Trên gương mặt anh tuấn tươi cười nói ra giao dịch làm Y Ngạn căm phẫn.
Nàng căn bản quá hiểu tính nết hắn, thần lực nàng dù có được trả lại thì hắn cũng sẽ tìm cách một lần nữa kìm hãm, nàng không muốn nghe cũng không muốn hắn chạm vào người, cực lực tìm cách chống trả.
" Cút! Ngươi cút ra khỏi người ta!
Đồ hèn hạ! "
Chưa kịp phản ứng thì hắn đã quỳ lên giường, chậm rãi nhưng mạnh mẽ tách chân nàng rộng hết cỡ sang hai bên.
" Ngạn Nhi...không ngoan thì đừng trách ta mạnh tay "
Hắn dùng ngón tay hướng chuẩn khảy nơi đó, nàng lập tức co rúm lại trừng lớn đôi mắt, khó chịu rấm rức khóc, phản đối cảm giác kỳ quái khi hắn sờ vào.
" Ngạn Nhi...2 năm rồi nàng chẳng thay đổi...
Nơi này thật đẹp, khiến ta chỉ muốn...làm nát nó ra...
Ta muốn nàng không thể đi được nữa... "
Gương mặt nam nhân tuấn mỹ tươi cười có nét quỷ dị, đôi mắt hắn đã vương tơ máu đỏ, thở hổn hển nói làm nàng cảm thấy nguy hiểm sắp đến gần.
Ngón tay hoành hành khuấy đảo điên cuồng, tách mị thịt tươi, tay kia không ở không, bóp một bên tuyết nhũ, đăm đăm ánh mắt chiếm hữu vào hình xăm trên đó.
Nó được hình thành từ máu của hắn, chỉ khi nàng ăn nằm với kẻ khác nó mới mất đi, còn không thì kiếp này nó sẽ theo đến lúc chết.
Hai năm rồi, thứ hắn để lại không chỉ ám ảnh còn có cả dấu ấn chủ quyền này, nàng ở bên ngoài chưa từng để cho kẻ khác chạm vào, hắn rất vui song lại rất giận, ghét cảm giác nàng trốn đi, rời bỏ hắn.
" Ngạn Nhi...ta có nên cắt gân chân của nàng không?
Để nàng cả đời này không chạy được nữa "
" Không... "
Y Ngạn rùng mình, toàn thân phản ứng mãnh liệt, như được tiếp sức chân vừa bị tách liền đá loạn xạ làm hắn rút tay ra, nàng bật dậy gian nan muốn chạy đi.
Cảnh nàng chống đối hắn đã quen rồi, nhàn nhạt tóm lấy eo nhỏ thu yếu, một đấm tàn nhẫn vào bụng khiến nàng gục ngã ra giường tức thì, cơn đau quằn quại xâu xé bụng nhỏ của nàng.
Hắn lật ngửa người nàng, tú chân tiếp tục chỉnh rộng ra hai bên, ngón tay vừa mới xâm phạm lần nữa vào trong địa phương nhạy cảm.
Trong căn phòng sang trọng tràn đầy hương thơm hoa tươi, tiếng nam nhân thô suyễn, giữa háng công chúa nhỏ bị hắn dùng tay cắm chảy đầy nước, nàng hoảng loạn nhíu mày lại càng xinh đẹp.
Tinh Vương Minh lặng yên ngắm nàng, trân trọng hôn lên tay bị trói của nàng, trong ánh mắt đa tình hàm chứa sự tham lam cùng phóng túng, cười cười nói.
" Lạnh không?
Một chút nữa vận động rất nhanh sẽ nóng người lên "
Hiện tại trên người nàng chẳng có lấy một tấc vải nào, trong phòng đầy hoa toát ra khí lạnh làm cho thân thể mỏng manh của nàng cũng lạnh theo đến từng tấc da thịt.
Rất nhanh, nàng bị hắn ôm lan nhiệt nóng truyền sang, mồ hôi ướt nóng cọ xát lên thân thể non mềm của nàng.
Hắn cảm thấy trên đời này thơ ca đẹp nhất cũng không bằng một phần vẻ đẹp của nàng.
" Ngạn Nhi...ta chịu không nổi nữa rồi... "
Hai chân mở ra đặt bên hông hắn, bàn tay to lớn chỉ cần dùng chút lực đã khiến nàng không động đậy nổi. Hắn mấy vạn năm chinh chiến lại lên ngôi ma thần sinh mệnh bất diệt, thân thể cường tráng hơn phàm nhân rất nhiều, múi cơ nào cũng khiến người khác phải điêu đứng.
