Chương 96
Điềm Nặc Thần không biết con gái có cố tình hay không
Hắn không suy nghĩ được nhiều, bởi côn ŧᏂịŧ của hắn với cái lỗ nhỏ của con gái hiện tại đang rất gần nhau!!
Điềm Điềm ngoe nguẩy mông dâʍ đãиɠ, như có nhue không hẩy mông về phía Điềm Nặc Thần, khóe miệng nhếch lên, hỏi
"Bố ơi, con bơi vậy có đúng không?”
Thân thể thiếu nữ tràn đầy sức sống, dưới ánh nắng mặt trời, bừng sáng khiến người ta lóa mắt
Vừa ngây ngô lại vừa quyến rũ!
Khiến người ta không khỏi rời mắt
Hắn vùi mình sâu trong làn nước mát, rửa trôi đi cơn du͙© vọиɠ nóng bỏng đang gào thét ở bên dưới
Bất lực thở dài một hơi!
Rốt cuộc thì dưới sự chỉ dạy của bố, Điềm Điềm cuối cùng cũng biết bơi
Cô lượn lờ thích thú tung tăng bơi qua bơi lại, vờ như không thấy sự quẫn bách của người đàn ông...
Điềm.Nặc Thần thấy con gái đã biết bơi, hắn nhanh chóng leo lên bờ, chùm khăn tắm che lại cơ thể rồi rời đi
Hắn đi vào nhà tắm, vội vàng kéo quần xuống mà thủ da^ʍ!
Không phải là lần đầu nên động tác vô cùng trơn mượt
Người đàn ông cơ thể mạnh mẽ, từng múi cơ vô cùng đẹp mắt lại tràn đầy nam tính
Hắn ngửa cổ thở hổn hển, một tay ở dưới nắm chặt sinh mệnh lên lên xuống xuống
Nhớ đến hình ảnh ngon lành của con gái, nhớ đến cặρ √υ' căng phồng, lỗ nhỏ hồng hào non nớt hé mở trong làn nước
Hắn chỉ muốn lấy côn ŧᏂịŧ thọc thủng cái lỗ nhỏ non mềm ấy, chọc đến khi con gái khóc lóc van nài xin tha
Chọc đến khi bướm nhỏ tràn trề dâʍ ŧᏂủy̠!!
Động tác trên tay càng ra sức...
Điềm Điềm đứng ở ngoài có thể nghe thấy từng tiếng thở dồn dập của bố
Trầm ấm, lại quyến rũ đến chết người
Cứ nghĩ đến việc cơ thể của mình làm bố say đắm, đến nỗi phải tự xử
Cả người cô rạo rực, trái tim nẩy lên phấn khích
Một tay cũng với với xuống, vạch đồ bơi sang một bên, móc âʍ ɦộ!
Điềm Điềm day day hộŧ ɭε, nước từ bướm bắt đầu tràn ra, ấm ướt lại dính nhớp
Vô cùng dễ dàng móc ngoáy thủ da^ʍ!
Điềm Điềm nhét hẳn cả ba ngón tay vào bướm nhỏ, sục sạo quanh vách thịt non
Động tác tay đưa vô thọc ra liên tục, móc ngoáy rồi xoay tròn thành từng vòng ở cửa huyệt da^ʍ
Bên tay kia thì đưa lên xoa nắn núʍ ѵú, nhéo nhéo day day nụ hoa hồng tươi!
Đầu ti nhỏ nhắn thơm ngon sưng lên cứng ngắc, vì khi nãy tiếp xúc với nước hồ bơi liền nhăn nheo lại, nổi lên một tầng da gà
Hai bố con cứ thế cách một cánh cửa mà cùng nhau thủ da^ʍ...
Bàn tay Điềm Điềm đầy nước, mỗi lầm đâm ra chọc vào, tiếng “òm ọp” dâʍ đãиɠ lại vang lên
Thậm chí âʍ ɦộ vì quá nhiều nước, còn chảy tong tỏng xuống dưới sàn
Ở bên trong phòng tắm
Từ trong cổ họng người đàn ông gầm nhẹ lên một tiếng, cơ bụng bên dưới siết chặt, dáng người cao lớn hơi khuỵu xuống
Dươиɠ ѵậŧ cương cứng run rẩy nhẹ đầu khấc, nóng hôi hổi phun trào ra một đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙
Đặc quánh, tanh nồng, dính nhớp...
Điềm Nặc Thần cọ rửa tay, vẩy một ít nước lên mặt rồi hít thở một hơi thật sâu bình ổn lại hơi thở
Điềm Điềm nghe thấy tiếng nước bên trong phòng tắm, cô giật mình một cái, tâm lí hốt hoảng cùng với sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ không tên
Làm âʍ ɦộ giật bắn lên run rẩy, cảm giác buồn tiểu kéo đến...
Thịt non bên trong lỗ nhỏ co thắt, siết chặt lấy đầu ngón tay.
Một tia nước từ bên trong trào ra, tiếng nước “róc rách”, chảy dọc theo đùi Điềm Điềm xuống dưới sàn nhà!!
