Chữa Khỏi Bạn Nhỏ Đáng Thương

Chương 1: Xuyên sách

"Phía sau tôi chính là 'Cô nhi viện Noãn Dương' mới được thành lập không lâu, do Kinh thị, một trong mười xí nghiệp lớn của thành phố bỏ vốn xây dựng. Con đường gây dựng sự nghiệp của Kinh Khê, người sáng lập Kinh Thị có thể nói là vô cùng truyền kỳ..."

Người chủ trì bên trong TV còn chưa dứt lời, nhân vật chính trong lời kể Kinh Khê đã cầm lấy điều khiển, tắt TV đi, sắc mặt đạm nhiên, cô không cần xem cũng biết người dẫn chương trình muốn nói gì tiếp theo.

Đơn giản chính là Kinh Thị được sáng lập bởi cô, do xuất thân là một cô nhi, nên mỗi năm đều sẽ đầu tư một số tiền lớn làm từ thiện, đặc biệt là những hạng mục liên quan đến cô nhi viện, doanh nhân kiệt xuất phấn đấu gian khổ nhiều năm vẫn không quên trả ơn xã hội, quả thật là một tin tức tích cực.

Nhưng cô hoàn toàn không có hứng thú nghe người khác đàm luận về quá khứ của mình, cũng không cảm thấy quá khứ của cô có gì đáng để mọi người thổn thức cảm thán.

Lấy quá khứ bất hạnh để làm nổi bật thành công trong hiện tại sao? Kinh Khê hiện tại, một đường nhảy lớp, 24 tuổi đã thành tiến sĩ song bằng máy tính và tài chính ở đại học A, đạt được nhiều bằng sáng chế, trong khoảng ba năm đã tự tay thành lập Kinh Thị, gặt hái nhiều thành công trong thị trường, cổ phiếu mỗi phút mỗi giây đều đang tăng... Đủ loại, cái nào cũng là thành tựu mà người thường khó đạt được.

Kinh Khê tuỳ tay ném điều khiển lên trên ghế sô pha, hừ nhẹ bài ca không biết tên, xoay người đi lên lầu rửa mặt, trời không còn sớm, nên ngủ.

Nằm ở trên giường, trằn trọc nửa ngày lại vẫn không thể ngủ được, nghiêng đầu nhìn thoáng qua chiếc điện thoại lẳng lặng nằm bên cạnh gối đầu, mím môi, cầm lên, thuần thục mở ra một phần mềm đọc tiểu thuyết, click mở một quyển tiểu thuyết đã đọc được 89%, đây cũng là quyển tiểu thuyết duy nhất cô lưu trữ trong phần mềm.

Trong quá khứ, Kinh Khê bận rộn học tập không ngừng, phát triển bản thân, vội vàng gây dựng sự nghiệp, dường như chưa dành chút thời gian giải trí hưu nhàn nào cho bản thân, rốt cuộc mỗi thành tựu hiện tại đều cần cô dành ra thật nhiều thời gian cùng tinh lực. Kinh Khê một đường tiến thẳng đến mục tiêu minh xác, những ai quen biết cô đều thấy cô tích cực như ánh mặt trời, tiếp thêm động lực cho bao người.

Dẫu sao vẫn sẽ có bỏ lỡ, nuối tiếc, thời thơ ấu một đi không trở lại. Cô không cảm thấy cuộc sống ở cô nhi viện kham khổ, cũng không thấy bản thân đáng thương, nhưng ngẫu nhiên cũng có cảm giác muốn đền bù.

Cô chưa từng trải qua cuộc tình nào, chưa từng đi công viên giải trí, lúc đi học chưa từng được người đón đưa và chưa từng cảm thụ được hơi ấm gia đình...

Tình cờ, trong lúc Kinh Khê nghĩ như vậy, lướt đi động thấy được cuốn 《 Thế thân, hung hăng yêu 》này, Kinh Khê cũng thuận tay click mở.

Cô chưa từng đọc tiểu thuyết.

Lần đầu đọc tiểu thuyết Kinh Khê có chút kinh ngạc trước giả thiết Alpha, Beta, Omega của cuốn truyện, khẽ cau mày, nhưng Kinh Khê chuyện lớn gì đều từng gặp qua nên không có tắt đi, càng đọc, đôi mày nhăn lại chưa từng thả lỏng xuống.

