Chinh Phục Nam Nhân Đã Có Vợ

Chương 19

Đau khổ nhất đối với một con người có tính kiêu ngạo là tưởng có tất cả trong tay nhưng thật ra là không có gì cả.

***

Điềm Vân nói chuyện được một lúc thì mệt , liền chạy vô phòng ngủ trưa.

Phòng khách còn mỗi điềm Điềm , cô rảnh không có việc gì chơi liền nhớ đến Hàn Mặc.

Cô chạy vào toilet, cởi hết qυầи ɭóŧ, lấy điện thoại dí sát vào âʍ ɦộ rồi chụp gửi cho hắn, hai tay banh hai bên mép thịt, lộ ra lỗ huyệt đỏ hỏn đang chảy nước dầm dề

Cô soạn một tin nhắn

Hàn Mặc hôm nay cùng vợ con đi chơi, đang nói chuyện cùng Tô Thư thì liền nhận được một tin nhắn

Hắn mở ra, đập vào mặt lại cái lỗ nhỏ đầy nước của một người phụ nữ cùng với một dòng tin nhắn dâʍ đãиɠ “ Huyệt nhỏ nhớ côn ŧᏂịŧ anh “

Hai con mắt hắn tối đen, bụng dưới căng lên trướng đến đau nhức

“Sao anh có vẻ hốt hoảng thế, công ty có chuyện gì ạ?” Tô Thư ghé mắt nhòm vô điện thại Hàn Mặc, hỏi vẻ lo lắng

Hắn bấm nút tắt, rồi bình tĩnh “ Chuyện cỏn con thôi, em đừng lo”

Đợi khi cô ta ra chỗ khác, hắn mới mở lại hình ảnh dâʍ đãиɠ đó ra xem ,miệng không kiềm được mà nói lời thô tục “TᏂασ mẹ dâʍ đãиɠ”

Thấy tin nhắn đã có người đọc nhưng không phản hồi gì , Điềm Điềm tức tối, miệng lầm bầm chửi.

Tên lạnh lùng , người ta đã ướt đến vậy còn không thèm quan tâm , hừ

Hôm qua mới được chơi một cây côn ŧᏂịŧ ngon như vậy, hôm nay lại trống vắng, cô cố phần hơi khó chịu, vừa định thủ da^ʍ một lát thì bên ngoài nghe thấy tiếng cửa, cô đành nhẫn nhịn mà kéo quần lên

Ứng Thời đã về, hắn thấy cô sang thì khẽ mỉm cười gật đầu chào, cả hai cũng không có chủ đề gì, không khí có phần ngượng ngịu

“ Chị em đâu rồi ?”

“Chị ấy mệt nên vô phòng ngủ rồi”

Cô mới chợt nhớ ra đề tài “ À, tối nay để em làm cơm nhé, hai anh chị cứ nghỉ đi”

Thấy ánh mắt cô cương quyết, hắn cũng không ngăn cản “ừm, cảm ơn em “

Lúc hắn quay người lại, cặp mông chắc nịch , căng phồng của người đàn ông đập vào mắt Điềm Điềm.

Quả thật dáng người anh rể không hề thua kém Hàn Mặc chút nào

Còn gương mặt hắn cô chưa có dịp nhìn kĩ, cặp mắt kính trắng đã che đi phần nào đôi mắt và dáng mũi.

Chỉ có thể thấy rõ cặp môi hài hoà cùng với chiếc cằm cương nghị của người đàn ông.

**

Điềm Điềm làm vài món đơn giản, bình thường cô là người khá lười nhưng lại có sở thích đặc biệt với bếp núc.

Mỗi khi căng thẳng mệt mỏi, người ta đi ngủ, đi ăn, đi chơi, còn cô thì đi nấu ăn.

Điềm Điềm cũng không làm món gì quá cầu kì, chỉ làm một món canh , 2 món mặn

_

Ứng Thời vào phòng thì thấy vợ hắn đang ngủ say, hắn khẽ cười, bước đi cũng trở nên nhẹ nhàng.

