Trịnh Vy sinh ra và lớn lên trong một gia đình tài phiệt, cha mẹ luôn bận rộn với công việc của riêng mình nên có rất ít thời gian cho cô, từ nhỏ cô và anh trai lớn lên cạnh nhau, mọi công việc nhà đều có giúp việc lo hết, hầu như mọi việc cô rất nghe lời anh trai nhưng càng lớn anh trai và cô đều có sở thích riêng và niềm vui riêng cho mình.
Trịnh phong năm nay đã 26 tuổi, tổng giám đốc công ty thời trang đình đám trong nước, dáng người cao ráo rắn chắc, vì có tham gia tập gym và rất thích bơi lội nên có thể hình rất đẹp, mắt hẹp dài, môi mỏng, sống mũi cao, là hình tượng biết bao nhiêu cô gái theo đuổi, đẹp trai lại có tiền nên từ năm cấp 3 đến giờ Trịnh Phong hắn cũng có hàng tá người yêu.
Tuy là sống cùng nhà nhưng anh em họ cũng ít khi gặp nhau, buổi sáng cô dậy đi học thì anh cô đã đi làm từ lúc nào, buổi trưa lúc cô về thì anh cô vẫn tại công ty làm việc, buổi tối cũng không biết bận việc công ty hay…
Công việc cá nhân mà tới khuya mới về, nhiều khi cả ngày cũng không thấy mặt, nếu không có giúp việc nhắc nhở lịch trình của anh em họ chắc họ cũng chẳng biết hôm nay anh em mình có ở nhà hay không.
Thủa nhỏ Vy rất quấn anh, vì dù sao trong nhà cũng chỉ có anh là người thân duy nhất bên cạnh cô, cha mẹ may ra cả năm mới về nước một lần rồi lại vội vã đi ngay, cô sống trong cảnh thiếu thốn tình thương gia đình từ nhỏ nên càng ngày càng lãnh đạm, lớn hơn chút cô cũng biết cha mẹ cũng vì lo lắng cho anh em cô mà đi công tác biền biệt, ngay cả anh trai từ khi ra trường tiếp quản công ty cũng ngày càng không có thời gian bên cạnh cô, cô đã sớm quen với điều đó.
Hôm nay là ngày đặc biệt, là ngày cô tròn 16 tuổi, cô cũng bắt đầu có bạn trai, bạn trai cô tên Hải học cùng lớp, là học sinh giỏi, dáng cao gầy rất được học sinh nữ trong lớp yêu thích, hôm nay lúc tan học cậu ấy đã cố gắng giữ Vy ở trường muộn hơn, lúc chỉ còn hai người Hải nói:
– Tặng Vy, chúc Vy sinh nhật vui vẻ, thêm một tuổi lại càng thêm xinh đẹp, nói rồi Hải nắm lấy tay Vy kéo Vy lại gần và ôm thật chặt.
Vy ngượng ngùng ngước nhìn Hải, bờ môi nhỏ chúm chím mấp máy:
– Cảm ơn Hải, cảm ơn Hải đã đem niềm vui tới cho Vy, cảm ơn Hải đã trò chuyện cùng Vy suốt thời gian qua, không có Hải chắc Vy sẽ buồn lắm.
– Vy yên tâm, Hải luôn ở cạnh Vy cơ mà, Hải cũng rất yêu Vy sẽ không rời xa Vy đâu nói rồi cúi nhìn Vy, nhìn bờ môi Vy Hải không kìm lòng được liền cúi xuống ngậm lấy mυ'ŧ, một nụ hôn đến bất ngờ khiến Vy phát hoảng đẩy Hải ra, Hải cũng sợ hành động bồng bột của chính mình, nếu Vy kêu lên không chừng Hải sẽ bị phát hiện và mời phụ huynh, Hải vội vàng ấp úng…
– Vy, Vy cho Hải xin lỗi, Hải không cố ý, nhưng… nhưng không biết tại sao khi nhìn đôi môi Vy hải không tự chủ được hành động của mình.
– Vy không trách Hải, cũng tại quá bất ngờ nên Vy mới hoảng hốt như vậy, Vy cũng yêu Hải mà.
