Trên thực tế, chỉ trong một đoạn thời gian ngắn mà bắn tinh nhiều lần như vậy khiến Tạ Chí An sức tàn lực kiệt, thể lực cho dù có tốt đến mấy cũng không thể chịu nổi. Tinh hoàn đều bị co rút đến mức phát đau. Thế nhưng lần này khi dươиɠ ѵậŧ lại dựng đứng lên, Tạ Chí An liền cảm nhận được loại đau đớn vì vị trí đó bị sưng huyết quá độ nhưng anh lại không thể kháng cự lại kɧoáı ©ảʍ cực đại ập đến phía thận của bản thân.
Rồi một cái miệng bắt đầu liếʍ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà Tạ Chí An vừa bắn ra đang chảy dài trên bụng dưới lẫn trên ngực của anh, một cái miệng khác lại cắn chặt lấy qυყ đầυ đang dựng đứng trong không khí của anh mà mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để, đầu lưỡi tách lỗ tiểu của Tạ Chí An ra, dùng đầu lưỡi kí©ɧ ŧɧí©ɧ vách thịt bên trong qυყ đầυ, một bàn tay nắm lấy gậy nhỏ đang rung động với tốc độ cao bên trong hậu môn của anh, mạnh mẽ đẩy vào sâu tận bên trong trực tràng khiến toàn bộ gậy chui sâu vào bên trong bụng dưới của Tạ Chí An.
Tạ Chí An cảm thấy hậu môn co rút lại, kẹp chặt lấy cái gậy kia đến tận phần cuối cùng của gậy, nơi tiếp giáp với dây điện, những tiếng rêи ɾỉ trong cổ họng anh cũng trở thành giai điệu. Loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực mạnh này dường như muốn chọc thủng bụng dưới của Tạ Chí An. Ngay sau đó, khi mà Tạ Chí An sắp không thở nổi nữa, trong kɧoáı ©ảʍ muốn ngạt thở, toàn thân anh lại kịch liệt co rút bảy tám lần, cảm giác như hai trứng dái cũng bị bắn ra cùng với tϊиɧ ɖϊ©h͙ mất rồi.
Cuối cùng Tạ Chí An cảm thấy từ phần bụng trở xuống dưới toàn bộ đều trống rỗng, dươиɠ ѵậŧ sau khi run rẩy bảy tám lần bắn ra nốt chỗ tϊиɧ ŧяùиɠ còn sót lại cuối cùng vẫn mạnh mẽ bắn ra bốn năm đợt, bắn đến mức bụng Tạ Chí An truyền đến một trận đau đớn. Đồng thời cái miệng đang ngậm lấy qυყ đầυ của anh thỏa mãn mà nuốt xuống toàn bộ tinh hoa của Tạ Chí An.
Toàn thân Tạ Chí An xụi lơ không có chút sức lực nào nhưng hai cái miệng kia vẫn không biết mệt mỏi như cũ mà cắn gặm loạn xạ trên mỗi phân mỗi tấc cơ thể anh. Điều này khiến cơ thể Tạ Chí An đâu đâu cũng là nước bọt lẫn tϊиɧ ɖϊ©h͙ do chính bản thân anh bắn ra.
Lần này là tầm hơn mười phút gì đó, dươиɠ ѵậŧ của Tạ Chí An lại một lần nữa bị người ta công chiếm, Tạ Chí An chỉ có thể há hốc miệng mà thở với rêи ɾỉ. Từ gốc dươиɠ ѵậŧ đến qυყ đầυ của anh đều vừa cứng vừa sưng trướng đến đau đớn không thôi lại điên cuồng co giật run rẩy, toàn bộ tinh hoàn, ống dẫn tinh và dươиɠ ѵậŧ, còn có cả hậu môn của Tạ Chí An đều đang đau đớn mà co rút lại, lục phủ ngũ tạng đều bị kéo đến muốn rách ra, qυყ đầυ dựng thẳng đứng giữa không trung, không biết còn có thể bắn ra được thứ gì nữa không.
Cuối cùng Tạ Chí An cảm vẫn có dịch nhờn dinh dính chảy dọc xuống thân dươиɠ ѵậŧ từ miệng qυყ đầυ, không biết có phải tất tinh hoa đều bắn ra hết rồi không nữa.
Toàn thân Tạ Chí An đều như rời ra mà trải dài trên giường vậy. Anh nghiêng đầu qua một bên mà thở gấp. Lúc này thiết bị buộc ở thân dưới anh cũng dừng hoạt động, bị người ta tháo ra rồi được thu dọn lại.
Sau đó cánh tay và cẳng chân bị buộc trên đầu giường của Tạ Chí An cũng được người ta cởi trói, rồi có người nâng hai chân anh lên giúp anh mặc lại qυầи ɭóŧ, Tạ Chí An nâng mông lên để người kia dễ dàng mặc lại qυầи ɭóŧ cho anh. Tạ Chí An co người lại thành một cục, anh cực kì cực kì muốn ngồi dậy xem xem đến cùng là kẻ nào đang chơi đùa cơ thể mình, thế nhưng lại có chút xấu hổ lẫn sợ hãi vì phải đối diện với sự thật. Anh sợ lúc đó bản thân không biết nên nói gì, nếu như anh muốn kháng cựu đã không nên đợi đến tận lúc này... Nghĩ tới nghĩ lui, nội tâm anh lên lên xuống xuống mấy bận, cuối cùng không chịu nổi mệt mỏi lẫn từng trận tê dại đang truyền đến nên ngủ thϊếp đi lúc nào cũng không biết.