Du͙© vọиɠ hừng hực như lửa thiêu đốt tia lý trí cuối cùng của hắn, thúc giục nhanh chóng tiến vào trong cơ thể nàng.
Dị vật đã sớm bừng bừng khí thế, hung dữ thô trướng, hắn liều mạng cắm vào trong. Y Ngạn bị đau đớn run bần bật, hoa viên nhỏ bé bị thứ to lớn đó nhét vào sâu bên trong trướng rất khó chịu.
Mặc dù hắn đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng ướt, nhưng tiểu hoa viên suốt hai năm chưa bị khai thác khá chật hẹp, cảm giác này khiến hắn điên máu, mặc kệ nàng sợ hãi khóc lóc thế nào, hắn vẫn mạnh mẽ đâm vào, không hề muốn dừng cảm giác sướиɠ đến tột cùng này.
Tiểu công chúa rơi lệ thê lương nhưng vẫn xinh đẹp, yếu đuối làm nam nhân thú dục càng loạn muốn chà đạp nàng.
Biết nàng đau, động tác ra vào cũng chậm đi một chút, hắn nhẹ nhàng vuốt ve thân thể, hôn nhẹ nhàng lên bầu ngực tuyết trắng an ủi nàng, cố gắng để cho nàng dần thích ứng với hắn.
" Ngạn Nhi thả lỏng nào...
Ta đang rất nhẹ nhàng với nàng...
Ngoan, bảo bối, hít thở đều một chút, dang rộng chân ra "
Hắn thô suyễn khàn khàn nói, vừa mới cắm vào hoa viên chật chội đã cảm nhận được tứ phía thịt non mềm mại, phi thường mỹ diệu. Nếu không phải sợ nàng đau đớn, hắn đã sớm hung hăng thúc hông.
Một ngón tay càn rõ nhằm lúc nàng đang hô hấp khó khăn, phải hít thở bằng miệng liền lấp đầy vào trong khoang miệng.
Y Ngạn không cam lòng cắn lên ngón tay một cái, hắn không chịu đựng nổi bỗng nhiên vặn eo dùng sức đâm mạnh vào một cái.
" Nàng thật hư...ưʍ... "
Hắn ngậm lấy lỗ tai nàng mυ'ŧ liếʍ, tiếng nói run rẩy than nhẹ sung sướиɠ.
Đóa hoa kiều diễm cấu tạo phá lệ chật hẹp, hắn không đi vào hết được, một phần của dị vật vẫn đang ở ngoài, từ từ bị hoa viên chặt chẽ nuốt dần vào kín bên trong.
Y Ngạn dùng đôi tay vô lực đấm đánh hắn, đau đến mức ngẩng cổ lên không chịu nổi, hắn lại cắn lên cần cổ trắng muốt, đầy những vết xanh tím.
" Bảo bối...nàng không ngoan ta sẽ cắt gân chân của nàng đấy... "
Hắn dọa nạt, ngửa cổ như nguyện vào được, như nguyện căng bạo nàng, cũng như nguyện khắc vào nàng trong lòng cơn đau hoan ái.
Cũng không vội vã động, hắn từ từ đi vào được nguyên cây, cú nào cú đấy đâm lút cán chầm chậm, cứ như vậy chôn nhập sâu trong thân thể nàng.
Vận động càng lâu hắn lại sinh ra cảm giác thoải mái biếи ŧɦái, vui sướиɠ khi nàng lại thuộc về hắn lần nữa. Hắn thật sự nhất kiến chung tình với nàng, yêu ngay từ khi nàng chỉ là đóa hoa, đầu óc toàn muốn chiếm hữu nàng, giam cầm nàng cả đời trong ma giới.
Quá trình ra vào chậm chạp được một lúc, nàng bắt đầu rỉ ra thêm nhiều nước thích ứng đần. Hắn đem nàng ngồi dậy ôm vào trong lòng, bế nàng đứng dậy.
" Ưʍ...Ngạn Nhi...thở nhẹ nhàng thôi...chỗ đó cắn ta đau quá...bất quá ta lại thấy sướиɠ hơn đấy... "
Hắn vừa cắm ở trong thân thể của nàng vừa ôm nàng đi tới chiếc bàn ở kia, vừa hưởng thụ thịt non nớt của nàng hút rồi cắn hắn, vừa sướиɠ vừa tê.
Cảm giác được chôn trong hoa viên ấm áp này, sung sướиɠ sảng khoái tới khắp các lỗ chân lông trên cơ thể.
Hai chân mảnh khảnh theo bản năng vắt trên eo hắn, vật nóng bỏng liên tục chọc vào trong, nàng càng ngày càng ướt muốn thét lên mà không được.