Nói rồi Vy ôm chầm lấy Hải, Hải vẫn chưa ổn định cảm xúc vẫn còn hơi run về hành động của mình vừa rồi, Vy thấy Hải rất tội nghiệp bèn ôm chặt Hải hơn và ngước lên in đôi môi của mình lên môi Hải, Hải không ngờ rằng Vy lại hôn mình, run run đáp trả, nụ hôn đầu đời của thiếu nữ và con mọt sách hoàn toàn không có kinh nghiệm nhưng cũng làm cả hai rạo rực, Hải theo bản năng sinh lý, vật ở giữa chân từ từ nhô cao tự bao giờ, mà Vy lại thấy ẩm ướt ở qυầи ɭóŧ nhiều hơn, ngực căng trướng đau kỳ lạ, Vy thật muốn xoa dịu nó, Hải ôm Vy càng chặt, Vy có cảm giác ngay giữa chân mình có vật gì cứng rắn đè vào, cả hai đang say sưa trao nhau nụ hôn đầu thì bỗng nhiên có tiếng chuông điện thoại của Vy reo vang làm cả hai giật mình vội buông nhau ra, thì ra tài xế lái xe của nhà Vy chờ lâu không thấy Vy ra bèn gọi điện, Vy vội chào tạm biệt Hải rồi chạy nhanh ra khỏi lớp.
Hải nhìn theo bóng lưng Vy rồi mơ màng tưởng tượng…
Vy về nhà như mọi lần cũng không thấy anh đâu, cô ăn vội cơm rồi vào phòng mở quà của Hải tặng, Món quà đầu tiên sinh nhật thứ 16 của cô được nhận từ người cô yêu quý khiến cô rất vui, một con búp bê tóc xoăn giống Vy, nhưng phát ra lời bài hát ngọt ngào làm tâm hồn thiếu nữ xao động cô đặt con búp bê lên bàn rồi say sưa nghe bài hát phát ra từ nó rồi ngủ lúc nào không biết.
Trong một phòng khách sạn xa hoa, Phong cùng cô người yêu mới quen tên Anh Thảo đang phát ra từng tiếng rêи ɾỉ kí©ɧ ŧìиɧ:
– Hư ư… nhẹ chút đi anh em chịu không nổi, Thảo nũng nịu, tiếng kêu kiều mị cũng không tăng thêm cơn hứng tình của Phong, Phong kéo Thảo lại gần cửa sổ, gác một chân cô lên bệ cửa, từ sau phong nhấp từng cú mạnh mẽ khiến Thảo rêи ɾỉ to hơn…
– Hừ mới nhiêu đây chịu không nổi sao làm người yêu anh được chứ, chẳng lẽ em lại chịu cho anh đi tìm người khác sao? Phong vừa thúc mạnh vừa hỏi…
– Không đời nào, anh chỉ được là của em thôi, Thảo quay đầu lại đưa lưỡi hôn Phong, tiếng nút lưỡi, tiếng Phong chơi Thảo bèm bẹp, da^ʍ thuỷ chảy đầy chân nhớp nháp cũng không tạo ra nhiều kɧoáı ©ảʍ cho Phong, bất ngờ Phong rút ©ôи ŧɧịt̠ của mình ra, xoay người Thảo lại bế thốc thảo lên, chân Thảo quấn chặt eo Phong, cả người bám vào Phong như bạch tuộc, ©ôи ŧɧịt̠ bóng nhẫy đung đưa dưới khe mông làm Thảo khó nhịn liền nhích mông lên tìm đúng vị trí sau đó nới lỏng tay ra thả cả người xuống, ©ôи ŧɧịt̠ tìm lại được cái động thịt theo bản năng nó lại ra sức vẫy vùng đưa Thảo lên cõi thiên thai, đang mải đâm thì lại bị tiếng chuông điện thoại của Phong phá đám, Phong biết đấy là tiếng chuông nhắc nhở Phong hôm nay là sinh nhật cô em gái duy nhất của mình, Phong rút ©ôи ŧɧịt̠ bóng nhẫy nước nhờn ra rồi nói với Thảo:
– Hôm nay thật xin lỗi em, anh bận công việc nhà hẹn em khi khác, nay anh không đưa em đi ăn được.
