Trong rừng cây có một hài tử trắng trắng nộn nộn, nhìn như hai ba tuổi thân hình trần trụi tung ta tung tăng đi ra ngoài.
Tiểu hài tử đi ngập ngà ngập ngừng chắc bởi vì đường gập ghềnh khó đi, tiểu hài tử đi đường lung lay hảng phất có thể ngã bất cứ lúc nào.
Tiểu hài tử đi đến bên đường quốc lộ rồi đặt mông ngồi ngay ở ven đường, đôi mắt linh động nhìn nhũng chiếc xe chạy qua lại trên đường.
Có mấy chiếc xe nghi hoặc chạy lại thì cũng chỉ lạnh lùng nhìn một cái rồi lập tức bỏ đi, kỳ thật họ càng cảm thấy sợ hãi hơn.
Ai sẽ vô duyên vô cớ mà để một hài từ ngồi ở ven đường? Này không phải là muốn hố người khác sao?
Tiểu hài tử ngồi đã lâu, ủy khuất ba ba nhìn về quốc lộ, duỗi tay muốn đi bắt…
Đột nhiên một chiếc Minibus ngừng lại, xuống xe là hai người nam nhân nhìn không quá lương thiện, bọn họ cười hì hì hướng tiểu hài tử đi đến.
“Anh bạn nhỏ, như thế nào lại ngồi chỗ này một mình, ba mẹ của nhóc đâu?” Vừa nói họ vừa nhìn trái nhìn phải xem xác định có ai thấy không
Tiểu hài tử ghét bỏ nhìn bọn họ liếc mắt một cái liền dịch mông xoay người đưa lưng về phía họ
“Nga u ~ ngươi nhìn xem oa nhi này còn sẽ ghét bỏ, ha ha ha ha! Thật là đáng yêu!”
“Không phải sao? Tới tới tới anh bạn nhỏ, thúc thúc mang ngươi đi chơi được không?”
“Ta nơi này có kẹo nga!”
Tiểu hài tử không để ý đến bọn họ, lá gan hai người liền lớn lên không ít, hai người vừa đối diện lộ ra nụ cười xấu xa
Một tên liền duỗi tay định ôm tiểu hài tử lên thì…
“Dừng tay! Các người muốn làm gì?” Thanh âm trong trẻo vang lên ngăn cấm hành vi của bọn họ.
Hai nam nhân theo hướng thanh âm ngoảnh đầu nhìn lại, một thanh niên giơ di động đối với bọn họ, tựa hồ minh bạch điều gì hai nam nhân trong nháy mắt liền chửi ẩm lên
“Này, ngươi muốn làm gì chúng ta?!”
“Trách không được vì sao trên đường lại có một cái hài tử, nguyên lai là muốn hố người a, ta phi! Ta nói cho cậu biết, ta sẽ không đưa tiền cho cậu đâu.”
“Đi! Chúng ta nãy giờ cái gì đều không có làm, đừng hòng ăn vạ chúng ta!”
“Phi!”
“Chúng ta đi!!”
Hai cái nam nhân phẫn nộ lên xe, nghênh ngang mà đi!
Hạ Úc lúc này mới nhẹ nhõm một hơi, buông xuống di động đi đến bên cạnh tiểu hài tử nhẹ giọng dò hỏi: “Anh bạn nhỏ, không có việc gì chứ?”
Tiểu hài tử sáng lên đôi mắt xoay người, hướng tới hắn duỗi tay muốn ôm một cái: “A ~”
Tiểu hài tử đôi mắt sáng lên xoay người hướng tới cậu vươn tay muốn ôm một cái: “A~”
“Ân!?”
Hạ Úc có chút thụ sủng nhược kinh, cái này mềm mụp tiểu hài tử hảo đáng yêu nha!
Cậu cẩn thận đem hài tử bế lên, nhìn oa oa trong lòng vui mừng hỏi: “Như thế nào lại ở chỗ này một mình? Ba mẹ đâu?”
Tiểu hài tử rung đùi đắc ý phun phun môi, sáng lấp lánh xem cậu: “A nha ~”
Không nói được sao? Trông nhóc thì cũng cỡ hai ba tuổi đi như thế nào lại không nói được, hơn nữa đứa bé này nhìn qua béo béo đô đô, vừa thấy chính là được gia đình cẩn thận chăm sóc sao có thể để ở đây một mình thế này.
Không phải là bị lạc đi? Nhìn quần áo cũng không có mặc….
Hạ Úc nghĩ đến đây không khỏi thở dài, ngay sau đó liền nói: “Anh đây mang ngươi đi Cục Cảnh Sát đăng ký một chút, phỏng chừng cha mẹ ngươi hẳn là sốt ruột đi.”
Tiểu hài tử nghiêng đầu không rõ cậu nói chính là cái gì, đột nhiên dựa sát vào mặt Hạ Úc chu môi: “Ngao ô ~”
“……”
Bị hôn một mặt nước miếng, Hạ Úc nháy mắt liền ngốc một lát sau mới phản ứng lại cúi đầu nói: “Đói bụng?”
Tiểu hài tử tựa hồ không hiểu cậu nói gì, đầu kề sát vào người cậu sau đó liền bi bô: “A~ba”
Chốc chốc lại bị hôn, Hạ Úc thân thể cứng đờ ngồi trên xe, c-cậu bị sự đáng yêu này đáng gục a, trái tim này đều bị hòa tan!
Ôm người vào ghế điều khiển, may mà Hạ Úc có mang theo trên xe một ít đồ ăn bằng không anh bạn nhỏ này liền chịu đói. Cậu vươn tay tới ghế phụ cầm lấy một túi đồ vật, cậu nhớ rõ bên trong có hộp sữa bò, không biết nhóc này có uống sữa bò không!
Hạ Úc cầm lấy sữa bò, cắm cái ống đưa tới bên miệng hài tử: “A ~ hút hút.”
Tiểu hài tử trước nhìn cậu một chút, học theo cậu há mồm: “A ~”
Một hút sữa bò liền chảy vào trong miệng, nồng đậm vị sữa.
Đói ~ hảo đói a! Oa đói ~
Hạ Úc nhìn bé con uống lên liền vui vẻ cười, xoa xoa tóc của nhóc: “Đi rồi!”
Vừa muốn khởi động xe, tiểu hài tử liền giơ lên béo đô đô tay nhỏ, ý bảo cậu xem, sữa bò uống xong rồi!
“……?” Này, nhanh như vậy sao?
Hạ Úc liền chấn kinh, cậu nhìn về tiểu oa nhi vô tội trong lòng ngực, ôm nhóc đối diện với mình: “Còn đói không?”
Đói? Tiểu hài tử nghiêng đầu, đột nhiên hưng phấn lên, như là học xong cái gì, lớn tiếng nói: “Đói ~ đói!”
Được rồi.
Hạ Úc lấy ra một cái bánh mì cho nhóc, vốn định xem nhóc ăn nhưng vì mãi không chịu lái đi xe sau liền bóp còi thúc giục, cậu chỉ có thể khởi động xe hướng trấn trên mà đi.