Chinh Phục Nam Nhân Đã Có Vợ

Chương 37

Đôi mắt Điềm Điềm đầy phẫn nộ, mẹ nó, cô thèm vào mà dụ dỗ thằng cha già đó? Tên Hàn lạnh này còn chưa biết chuyện gì xảy ra mà đã vội chỉ trích cô?

Trên đời này Điềm Điềm ghét nhất bị người khác hiểu lầm, nếu không phải đang ở chỗ có nhiều người như vậy, cô đã vả cho hắn từ lâu.

Thật ra cũng muốn giả thích cho bản thân vài câu, nhưng dù sao có nói hắn cũng chẳng thèm tin, trong suy nghĩ của Hàn Mặc hẳn đã mặc định cô là lẳиɠ ɭơ, dâʍ đãиɠ từ lâu, giải thích chỉ tổ tốn nước miếng

Hàn Mặc thấy cô không nói gì, coi như là ngầm thừa nhận, liền không nhịn được nghiến chặt răng, hai con mắt nổi đốm lửa

“Sao? Tôi nói đúng quá nên không phủ nhận nổi đúng không?’

Umh, đúng ông nội nhà ông

Đôi mắt cô nhìn lại hắn, rồi nhún vai thản nhiên

“Hàn tổng muốn nghĩ sao thì nghĩ”

“Được lắm, gan to thật, gạ gẫm tôi còn chưa đủ nên phải tìm đến thằng khác”

“Tôi không thoả mãn được cô phải không?” – Lời nói chứa đầy nguy hiểm

Cô vẫn không nhận ra, một tay cầm li rượu , hồn nhiên nghênh mặt thách thức “ Có lẽ thế đấy Hàn tổng”

Hắn chợt mỉm cười, gật gù “ Được lắm “. Vừa nói xong lôi tay cô đi ra ngoài

Lúc đi qua gặp một vài người quen, hắn vẫn tự nhiên chào hỏi lịch sự rồi cáo từ chỉ là bàn tay to rộng siết chặt bàn tay của Điềm Điềm đến đau nhói

Bây giờ cô mới nhận ra có gì không ổn, bất an mà hỏi hắn “ Anh dẫn tôi đi đâu vậy?”

Hắn liếc xuống cô, không thèm trả lời

Một chiếc bugatti đen xuất hiện, hắn mở cửa ở ghế phụ rồi nhét cô vào trong

Lục tài xế cung kính hỏi Hàn Mặc “ Hàn tổng, ngài muốn đi đâu “

“Đến biệt thự Quảng Hàm đi “

Lục Quân hơi ngạc nhiên, Quảng Hàm là một trong những căn biệt thự của Hàn Mặc, rất ít khi Hàn Mặc về đó, chỉ khi say rượu ngại đi xa về nhà mới ghé qua. Sếp không muốn về nhà sao, đêm như thế này còn dẫn thư kí đến nhà riêng?

Tuy có hơi bối rối nhưng hắn cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, dù sao hắn cũng là kẻ làm thuê, nào dám tỏ thái độ?

“Chở tôi về nhà, tôi rất mệt, không còn sức đi đâu nữa”

Hắn vẫn nhắm mắt nghỉ ngơi, mặc kệ

“Nè, nói anh đó, tôi muốn về nhà”

Đôi mắt hắn mở ra, đầy nguy hiểm như một con sói đang rình rập con mồi

“Sợ rồi?”

Hừ, sợ cm nhà anh. Điềm Điềm cũng không thèm nói chuyện với hắn nữa, lôi điện thoại ra lướt chơi

Lướt đến phần tin nhắn thì thấy có thông báo, là của Ứng Thời, một tin nhắn thoại, đôi môi vểnh lên khẽ cười. Cô tưởng mình đã vặn nhỏ âm thanh nên bấm vào nghe

Một âm thanh trầm ấm vang to giữa khoang xe “ Sao giờ này em chưa về, anh đến công ty đón em nhé’

Cô bối rối tìm nút vặn âm thanh nhưng đã muộn, người bên cạnh đã nghe hết. Khuôn mặt Hàn Mặc phủ đầy mây đen, cằm bạnh chặt nhìn qua Điềm Điềm mỉa mai