Thảo phụng phịu:
– Vậy hôm nào khác anh phải bù cho em đấy, người ta khó khăn lắm mới gặp được anh.
– Ok honey! Phong đung đưa ©ôи ŧɧịt̠ của mình trước mặt Thảo rồi lột luôn cái bαo ©αo sυ rỗng tuếch không có tϊиɧ ɖϊ©h͙ quăng vào thùng rác, trong đầu nghĩ con mẹ nó chơi cả buổi cũng không ra, thật mất hứng, chắc phải kiếm con em khác nữa rồi. Quan hệ với bất cứ ai Phong đều đeo bαo ©αo sυ vì Phong sợ có em nào đó bẫy mình có con thì khổ, thế đấy.
Trên đường lái xe về Phong ghé hiệu bánh mua một chiếc bánh kem xinh xắn, Phong nghĩ em gái mình chẳng thiếu gì, nay sinh nhật chắc ông bà già cũng chuyển tiền mừng sinh nhật cho nó rồi, nhưng chả lẽ sinh nhật lại không tặng quà gì sao, mọi năm đều đưa con bé đi xem phim rồi đi ăn sau đó đi mua sắm, thôi nay khác chút, tìm mua món quà nhỏ tặng con bé dù sao cũng là quà anh trai tặng sẽ có khác biệt, nghĩ thế Phong ghé tiệm trang sức lớn nhất thành phố mua một sợi dây chuyền có đính kim cương, thật trùng hợp là bao phủ xung quanh hạt kim cương ấy là chữ PV l*иg vào nhau, nhân viên thấy vậy vội giới thiệu:– Đây là mẫu mới nhất của cửa hàng, có chữ cái tên các cặp tình nhân, cửa hàng có đủ chữ cho mọi cặp đấy thưa anh, nếu anh yêu cầu cặp chữ khác không có ở đây anh có thể đặt hàng sau khoảng một tuần là có.
– Không cần tôi lấy mẫu này, làm ơn gói lại và thanh toán cho tôi – Phong nói.
Cô nhân viên mỉm cười đon đả:
– Dạ người yêu anh thật hạnh phúc.
Phong cũng lười giải thích, người yêu gì chứ, tặng con bé chữ này để sau này mỗi khi nó đeo nó sẽ nhớ là anh trai nó tặng không được phép quên.
Về tới nhà nghe giúp việc bảo cô chủ vẫn còn trong phòng ngủ chưa dậy, Phong nhẹ nhàng đẩy cửa vào, ánh đèn nhàn nhạt làm cho khuôn mặt thiếu nữ càng thêm đẹp mê người, đến bây giờ Phong mới lại ngắm kỹ em mình hơn, kể từ khi dậy thì cơ thể Vy ngày càng đẹp, chỗ lồi, chỗ lõm rất quyến rũ, mái tóc xoăn xõa tung trên giường, hàng mi cong vυ't, mũi thẳng cao, đôi môi nhìn tựa trái anh đào thật làm người khác muốn cắn một miếng.
Vì lúc đi học về Vy chưa thay đồng phục nên vẫn để đồng phục đi học ngủ quên.
Chiếc cúc áo sơ mi như muốn đứt tung để giải phóng cho bầu ngực căng tròn của Vy, vòng eo nhỏ mảnh khảnh được giấu sau lớp váy, chiếc váy vô tình bị kéo lên cao trong lúc ngủ làm lộ ra cặp chân thon dài trơn bóng, Phong còn thấy rõ cả chiếc qυầи ɭóŧ hello của em mình, một cơn khô nóng khó nhịn bốc lên, ©ôи ŧɧịt̠ chưa được thỏa mãn của Phong lại đang gào thét muốn xông ra làm thịt ngay con thỏ con này, Phong tự chửi thầm trong đầu mình cầm thú, ngay cả em ruột mày cũng muốn chơi.
Phong cũng thấy lạ, bao nhiêu người yêu bạn gái cũng không gợi lên hứng thú cho Phong tới như vậy tại sao chỉ nhìn em gái mà mình lại thấy hứng tình đến thế…
Phong nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh Vy, đưa tay lên khẽ chạm vào mu l*и Vy làm Vy mơ màng tỉnh lại.
– Uhm anh hai đã về rồi sao.