Cô khó mà tán đồng được thế giới quan của quyển sách này và tam quan của vai chính, có thể tiếp tục đọc là bởi vì nam chính Ninh Thanh trong truyện, một người khϊếp nhược rồi lại cứng cỏi... Bạn nhỏ đáng thương.

Bạn nhỏ đáng thương bị ngược từ đầu đến cuối, Kinh Khê vừa đọc vừa kìm nén suy nghĩ muốn báo cảnh sát.

Đọc sách, cô cũng đặt tình cảm chân thật vào trong.

Nhưng mới ngay ngày hôm qua, cô thấy nữ chính chẳng hiểu sao lại đi tỏ tình với bạn nhỏ đáng thương, nói bạn nhỏ đáng thương mới là chân ái của cô ta! Để cô không thể tiếp thu chính là, bạn nhỏ đáng thương cư nhiên đồng ý rồi?

Lần đầu tiên Kinh Khê có ý muốn bỏ truyện, hôm nay cô lại vẫn mở ra.

Đọc kết cục nữ chính và Ninh Thanh sống cuộc sống hạnh phúc bên nhau, trong lòng cô ẩn ẩn có chút không thoải mái.

Lần đầu tiên lướt xuống phần bình luận, Kinh Khê gửi một câu hỏi, Ninh Thanh bị nữ chính bất công như vậy, sao còn đồng ý chứ? Là thật sự thích nữ chính sao? Này có phải là không quá hợp logic không?

Tác giả còn chưa hiện thân, những người đọc khác sôi nổi nhắn lại.

"Đọc tiểu thuyết thì cần gì logic, sảng là được!"

"Tác giả này thích nhất cốt truyện máu chó như vậy, văn học thế thân, tình yêu cưỡng chế, ngược thân ngược tâm, như một nồi lẩu thập cẩm vậy, tôi rất thích!"

"Rất thích +1!"

"Giả thiết vốn dĩ chính là tra A tiện O, đọc thấy vui là được."

"Bạn lại không phải Ninh Thanh, làm sao bạn biết cậu ta sẽ không đáp ứng. Đừng tự suy diễn nữa!"

*

Kinh Khê nhìn những bình luận kia, mới biết nguyên lai đây là tiểu thuyết tra A tiện O não tàn, yên lặng xoá bỏ cuốn truyện duy nhất lưu trữ này, xoá cả phần mềm đọc tiểu thuyết.

Giấc ngủ này của Kinh Khê không quá an ổn, bên tai âm ĩ ồn ào, chung quanh là đủ loại mùi vị, đầu cũng hơi hơi đau, từng đoạn ngắn ký ức rơi rớt, tan tác vọt vào trong óc Kinh Khê.

"Kinh Khê! Kinh Khê!" Giáo sư già trên bục giảng nhìn Kinh Khê quanh minh chính đại ngủ trên bàn, nhất thời nổi cơn giận dữ, hắn chính là giáo sư danh dự toàn cầu! Trước giờ Kinh Khê dù có không nghe giảng cũng sẽ không trắng trợn táo bạo ngủ trong lớp như vậy!

Trong số bạn tốt không nhiều lắm của Kinh Khê, Dịch Thính chịu ánh mắt như muốn ăn người của giáo sư, ở dưới bàn điên cuồng chọc eo Kinh Khê.

Mau tỉnh dậy đi! Ngủ kiểu gì mà sâu như vậy! Còn không tỉnh giáo sư sẽ ném mày ra phòng học! Trong lòng vừa run sợ, vừa cảm thán chính mình thật là hết lòng tận tuỵ với Kinh Khê!

Lúc sắp định hạ độc thủ, véo cô, Kinh Khê vẫn luôn hôn mê không tỉnh rốt cuộc có phản ứng.

Dịch Thính thở dài nhẹ nhõm một hơi, trong lòng có điểm đáng tiếc, kia chính là Thái tử Kinh gia, một cái véo không biết trị giá bao nhiêu!

Kinh Khê nhíu nhíu mày đứng lên, cô ở phòng học? Đối mặt hết thảy phát sinh trước mắt, người trầm ổn như Kinh Khê cũng không khỏi cảm thấy khϊếp sợ.

