãi đi lên tầng, hướng phòng cậu đi đến. Mỗi bước đi hắn, ©ôи ŧɧịt̠ bự theo bước chân của hắn chọc lung tung trong l*и da^ʍ, người đàn ông cũng rất phối hợp đỉnh đỉnh hông. Ngay sau khi đi vào phòng ngủ, hắn lập tức đè cậu nhóc lên tường, hông hắn như một chiếc máy khâu làm việc không ngừng nghỉ, mạnh mẽ hung ác ȶᏂασ l*и cậu.

"Bé ơi.... Không cần lo lắng nữa rồi.... Con cứ yên tâm để ba đυ. đi.... Oh... Ohh.... L*и nhỏ đúng là sinh ra để bị ȶᏂασ mà.... Vừa bót lại vừa nóng.... Côи ŧɧịt̠ bự nứиɠ gần chết...!"

Con cá chà bặc của hắn một liên tục đâm mở miệng tử ©υиɠ của cậu nhóc, cả người cậu bị đâm đến giật nảy lên, ©ôи ŧɧịt̠ bự vừa ma sát vừa nghiền ép l*и non.

"A....a... Ba..... L*и da^ʍ của Tình Tình bị ©ôи ŧɧịt̠ bự đυ. nát.... Oh...a..a.. Côи ŧɧịt̠ bự của ba... Dài quá... TᏂασ đến tận tử ©υиɠ rồi..."

"TᏂασ đến tử ©υиɠ của bé da^ʍ thì càng tốt.... Cục cưng.... Chơi chết con... Oh..oh... Miệng tử ©υиɠ hút đầu ©ôи ŧɧịt̠ của ba.... Oh... Có vẻ là bé cưng đang rất mong đợi được ba ȶᏂασ tử ©υиɠ đúng không..."

"Không được đâu...ô...a... ba.... Đυ. sâu như vậy.... Con sẽ mang thai mất.... A ..ha...a..."

"Mang thai không tốt sao.... Mang bầu con của ba... Để mẹ con làm bà ngoại..... Ohh... L*и da^ʍ lại co rút rồi..... Đĩ da^ʍ.... Nhắc đến mang thai là sướиɠ không chịu nổi rồi có đúng không.... Chịu không nổi.... L*и da^ʍ hút ©ôи ŧɧịt̠ ba thật thoải mái.... TᏂασ chết đĩ da^ʍ.... TᏂασ nát l*и con đĩ đói ©ôи ŧɧịt̠...."

Nghĩ đến cảnh nhóc con bị làm đến mang thai, dáng vẻ vừa ôm bụng bầu vừa chổng đít xin hắn đυ. l*и, Trịnh Hoằng Phong bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nỗi gần như hoá thành thú hoang đang động dục, con cá chà bặc đang nghiền ép l*и da^ʍ càng thêm mạnh bạo.

"Cục cưng... Ba muốn bắn.... Lần này bắn vào tử ©υиɠ bé da^ʍ.... TᏂασ bé cưng đến mang thai.... Sau này ôm bụng bầu vạch l*и xin ba ȶᏂασ.... Được không...... Oh oh...con đĩ của ba... Ba yêu con muốn chết.... Côи ŧɧịt̠ bự của ba sẽ không bao giờ rời l*и da^ʍ của bé cưng đâu... Oh oh.... Muốn bắn.... Bắn ngập l*и da^ʍ của con đĩ..."

Trịnh Hoằng Phong nắm eo cậu ȶᏂασ hơn ngàn cái, sau đó đem ©ôи ŧɧịt̠ bự của mình chọc sâu vào trong tử ©υиɠ cậu, mã mắt mở rộng, dịch nóng bỏng đặc sệt như lũ lụt phun phùn phụt vào tử ©υиɠ của con riêng

Mà giờ phút này vợ của hắn đang ở trong bếp làm cơm trưa cho bọn họ, vội đến không để đâu cho hết.

____

Tiểu kịch trường:

Một buổi tối nọ, Dư Phái Ngưng bừng tỉnh lúc nửa đêm, bà mở to mắt, phát hiện chồng mình lúc này đã biến đi đâu mất, không còn nằm cạnh bà nữa. Bà nghĩ chồng mình có lẽ đi WC rồi, tự nhiên cũng hơi mắc tiểu, bèn xuống giường. Lúc đi ngang qua phòng của con trai, Dư Phái Ngưng mơ hồ nghe thấy vài âm thanh vụn vặt ở bên trong.