Giọng nói ngái ngủ pha chút làm nũng phát ra từ đôi môi khêu gợi khiến Phong không kìm lòng được liền đặt xuống môi Vy một nụ hôn thật sâu, Vy giãy giụa định đẩy Phong ra nhưng anh đã đè lên Vy, giữ chặt hai tay Vy thì thầm bên tai:
– Yên lặng, ngoan nào, anh chỉ muốn chúc mừng sinh nhật em thôi, theo một cách đặc biệt.
Nói đoạn Phong đưa lưỡi vào trong khoang miệng Vy, mυ'ŧ chiếc lưỡi thơm tho của thiếu nữ làm Vy cũng đắm chìm vào cảm xúc mà anh trai mình mang đến, Phong là cao thủ tình trường không giống Hải, vì vậy khi hôn Vy phong rất có kinh nghiệm làm Vy cứ như lạc vào chốn khác, cái cảm giác lúc chiều lại kéo đến, nó khiến ngực cô trướng đau khó chịu hơn, Vy nhăn nhó chảy nước mắt, Anh phong em đau, khó chịu quá, dừng lại thôi anh.
Phong biết nếu mình còn tiếp tục có lẽ phong thực sự sẽ đè em mình ra mà ȶᏂασ, anh cũng không ngờ sao mình lại như vậy, có lẽ tại lúc trưa chưa được thỏa mãn chăng?
Phong ngồi dậy xoa đầu em gái bảo:
– Em tắm rửa, thay đồ rồi anh chở em đi chơi.
Vy biết năm nào anh trai cũng đưa cô đi chơi, đi ăn quanh thành phố cũng không có gì mới mẻ cả, cô từ chối:
– Thôi hay là ở nhà, đặt nhà hàng làm gì mang tới, anh em mình khỏi đi đâu cho mất công…
Phong nhìn Vy tội nghiệp nói:
– Nghe lời anh, lần này anh đưa em đi tới nơi đặc biệt.
Vy cũng không hăng hái lắm nhưng thấy anh nhiệt tình nên cô cũng đành nghe theo.
– Vậy anh xuống lầu ngồi chờ em một chút.
Tắm xong hôm nay Vy mặc một chiếc váy đỏ trễ vai, vì ngực đau nên cô cũng chẳng mặc áσ ɭóŧ, nơi giữa hai chân cũng khó chịu nên cô cũng chẳng mặc qυầи ɭóŧ ngồi xe với anh hai, xong đi ăn rồi về là được nên cũng không để tâm lắm, miễn sao thoải mái là được, thoa chút son môi, buộc mái tóc cao, vậy là xong.
Trong lúc chờ Vy thì Phong cũng về phòng tắm, lúc nãy từ khách sạn về vội quá Phong cũng chưa tắm. Sau đó lại hôn Vy nên dục hoả đầy mình, ©ôи ŧɧịt̠ Phong vẫn không chịu xẹp xuống cho dù đã tắm, ai bảo hình ảnh đôi môi cô em gái cứ không ngừng hiện lên mời mọc, mải suy nghĩ đen tối nên lúc vào phòng tắm Phong cũng không đem theo khăn tắm, đành tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bước ra thì giật mình không ngờ Vy ngồi đó tự bao giờ, tuy giật mình nhưng anh cũng không muốn che đi chỗ nhạy cảm mà nhếch miệng cười nhìn Vy hất cằm ra vẻ xem đi anh của em có thân hình rất tuyệt, ngay cả thằng nhỏ cũng không chịu thua kém.
Vy trợn trừng mắt nhìn anh đứng hình mất mấy giây sau đó vội che mắt lại không ngừng mắng:
– Bệnh hoạn, vô sỉ.
Phong cười cười…
– Ai bảo em vào phòng mà không lên tiếng anh đâu biết em ở trong phòng giờ lại quay ra chửi anh, có em gái nào như em không?
– Thì tại em chờ lâu quá nên vào đây, mọi lần ít ra anh cũng có khăn tắm chứ sao giờ lại quên Vy lầm bầm.
Nói rồi Vy đứng dậy lục tủ tìm khăn tắm rồi ném về phía Phong sau đó chạy nhanh ra ngoài.