Ở trong mắt giáo sư Kinh Khê là đang trần trụi kɧıêυ ҡɧí©ɧ! Ngủ trong lớp học của hắn còn dám ra vẻ như vậy!

"L..." Lúc sắp buột miệng thốt ra từ "Lăn", lý trí đột nhiên online, đây rốt cuộc là Thái tử Kinh gia. Đứng trước tư bản đó là... tuyệt đối không thể chọc!

Chuyển đề tài, "Trò hãy phân tích mô hình kinh tế trên powerpoint." Đối với đa số học sinh tại S đại mà nói này cũng không khó, nhưng Kinh Khê thì khác, mọi môn học của Kinh Khê đều xếp tầng chót. Mặc kệ ra sao, hôm nay hắn hạ quyết tâm phải ra oai phủ đầu với Kinh Khê!

Loại vấn đề này với Kinh Khê mà nói không khác gì 1 cộng 1 bằng mấy, nhìn thoáng qua trang chiếu, ngữ điệu nhanh chóng lưu loát: "Đây là một mô hình đầu nhập sản xuất..."

Giáo sư nghe Kinh Khê nói mà vô cùng bất ngờ, không chỉ riêng hắn, Dịch Thính bên cạnh đã không thể khép cằm lại. Ngay sau đó, giáo sư khô cằn cho chính mình đường lui: "Phân tích thực tốt, ngồi xuống nghiêm túc nghe giảng!"

Kinh Khê gật đầu ngồi xuống, làm bộ làm tịch nhìn sách giáo khoa trên bàn, kỳ thật bắt đầu xử lí những ký ức hỗn loạn xuất hiện trong đầu.

Dịch Thính vốn tưởng trêu chọc Kinh Khê một chút, nhưng thấy sắc mặt cô không tốt cũng không dám nói gì. Nhưng nghiêm túc học tập như vậy, chẳng lẽ Kinh đại tiểu thư của chúng ta muốn quật khởi? Rốt cuộc từ bỏ ảo tưởng không thực tế, quyết định thừa kế Kinh gia."

Giáo sư thấy Kinh Khê thái độ đoan chính, còn tính vừa lòng mà gật gật đầu, tiếp tục giảng bài.

Sau khi sắp xếp lại những ký ức trong đầu, Kinh Khê nhìn "Nghệ thuật" rất có phong cách, lung tung rối loạn trên sách chuyên ngành, trong óc hiện lên một suy nghĩ, chẳng lẽ... cô trở thành trong sách chỉ xuất hiện mỗi cái tên, Kinh Khê?

Trong《 Thế thân, hung hăng yêu 》, bạch nguyệt quang nữ chính cầu mà không được chính là anh trai Omega của Kinh Khê, Kinh Vũ, Kinh Khê tồn tại đại khái để chắp tay đưa Kinh gia cho nữ chính. Sau khi nữ chính thu mua Kinh gia, dễ như trở bàn tay chiếm được bạch nguyệt quang Kinh Vũ, nhưng cuối cùng nữ chính lại chọn Ninh Thanh, Kinh gia tồn tại chỉ để thể hiện năng lực bất phàm, nét thâm tình, lãng tử hồi đầu của nữ chính.

Tiếng chuông vang lên, tan học.

Kinh Khê nhớ lại thời khoá biểu, hôm nay là thứ sáu, cả ngày chỉ có một vài tiết khoá chiều nay, sau khi tan giờ cũng không cần học thêm gì.

Dịch Thính xoay người, hỏi Kinh Khê: "Hôm nay mày làm sao vậy?"

Kinh Khê từ trong ký ức biết được, Dịch Thính là bạn cùng phòng năm nhất của nguyên chủ, quan hệ còn tính không tồi, hiếm thấy chịu được tính tình của nguyên chủ.

A đại quy định năm nhất bắt buộc phải trọ ở trường, Kinh Khê cũng không có đặc quyền, nhưng đến năm hai Kinh Khê đã dọn ra ký túc xá, hiện tại là vừa mới bước vào năm ba.

"Thân thể không quá thoải mái." Kinh Khê thuận miệng có lệ nói.

"Kỳ dịch cảm?" Dịch Thính có chút khẩn trương.