Hắn lấy đồ đi tắm , tắm xong thì ngửi được hương thơm phúc ở dưới bếp, không kiềm lòng đươc mà ngó vào xem.

“Em làm món gì ngon thế”

Cô hơi giật mình, mẹ nó cha nội này, đi phát ra tiếng động dùm con được không?

Điềm Điềm quay mặt qua cười nói

“Canh thì em định làm bí đỏ thịt bằm, còn mùi thơm này là của đậu hũ sốt sa tế với cá kho”

Hắn khẽ ừm rồi ngồi vào bàn ăn , mắt dính chặt lấy bóng lưng yểu điệu của người con gái đang bận rộn trong bếp.

Nấu xong cá, cô chuyển sang làm canh , đang chặt bí đỏ thì bị dao quẹt ngang

Một dòng chất lỏng đỏ tươi bắn ra, trong chớp mắt ngón chỏ dính đầy máu, vết thương vô cùng ghê người .

Điềm Điềm rên nhẹ một tiếng

Hắn nghe thấy tiếng cô rêи ɾỉ, liền chạy vọt đến, mặt không khỏi căng thẳng

“Em có sao không?”

Cô nhìn hắn bằng ánh mắt dầm dề nước đầy tội nghiệp, mũi đỏ ửng rồi giơ ngón tay bị thương ra mếu máo

“Em bị đứt tay rồi, huhu, đau quá đi thôi”

Hắn bình tĩnh bịt chặt chỗ tay chảy máu, rồi đi tìm băng dính , miệng không kiềm được an ủi

“Đừng lo, để anh xử lí”

Ứng Thời đi lấy hộp y tế, rồi giúp cô băng bó vết thương

Vết thương có vẻ sâu, sau khi băng xong , cô vì mất máu mà hơi choáng, cả người vẫn hơi run rẩy

Hắn không kiềm lòng được, định choàng tay qua ôm cô an ủi, tay giơ ra thì chợt dừng lại

Do dự một lúc rồi chỉ nhẹ vỗ lưng cô, miệng dịu dàng vỗ về “ ngoan, không khóc nữa, anh băng lại rồi”

Nghe được giọng nói dịu dàng kia, cô hơi ngây ra rồi cũng bình tĩnh lại

Lúc sau ánh mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt hắn nói “ anh rể ơi, cảm ơn anh”

Chữ "anh rể" vang lên ngọt ngào, vừa dịu dàng vừa nũng nịu như tiếng meo meo của mèo con.

Như gãi vào lòng người, khiến người ta không khỏi ngứa ngáy, tê dại

Đôi mắt Điềm Điềm đỏ ửng, ướt dầm ướt dề, đôi môi vểnh hồng hào xinh xinh.

Ở khoảng cách này, hắn còn ngửi được mùi sữa thoang thoảng của thiếu nữ, ngọt đến động lòng người

Hắn quay mặt đi, môi mím chặt , chỉ khẽ gật đầu nhẹ nhàng

“Để anh làm tiếp cho, em đi nghỉ ngơi đi”

Ai cũng nói rằng đàn ông quyến rũ nhất là lúc làʍ t̠ìиɦ với lúc trả tiền cho phụ nữ.

Điềm Điềm cũng nghĩ như vậy, nhưng hôm nay cô thay đổi suy nghĩ rồi...

Đàn ông đẹp nhất là khi sắn tay áo mà vô bếp nấu ăn mới đúng!!

Người đàn ông đứng trong bếp, vai rộng eo thon , đôi chân thẳng dài tăm tắp

Vì quá cao so với bàn bếp , mà hơi cúi lưng xuống, bắp tay to đầy gân nam tính cầm dao , dứt khoát điềm tĩnh mà chặt bí đỏ, cặp mông theo từng chuyển động mà căng chặt.

Cả người cô rạo rực khó chịu, đôi mắt nhìn hắn đến say mê, đôi chân hơi cựa quậy kẹp chặt kìm nén, trái tim trong l*иg ngực đập đến điên dại

Đó là cảm giác mà cả đời cô chưa từng có.