Khi chiếc lưỡi chạm vào đáy quần một lần nữa, nó quấn quýt chọc chọc vào chiếc qυầи ɭóŧ căng chặt, nhẹ nhàng lướt trên làn da của cô...
Tiếp tục đi xuống dưới liếʍ vào đùi trong của bên kia, thỉnh thoảng phát ra tiếng vang chùn chụt...
Chu Chính Đình xoay người Tiểu Trân sang một bên, bôi nước bọt lên nửa mông của cô, áp trán vào mông cô gái, nhắm mắt lại, dụi đầu bừa bãi.
"Trên người Tiểu Trân thơm quá... Ba ba thích quá... Ba thích lắm..."
Người đàn ông lại gập đôi cơ thể cô lại, để phần bí mật giữa đôi chân cô hướng lên trên hơi lộ ra ngoài, lần này nó chỉ còn lại một mảnh vải qυầи ɭóŧ che chắn.
Đầu lưỡi liếʍ vào mảnh vải ren chỉ rộng bằng hai ngón tay, chất liệu ren đã ướt đến mức có thể vắt ra nước...
“Có phải Tiểu Trân cũng cảm giác được đúng không, nơi này hình như đang ướt dần rồi…” Ngón tay thăm dò khe hở ở giữa hai chân rất chuẩn xác, nó đi theo lớp vải chui vào trong, qυầи ɭóŧ nhăn thành một quả bóng, chìm vào trong đó.
Chu Chính Đình dùng tay đẩy cái đũng quần như dây thừng sang một bên, hoa huyệt bí ẩn cứ lộ ra ngoài không khí như vậy.
"Thật xinh đẹp…"
Tay Chu Chính Đình nhẹ nhàng mân mê viên thịt nhỏ kia vài lần, dùng ngón tay đẩy hai môi âʍ ɦộ nhỏ bên trong ra, nhìn thấy bên trong có màu hồng nhuận mê người liền vùi đầu vào hôn.
Chiếc lưỡi nán lại ở miệng con sò non, hút toàn bộ mật hoa ngọt ngào ra, liếʍ láp sạch sẽ... Cũng không biết ngày thường Tiểu Trân hay sử dụng loại dung dịch chăm sóc nào, nhưng quanh âʍ ɦộ luôn có một mùi thơm dễ chịu hấp dẫn.
Chu Chính Đình cảm thấy đồ vật trong đũng quần của mình càng ngày càng sưng to, sau khi cởϊ qυầи jean của Tô Trân ra, ông cũng cởi cả quần âu của mình xuống.
Quỳ trên tấm thảm, đồ vật dưới thân đang cương cứng thẳng đứng, Chu Chính Đình tiến lên phía trước từng bước một, cho đến khi chạm vào hai bên vai của Tô Trân, dươиɠ ѵậŧ to lớn đung đưa lủng lẳng, treo trên đầu cô.
"Ba ba rất thích Tiểu Trân, để ba ba cọ xát một chút thôi. Ba sẽ nhẹ nhàng, không làm con đau đâu."
Cầm đồ vật to lớn trong tay, eo ông chùng xuống, cán cây gậy cọ vào cổ Tô Trân. Nó quấn quanh cổ của cô, va chạm liên tục, sau đó leo lên cằm, dươиɠ ѵậŧ chọc vào mặt cô tạo thành một vết lõm.
Chu Chính Đình điều khiển dươиɠ ѵậŧ của mình, cọ xát từ trên xuống dưới ở khóe miệng và mũi của Tô Trân, cọ cho hai môi cô mở ra.