Rốt cuộc vị bạn tốt này chính là Alpha đỉnh cấp, tố chất thân thể cũng vô cùng chuẩn, khả năng khôi phục cũng là tuyệt nhất, có thể làm cô thấy không thoải mái, ngoài kỳ dịch cảm thì còn gì nữa.

Nhưng mà kỳ dịch cảm của Alpha đỉnh cấp, cơ hồ một năm chỉ có một lần, lực phá hoại rất đáng sợ! Cô chỉ là một Beta, chịu không được một quyền của Kinh Khê! Nghĩ tới lúc nãy trong giờ chính mình điên cuồng chọc Kinh Khê, đột nhiên run bần bật.

Kinh Khê mới mười chín tuổi, cũng nơi phân hoá thành Alpha được một năm, xác thật không giỏi khống chế bản thân! Dịch Thính ôm chặt túi trong tay, nhỡ đâu cô bùng nổ, có thể giảm xóc một chút.

Nghe được ba chữ "Kỳ dịch cảm", Kinh Khê thoáng sửng sốt, cô đổi nhiên nhận ra thế giới này khác hẳn thế giới cô từng sống!

Thế giới này có hai loại giới tính, giới tính đầu tiên là Alpha, Beta, Omega, tiếp theo là đến giới tính thứ hai nam, nữ.

Alpha là ưu tú nhất, cả về vũ lực lẫn trí lực, chiếm phần lớn tài nguyên trong xã hội, Beta giống người thường ở thế giới ban đầu của cô nhất, Omega thì có ngoại hình đẹp đẽ cùng khả năng sinh dục xuất sắc. Ba loại giới tính lần lượt chiếm tỷ lệ 2:7:1 trong xã hội.

Sau cổ Alpha cùng Omega đều có tuyến thể, tin tức tố được sinh ra từ tuyến thể, độ xứng đôi tin tức tố càng cao, khả năng sinh ra đời con chất lượng càng cao, Alpha có thể vượt qua kỳ dịch cảm dễ dàng hơn, Omega cũng có thể vượt qua kỳ động dục thoải mái hơn. Beta không có tuyến thể, cũng không có khả năng ngửi hương vị của tin tức tố.

Không công bằng chính là, một Alpha có thể đánh dấu vô số Omega, nhưng Omega chỉ được đánh dấu bởi một Alpha duy nhất.

Cho nên kỳ thật các loại hương vị cô ngửi được ở trong không khí lúc trước chính là do tin tức tố.

"Không phải." Kinh Khê trả lời.

Dịch Thính khẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi, không phải cô kỳ thị, là cô không dám trêu vào Alpha trong kỳ dịch cảm!

"Có chút việc, đi trước." Kinh Khê nói một câu rồi vội vàng rời đi.

Để lại Dịch Thính với vẻ mặt mờ mịt.

Đứng ở cửa phòng vệ sinh, Kinh Khê như được mở rộng tầm mắt, lần đầu tiên nhìn thấy phòng vệ sinh được phân loại nhiều như vậy, nam Alpha, nam Omega, nam Beta, nữ Alpha, nữ Omega, nữ Beta.

Dừng một chút, đi vào phòng vệ sinh cho nữ Alpha.

Nhanh chóng tìm một gian phòng, đóng cửa, cúi đầu, kéo quần.

Kinh Khê nhìn bộ phận chưa từng có trên cơ thể mình, bản thân rõ ràng cảm nhận được nó tồn tại, cả người như bị sét đánh, nhất thời không biết nên nói chút gì.

Mất ba phút bình ổn tâm trạng, Kinh Khê đi đến bồn rửa tay, rửa sạch mặt mình, vẫn là hạ nhiệt độ vật lý tương đối hữu dụng.

Ngẩng đầu nhìn chính mình trong gương, tóc bị dính ướt, bọt nước chảy xuống da thịt trắng nõn bóng loáng, môi không tô son vẫn vẻ hồng hào, mắt hạnh tròn tròn, điều duy nhất cô thấy quen thuộc chính là gương mặt này giống như đúc gương mặt nguyên bản của cô, ngay cả vị trí nuốt ruồi nhỏ ở xương quai xanh cũng y xì, khác mỗi bề ngoài có phần trẻ hơn so với cô.

Kinh Khê nhắm mắt, có chút mộng ảo.