Điềm Điềm biết bố sắp xong, cô sợ bị phát hiện, vội vàng lấy khăn tắm đang choàng trên người
Kéo xuống lau khô nước dâʍ ŧᏂủy̠
Thu dọn xong hiện trường thì mau chóng chạy vụt lên lầu!
**
Tối ấy
Điềm Điềm nhận được cuộc gọi từ Cao Dương
Đúng là lâu rồi chưa gặp hắn, cô có chút nhớ, không do dự nhấc máy nghe
Giọng nói nhão nhẹt đỏng đảnh
“Alo, thầy Cao, có nhớ em không?”
“Nói chuyện đàng hoàng!”
Hừ! Rõ là nhớ mà còn mạnh mồm
“Vợ thầy đâu rồi, đêm tối không ngủ cùng vợ, đi gọi điện cho người ta làm gì?”
Ây, càng nghe càng giống mùi tiểu tam kiểu gì ấy nhỉ!
Mà thôi kệ! Cô không quan tâm!
Cao Dương trầm mặc, đúng thật là hắn nhớ cô
Khi nãy Cẩm Vân đòi hắn sinh hoạt vợ chồng, dù sao cuộc sống hai người bận rộn
Mãi mới có hôm rảnh để hưởng thụ
Hắn cũng đang có nhu cầu, chỉ là khi nhin thấy âʍ ɦộ của vợ
Côn ŧᏂịŧ lại nhanh chóng hẻo xuống...
Hắn nhớ đến cái lỗ nhỏ cực phẩm của cô, không khỏi có sự so sánh
Rõ ràng là âʍ ɦộ của Cẩm Vân không đẹp bằng
Tuy tương đối se khit, chỉ là màu sắc lại thâm đen, bên ngoài cũng rậm lông nữa
Chưa kể, hắn phải kí©ɧ ŧɧí©ɧ đủ kiểu mới rỉ ra tí nước
Khác hoàn toàn với âʍ ɦộ kiều nộm kia, còn chưa làm gì đã phun đầy dâʍ ɖị©ɧ...
Cẩm Vân thấy sắc mặt chồng khó coi, còn nghĩ hắn vì áp lực công việc nên mới như thế
Lại mở miệng an ủi hắn vài câu, loay hoay một lúc rồi lăn ra ngủ
Cao Dương không ngủ được, cả người ngứa ngáy, hắn đành đi ra ban công gọi điện cho cô
“Giờ này còn chưa ngủ à”
“...”
Chưa ngủ mới nghe điện thoại của thầy nè!
"Khi nào thì quay về?”
Điềm Điềm nhẩm nhẩm tính toán, rốt cuộc hồ đồ nói một hoặc hai tuần gì đó
Cuộc nói chuyện nhạt nhẽo, người hỏi người đáp, Điềm Điềm không nhinn được ngáp một cái
Cao Dương đen mặt trách móc “Nói chuyện với tôi chán lắm sao?”
Điềm Điềm gật gù liên tục, đúng rồi đấy thầy!!
Nhưng mà cô còn chưa muốn chết đâu!
“À, thì tại trưa em không ngủ, nên giờ có chút mệt thôi!”
Bên kia im lặng một lúc, mãi một lúc mới từ từ nói
“Tôi nhớ em, em... có nhớ tôi không?”
Điềm Điềm giật mình tỉnh ngủ, a một tiếng, gãi gãi đầu trả lời
“...Cũng có, một chút xíu”
“Dươиɠ ѵậŧ của tôi cũng nhớ em”
“...” Không khí lãng mạng bay sành sạch
"Luca trở về tôi sẽ bắt em liếʍ dươиɠ ѵậŧ, ngậm thật sâu thằng bé vào mồm, dùng lưỡi bú ɭϊếʍ nó”
“...”
“Sau đó lấy dươиɠ ѵậŧ thọc thật sâu vào âʍ ɦộ của em, bắn thật nhiều tϊиɧ ŧяùиɠ vào bướm em, cho nó ngậm hết”
“...”
Tút! Tút
Điềm Điềm dập máy, trong lòng không nhịn được mắng mười tám đời tổ tông của Cao Dương
Đúng là mặt người dạ thú!
Đóa hoa cao lãnh không vướng bụi trần chỉ còn lại đóa hoa thô héo tục tĩu
Ánh mắt Điềm Điềm vô tình liếc qua gương, cô nhìn vòng eo vốn thon gọn của mình
Sau nhiều ngày không vận động đã có chút mỡ thừa
Hzz, mai phải tập luyện lại thôi!!
Một suy nghĩ táo bạo chợt lóe ngang qua
Điềm Điềm nhếch môi cười xấu xa
Lại có trò mới rồi!!
*Cảm ơn bạn Yến Nguyễn Hải đã đề cử, iu bạn nhiều lắm ó
Dạo này công việc tui có chút bận, không ra chương thường xuyên được, mấy bà đừng giận mà cũng đừng bỏ truyện nha!!!
Sắp tới tui sẽ ra chương thường xuyên lại ó ~~