Tôi Biến Thành Mèo Trà Xanh Trong Tiểu Thuyết Bá Tổng

Chương 39: Nữ phụ tiếp theo xuất hiện

Thư ký Lưu lập tức ý thức được ý tứ của lãnh đạo: "Được, tôi sẽ giao cho cô ấy làm một số việc để làm quen với công ty trước."

"Ừm."

Đàm Trầm đi về phía văn phòng của mình với con mèo trong tay, nhưng khi anh vừa chuẩn bị rẽ vào một đường liền đυ.ng phải một người phụ nữ lạ mặt.

Thư ký Lưu không ngờ rằng vừa nhắc đến người mới, người mới liền xuất hiện ở đây: “Đàm tổng, đây là thư ký mới Tống Nhã Văn. Nhã Văn, đây là Đàm tổng."

Tới rồi! Nữ phụ mới tới rồi!

Tô Tửu Tửu vừa nghe đến cái tên quen thuộc này liền ngay lập tức từ trong ngực Đàm Trầm ngẩng đầu lên.

Cô nhìn thấy đối diện là một người phụ nữ có tướng mạo xinh đẹp, dáng người mỹ lệ. Mặc dù cô ta đang mặc một chiếc váy công sở đơn giản tinh tế, nhưng nếu là người sành điệu chắc chắn sẽ nhận ra trang phục và phụ kiện phối cùng của cô ta có giá cao ngất ngưởng.

Khá lắm, quả nhiên là mối quan hệ mà ông ngoại của nam chủ đích thân cài vào. Cô ta chính là đệ nhất nữ phụ "hung ác" trong truyền thuyết với ngoại hình xinh đẹp, học vấn cao và gia cảnh tốt trong tiểu thuyết.

Nhìn thấy vẻ ngoài của cô ta, Tô Tửu Tửu bắt đầu ngẫm lại chính mình.

"Hệ thống, cậu nhìn tôi xem, ngoại hình nguyên thân của tôi rốt cuộc làm thế nào để trở thành nữ phụ được vậy?"

Hệ thống giơ chân gấu trúc lên vò đầu bứt tai nói: [Có thể là dựa vào tổng hợp năng lực để đánh giá một cách toàn diện đó.]

Chẳng lẽ ngoại hình của nguyên thân còn xuất sắc hơn nữ phụ này sao?

Tô Tửu Tửu nhìn thân hình mèo mũm mĩm của mình, đột nhiên có cảm giác không thể sánh bằng. Cô nhìn thấy hệ thống vẫn đang vô tư nghiêng đầu, trong lòng liền dâng lên một ý nghĩa xấu, cô giơ tay đẩy nó một cái.

Hệ thống bị đẩy đến loạng choạng: [Cô đẩy tôi làm gì!]

Tô Tửu Tửu: "Đều là lỗi của cậu, cậu muốn biến thành hình dáng gấu trúc làm cái gì chứ! Nếu không, hiện giờ tôi đã trở thành một người phụ nữ giàu có xinh đẹp rồi!"

Hệ thống bị oan ức, nhưng nó không nói được gì, chỉ có thể trốn trong một góc bắt đầu khóc.

“Xin chào, Đàm tổng.” Tống Nhã Văn vén lại mấy sợi tóc vương vãi trên má cô ta, sau đó nở một nụ cười hào phóng lẫn chút ngại ngùng với Đàm Trầm.

Đàm Trầm lịch sự gật đầu, sau đó không nhìn cô ta thêm lần nào mà trực tiếp đi vòng qua cô ta đến văn phòng của anh.

Điều này khiến Tống Nhã Văn đang định giới thiệu bản thân sững sờ tại chỗ. Nhưng cô ta nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng và mỉm cười với thư ký Lưu.

"Chị Lưu, em vừa mới tới đây, làm phiền chị chiếu cố em nhiều hơn.”

Thư ký Lưu bày ra thái độ chuyên nghiệp: "Được, gần đây tôi hơi bận, lát nữa sẽ có người tới đón cô."

Tống Nhã Văn không ngờ lại đυ.ng phải cây đinh mềm không lớn không nhỏ thư ký Lưu ở đây trước. Nhưng cô ta vẫn muốn tiếp xúc với Đàm Trầm, vì vậy cô ta trước tiên phải đè nên tâm tư của mình xuống và hào phóng đáp lời.

Không sao, cô ta còn nhiều thời gian.

...

Lúc đầu Đàm Trầm nghĩ rằng sau khi mang con mèo đến văn phòng, nó sẽ tiếp tục làm phiền anh.

Nhưng thực tế là con mèo đang chơi đùa vui vẻ trên ghế sofa một mình, thậm chí còn nhảy chồm lên không trung.

Từ góc nhìn của anh, cô là đang chơi đùa với không khí, nhưng từ góc nhìn của Tô Tửu Tửu, cô thật ra đang đánh nhau với hệ thống.

Hệ thống đè Tô Tửu Tửu xuống, vung nắm đấm gấu trúc: [Tôi cho cô, cái tội vừa rồi đẩy tôi này!]

Tô Tửu Tửu lật người, hung hăng đá vào hệ thống: "Tôi đẩy, tôi đẩy đó!"

Hệ thống chỉ là một đống dữ liệu thông minh, nếu xét về thể lực và kỹ năng chiến đấu tích lũy trong dữ liệu đều không phải là đối thủ của Tô Tửu Tửu.

Cuối cùng, Tô Tửu Tửu dương dương đắc ý đè lên đầu hệ thống: "Nữ phụ mới đã xuất hiện rồi, cậu mau chóng giao nhiệm vụ mới cho tôi đi!”

[Cô thậm chí còn chưa hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày của mình. Cô phải làm mấy cái đó trước tiên chứ! 】

Đúng rồi.

Cô còn có nhiệm vụ hàng ngày cần phải tự mình khám phá. Mặc dù phần thưởng nhiệm vụ hàng ngày chỉ có 50 điểm, nhưng vẫn có giá trị 50.000 tệ!

Tính toán một chút, nó tương đương với thu nhập hàng ngày là 50.000 tệ!

Nghĩ đến đây, Tô Tửu Tửu lập tức đứng dậy.

Nhân lúc Đàm Trầm không chú ý, cô lập tức lao ra khỏi phòng làm việc. Nhưng chưa đi được mấy bước cô đã bị một đôi tay ôm lấy.