Bà xoay xoay nắm cửa, lại nhận ra cửa bị khoá rồi, thế là bà đành vươn tay, gõ gõ cửa: "Tình Tình, con làm sao thế? Tình Tình!"

"V-vợ hả.... Tình Tình nhóc.... oh.... Nhóc mơ thấy ác mộng.... Khóc bù lu bù loa cả lên..."

Người đàn ông ghé vào lưng người đẹp, vừa đỉnh hông đυ. c̠úc̠ Ꮒσα của cậu, vừa nói dối vợ mình đang đứng ngoài cửa.

"Ông xã cũng ở bên trong à? Tình Tình rốt cuộc làm sao thế anh.." Dư Phái Ngưng không ngờ chồng bà cũng ở trong phòng, nhưng bà bây giờ chỉ một lòng lo lắng có phải con mình xảy ra chuyện gì không, cho nên không hề nhận ra thanh âm của chồng mình có hơi là lạ.

"Oh... Oh... Anh nghe được tiếng Tình Tình khóc... Nên tới đây xem bé thế nào.... Nhóc cứ khóc mãi... Oh... Oh.. Nói rằng rất sợ...nên anh đành ở lại dỗ bé..."

"Vậy anh ra mở cửa cho em đi, sao lại khoá cửa vậy chứ."

"Tình Tịn bảo không muốn làm em lo lắng... Nên anh mới khoá cửa..." Trịnh Hoằng Phong cúi đầu liếʍ mặt cậu, nhỏ giọng nói: "Bé cưng.... Mau nói cho mẹ em nghe... Nói em không sao, không có việc gì đâu..."

"Mẹ ơi... Con.... Con không sao... Chỉ là bị dọa một tí thôi ạ... Ưʍ... A.. Bây giờ có ba nên tốt hơn nhiều rồi ạ.... Ô... Ô... Mẹ, mẹ mau về phòng ngủ đi..."

"Nhưng mà..."

"Mẹ...ô...a..ha... Mẹ đừng lo... Để mẹ nhọc lòng ... Ư...con chịu không nổi..."

"Vậy... mẹ về phòng nhé..." Dư Phái Ngưng bất đắc dĩ lắc đầu, đoán chừng là gần đây áp lực học tập quá lớn cho nên cậu mới mơ thấy ác mộng. Đứa nhỏ Tình Tình này có chuyện gì cũng không nói, toàn muốn tự mình giải quyết, bây giờ gặp ác mộng cũng không muốn cho bà biết.

Bà thở dài, nghĩ đến chồng mình giờ đang ở cạnh con trai, chắc hẳn là sẽ không có vấn đề gì đâu, thế thì, đành giao cho chồng bà xử lý vậy.

"Chồng ơi, em có chút không an tâm khi để Tình Tình một mình, đêm nay anh ở lại chăm sóc con dùm em nhé?"

"Không thành vấn đề, anh sẽ dỗ con thật tốt. Em mau về ngủ đi.."

"Cảm ơn anh, ông xã."

Chờ tiếng bước chân của vợ mình dần xa, Trịnh Hoằng Phong ghé vào tai Dư Tiếu Tình cười cười, nhẹ giọng nói: " Bé cưng.... Mẹ em bảo ba phải dỗ em cho thật tốt.... Dùng ©ôи ŧɧịt̠ bự dỗ em..."

"A...a... Ba ơi... L*и da^ʍ của Tình Tình ngứa quá.... Côи ŧɧịt̠ bự mau đến đυ. l*и em đi ... TᏂασ sâu một chút.... Ba...a.."

"Yên tâm đi... Cục cưng... Chúng ta có cả đêm cơ mà.... Mẹ em cho phép nha.... Oh... Oh... L*и da^ʍ thật biết hút.... Baba được mẹ em nhờ vả... Nhất định nỗ lực hầu hạ l*и da^ʍ của bé cưng thất tốt... Oh...oh..oh... Bắn!"

Cứ như thế, tiếng rên dâʍ đãиɠ vang vọng trong phòng cả một đêm.

________

Vẫn còn nha, vẫn còn 3 chương nữa nha mọi người :))