“Ồ lẳиɠ ɭơ gớm nhỉ, một lúc câu liền ba thằng đàn ông’

Tên điên, cô mặc kệ Hàn Mặc, cúi xuống nhắn tin với Ứng Thời “ Em có chút việc phải tăng ca, anh ngủ trước đi “

Được lắm, còn dám ngó lơ hắn

Lục Quân đang lái xe thì cảm giác có một luồng khí lạnh phả ra từ sau gáy, không kiềm được rùng mình

Khoảng 10 phút đã đến nơi, hắn mở cửa xe nắm tay cô lôi nhanh vào trong biệt thư. Ở bên kia cầu thang, quản gia thấy ông chủ mình tay kia nắm chặt tay một cô gái đến thì bất ngờ, vội vàng cúi xuống chào hỏi

“ Hàn tổng ngài cần phục vụ gì không?’

“Không cần đâu”

Hắn kéo tay cô lên cầu thang rồi lôi vào một căn phòng, quẳng cô ngã ngửa xuống giường

“Anh muốn làm gì” – Cô khồng kiềm đuợc run rẩy hỏi

Hắn phun ra hai từ ngắn gọn “ Chơi em”

Thái độ của Hàn Mặc làm cô còn nghĩ hắn sẽ hành hạ đánh đập mình nữa cơ , hú hồn hoá ra là chơi à, tưởng cô sợ chắc, chơi thì chơi, cả người cô hưng phấn đến run rẩy

Vừa nói xong, cả người lao đến xé nát chiếc váy của cô ra, chiếc váy sang trọng chưa đến vài giây đã tanh bành

Đôi mắt đỏ rực nhìn đến cặρ √υ' non mềm trắng trẻo, khi nãy trong phòng vệ sinh, hắn đã muốn ăn nó, ngậm nó,. Nhịn đến bây giờ quả là kì tích

Bàn tay thô to giơ lên xoa xoa nắn nắn hai trái đào mọng nước, hắn vùi mặt vào khe đào mà hít ngửi, tay dùng hết công sức mà nhéo, bóp .

Cặρ √υ' to bự, bàn tay hắn bóp không hết, liền tràn ra ngoài. Hàn Mặc cúi xuống dùng lưỡi liếʍ hết phần tràn ra. Bóp đến khi bầu vυ' đã sưng đỏ, hắn liền chuyển sang chơi đến quầng vυ' đỏ hồng

“Um đúng rồi, bóp mạnh lên”

“Sướиɠ quá, vυ' to được bóp sướиɠ quá”

Cái miệng nóng hổi há to ngậm lấy đầṳ ѵú như đang bú sữa, vừa bú vừa hút thật mạnh như bên trong thật sự sẽ có sữa chảy ra. Hắn cứ bú hết bên trái lại chuyển đến bên phải. Đôi khi còn ác ý, ngậm thật chặt đầu ti mà day, cắn chặt. Đầu ti nhanh chóng bóng loáng dính đầy nước miếng cùng với dấu răng của ngươi đàn ông, trông rất đáng thương

Ban đầu khi bị hắn cắn thì có hơi đau, nhưng dần dần lại chuyển sang tê dại rồi sướиɠ đến cả người run rẩy, bên dưới lỗ âʍ đa͙σ cũng đang dần tứa nước, cô đúng là da^ʍ thiệt, mới chơi đến vυ' mà đã chảy tràn nước sốt

“Hàn tổng ơi, mau nhét côn ŧᏂịŧ vào huyệt đi”

“Huyệt da^ʍ ngứa lắm rồi, muốn được ăn côn ŧᏂịŧ “

Hắn thô lỗ xé qυầи ɭóŧ mỏng manh của cô râ, lộ ra âm huyệt đỏ hồng dâʍ đãиɠ. Rồi đứng lên đi lấy một món đồ gì đó. Hàn Mặc nhanh chóng trở lại , trên tay là một chai rượu

“Anh lấy rượu làm gì?”

Hàn Mặc không trả lời, để hai chân cô banh ra thật rộng rồi vạch môi huyệt ra