" Ha, ngoan nào...bảo bối... "
Hắn nở nụ cười lạnh, độc ác giống như đêm hôm đó hắn cưỡng đoạt đi trong trắng của nàng, ảm ánh bủa vây làm nàng khóc nhiều hơn.
Miệng nhỏ đột ngột bị bóp mạnh, hắn nhanh như chớp với tay lấy thứ thuốc gì đó đem rót thẳng vào trong họng nàng.
Xong việc ném thuỷ tinh rỗng rơi trên mặt đất thanh thuý, hắn lại dùng sức vuốt ve ngực nàng.
" Có cảm nhận được không?
Xuân dược của ta có kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng không? "
" Xuân dược? "
Y Ngạn tá hỏa, hóa ra thứ hắn bắt nàng nuốt vào chính là xuân dược, kích d.ục nam nữ nảy sinh du͙© vọиɠ trầm mê trong chuyện hoan ái.
Hắn muốn nàng lộ ra bản năng nguyên thủy trong người, du͙© vọиɠ ái muội mà nàng luôn cố chối bỏ.
" Đừng chống cự...còn chống là từ sau này không có kết cục tốt...
Ngoan...kêu ra âm thanh nỉ non nhất của nàng cho ta nghe "
Hắn lại đem nàng về giường hoa mỹ rồi nằm lên, bắt đầu từ từ một chút tiến vào va chạm càn quấy sâu bên trong.
Tiếng rên rền của nàng nhè nhẹ như sung sướиɠ, giờ đây nàng không còn làm chủ được đầu óc đến bản thân. Càng phát ra âm thanh kiều mị hắn càng muốn chiếm lấy toàn bộ thân thể, khiến nàng khóc lóc xin tha.
Địa phương thần bí bên dưới bị lấp đầy ma sát nóng như lửa, từ trên xuống dưới cảm giác lan tràn, vừa sợ lại vừa vui sướиɠ.
Đầu ngực bị hắn hôn, môi lưỡi cuốn lấy hai nụ hoa liền mẫn cảm dựng đứng đỏ bừng.
" Thực mê người.. ta không kìm chế muốn làm nhanh một chút, nhưng bất quá lại muốn nghe nàng rên nhè nhẹ thế này...
Chết thật...làm sao bây giờ? "
Hắn từ từ xâm nhập chôn trong thân thể nàng, dị vật thô trướng nhét vào tiết tấu chầm chậm đẩy đưa, mật ngọt thấm ướt hai bộ phận riêng tư khiến nàng rên ngày càng lớn, âm vang khắp phòng. Hắn sa vào âm thanh ngọt như đường ấy, trầm luân trong lửa nóng du͙© vọиɠ.
Cánh tay rắn chắc giữ công chúa nhỏ mảnh mai chắc chắn, dị vật to lớn rút ra ngoài, phần thịt non trong bị kéo ra theo, chảy đầy nước xuống nệm, rồi hắn lại nhét vào tiếp, liên tục đâm ra vào như thế khiến nước chảy ướt cả kẽ mông nàng.
" Ta sẽ kiên nhẫn làm lâu một chút cho nàng nến cảm giác vui sướиɠ nhất
Bảo bối...từ từ hưởng thụ đi
Thừa nhận rằng nàng cũng thích được làm như vậy "
Cứ như vậy không biết bao lâu, khi thì hung ác, khi thì ôn nhu, hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ triền miên bên nhau mồ hôi đầm đìa thấm ướt, hông đầy vận động nhập giã liên tục.
Hắn đột nhiên không kìm chế nổi du͙© vọиɠ đâm thọc hung bạo, Y Ngạn bị hắn đâm mạnh rung người lên, điên cuồng đong đưa, thất thố xúc động. Hắn sung sức như thế nàng lại cảm thấy được khuây khoả, tình cảm mãnh liệt phấn khởi ngăn cản không được.
" A ~ "
Môi hôn loạn lên tay nàng, môi nàng, từng tấc trên thân thể gợi cảm, đôi chân thon dài quấn quanh eo hắn, đón nhận từng cú nhấp.
Hắn chọc vào quá sâu khiến đầu óc nàng mê muội, hai người cùng gầm lên một tiếng, nàng đạt tới cao trào, còn hắn cũng phóng thích tinh hoa vào trong bụng nàng.
" Ưʍ... "
Dị vật to lớn căng ra trong cơ thề nàng vui sướиɠ phun ra bạch dịch, chất lỏng nóng bỏng bắn đầy trong tâm hoa khiến nàng cảm nhận rõ.
" Đã biết thế nào là sung sướиɠ chưa? "
Y Ngạn mơ màn vốn không nghe rõ, mím môi lấy lại ý thức.